Lâm Mạc Huy đưa thuốc cho Tổng Lan Ngọc, sau đó dặn cô ta cách sắc thuốc.
Tổng Lan Ngọc cẩn thận nhận lấy đơn thuốc, cười nói: "Anh Huy, với y thuật của anh mà phải làm việc ở bệnh viện nhỏ như vậy quả là bất công "Hay anh chuyển tới bệnh viện thành phố đi?" "Ở đó, anh mới có thể chữa trị được cho nhiều người." Lâm Mạc Huy cười nhạt, lắc đầu: "Tạm thời không cần thiết" "Con người tôi không thích xô bồ, có một số việc bản thân biết là được rồi."
Tổng Lan Ngọc giật mình, Lâm Mạc Huy đây là đang ám chỉ cô ta sao. "Được rồi." "Anh Huy, anh yên tâm." "Chuyện y thuật cao minh của anh, tôi tuyệt đối sẽ không để người khác biết!"
Lâm Mạc Huy cười nhạt, gật đầu.
Năng lực hiện giờ của anh vẫn chưa đủ, tạm thời không thể để lộ thân phận, tránh bị kẻ thù biết được.
Đây cũng chính là nguyên nhân mà ở trước mặt Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt anh không dám để lộ thân phận.
Hiện tại ngay cả kẻ thù của gia tộc mình là ai anh cũng không biết, một khi bị bại lộ, nói không chừng ngày đó anh sẽ trở thành mục tiêu của chúng!
Đột nhiên Tổng Lan Ngọc nghĩ đến một chuyện, liền hỏi: "Đúng rồi, anh Huy, mấy ngày nữa là đến Hội nghị giao lưu y học của sáu tỉnh, anh sẽ đến tham gia chứ?"
Lâm Mạc Huy ngạc nhiên, tại sao lại là Hội nghị giao lưu y hoc?
Người dân tinh Hải Dương rất quan tâm đen sự kiện này sao?
Lâm Mạc Huy lắc đầu: "Tôi không tham gia."
Tổng Lan Ngọc không khỏi kinh ngạc: "Anh Huy, dựa vào y thuật của anh, không tham gia sẽ là một tổn thất đối với tỉnh Hải Dương của chúng ta đấy!" "Huống hồ, công ty dược phẩm Hưng Thịnh, ngành nghề là chữa bệnh, căn bản không tránh khỏi Hội liên minh y dược của tỉnh Hải Dương." "Nếu các anh không tham gia, đến lúc đó, e rằng công ty dược phẩm Hưng Thịnh khó tránh khỏi việc bị tổn thất!"
Lâm Mạc Huy cau mày: "Cô có ý gì?"
Tổng Lan Ngọc hiếu kỳ hỏi: "Hội liên minh y dược tính Hải Dương không đến tìm các anh sao?"
Lâm Mạc Huy lắc đầu.
Tổng Lan Ngọc ngạc nhiên: "Chuyện này đúng thật là kì lạ." "Trước đây lúc công ty dược phẩm Hưng Thịnh không xuất đầu lộ diện thì chắc chắn Hội liên minh y dược tỉnh Hải Dương sẽ không để ý đến." "Thế nhưng, thời gian gần đây, công ty dược phẩm Hưng
Thịnh phát triển như vậy, Hội liên minh y dược không thể không để ý đến công ty các anh! "Tôi đoán rằng, rất nhanh thôi bọn họ sẽ tìm đến công ty các anh."
Lâm Mạc Huy nghi hoặc: "Tìm đến công ty chúng tôi làm gi? "
Tổng Lan Ngọc: "Thiên hạ náo loạn đều vì lợi ích mà ra." "Thời gian này công ty dược phẩm Hưng Thịnh thu được nhiều lợi nhuận như vậy, đã truyền đến tai nội bộ Hội liên minh y dược tinh Hải Dương từ lâu rồi." "Hội liên minh y dược, chịu trách nhiệm phân bổ lợi ích của ngành y dược tỉnh Hải Dương, nhất định sẽ tìm đến công ty dược phẩm Hưng Thịnh để hợp tác chia lợi nhuận." "Nói không chừng, bọn họ sẽ muốn các anh lấy một phần lợi nhuận của công ty, giao cho Hội liên minh y dược!"
Lâm Mạc Huy cau mày: "Dựa vào cái gì?" "Như vậy không phải là cướp trắng trợn sao?"
Tổng Lan Ngọc che miệng cười: "Anh nói không sai, bọn họ chính là cậy mạnh hiếp yếu!" "Nhưng, ai là người đứng đẳng sau đám người đó?" "Sau lưng Hội liên minh y dược tỉnh Hải Dương, chính là nhà họ Hoắc- một trong mười gia tộc đứng đầu của tỉnh Hải Dương" "Bản thân nhà họ Hoắc là gia tộc có bề thế về y dược, nắm giữ sáu mươi phần trăm ngành dược phẩm của tỉnh Hải Dương." "Nếu Hoắc gia muốn nhắm vào anh, vậy thì anh cũng đừng nghĩ đến việc bước chân vào giới kinh doanh y dược của tỉnh Hải Dương!"
Lâm Mạc Huy lên tiếng: "Nhà họ Hoắc, thật sự quá ngang ngược mà!"
Tổng Lan Ngọc nhẹ giọng nói: "Như đấm lớn thì lúc nào chả ngang ngược?" "Mười gia tộc đứng đầu của thành phố Hải Tân trước kia cũng rất độc tài, nhưng đã bị Nam Bá Lộc chèn ép tới mức không ngóc đầu lên nối, cho nên mới biết điều hơn. "Mười gia tộc đứng đầu của tỉnh Hải Dương so với mười gia tộc lớn của thành phố Hải Tân còn uy phong hơn nhiều! "Sau này anh gặp được họ thì sẽ biết thôi! " "Có điều, anh Huy, tôi nghĩ lần này anh nên tham gia vào hội nghị giao lưu y học của sáu tỉnh thành. " "Bởi vì, hội nghị giao lưu y học mỗi năm đều xuất hiện rất nhiều dược liệu quý hiểm." "Tôi cũng muốn đi một chuyển, nói không chừng có thể thấy được loại thuốc Linh Tâm Thảo!"
Hai mắt Lâm Mạc Huy sáng lên, nếu là như vậy, anh thật sự phải đi một chuyển, anh còn phải tìm Tuyết Liên ngàn năm nữa.
Rời khỏi tập đoàn Vân Hải cũng đã gần trưa.
Làm Mạc Huy vội vàng đến thẳng công ty dược phẩm Hưng Thịnh.
Bây giờ Hứa Thanh Mây đang ở công ty, cũng không về nhà ăn com, Lâm Mạc Huy vừa hay tìm cô để tạo không gian riêng của hai người.
Vừa mới đi tới cửa phòng làm việc, sau lưng anh liên có mấy người đàn ông mặc âu