Lâm Mạc Huy cảm động vô cùng.
Thật ra, khi anh nói với Hứa Thanh Mây phải đầu tư một hạng mục, Hứa Thanh Mây căn bản không hỏi anh đầu tư cái gì đã trực tiếp đáp ứng.
Không chỉ như thế, Hứa Thanh Mây còn vay tiền người khác để đầu tư cho anh.
Chỉ tính riêng phần tín nhiệm này, có bao nhiêu người làm được? "Thanh Mây, cảm ơn em!” "Em yên tâm, anh sẽ không làm em thất vọng!” Lâm Mạc Huy chân thành nói.
Hứa Thanh Mây mim cười: "Có khi nào anh làm em thất vọng đâu?" "Được rồi, không nói với anh nữa." “Công ty còn có một đống chuyện cần em xử lý đây." “Bố mẹ đến đây, anh không cần để ý họ" "Thật sự phiên lắm, anh để bảo vệ đuổi họ đi đi" "Nếu có chuyện gì, em sẽ nói với họ, anh không được để họ båt nat anh!"
Hứa Thanh Mây giúp Lâm Mạc Huy sửa soạn lại quần áo, xoay người rời khỏi.
Nhìn thấy bóng lưng Hứa Thanh Mây, Lâm Mạc Huy năm chất nằm tay.
Có vợ như thế, chồng còn cần gì nữa?
Lúc này đây, anh phải tiêu diệt hoàn toàn nhà họ Hoắc. Anh không thể để cho người mình yêu nhất xảy ra chuyện gì?
Buổi sáng anh ngồi trong phòng làm việc một lúc, Hổ Đông An đột nhiên gõ cửa tiến vào. "Anh Lâm, dạo này bận rộn rồi!"
Hổ Đông An ha ha cười.
Lâm Mạc Huy ngạc nhiên hỏi: "Có việc gì à?”
Hổ Đông An lập tức nói: “Ừm, là như này" "Tôi nghe anh tôi nói, anh gần đây có một hạnh mục, anh ấy muốn đầu tư ít tiền." "Tôi đang nghĩ có nên cùng đầu tư vào không." "Tôi có vài trăm tỷ, thêm một ít bất động sản và tiền kinh doanh được, cộng lại chắc tầm bảy trăm tỷ." "Anh Lâm, tôi đầu tư toàn bộ!”
Lâm Mạc Huy kinh ngạc nhìn Hồ Đông Anh, anh không nghĩ tới, người này lại đầu tư toàn bộ. "Anh Hổ, anh trai anh không nói rõ với anh sao?” "Lần này tôi muốn cùng thần y sáu tỉnh tỉ thí." "Kết quả như thế nào còn rất khó nói." "Nếu thua thì số tiền này không thể lấy lại đâu." "Anh xác định muốn đầu tư toàn bộ gia sản?" Lâm Mạc Huy nói.
Hổ Đông An lập tức gật đầu: "Anh Lâm, những chuyện này tôi không hiểu rồi." "Những thứ phiêu lưu trong đó anh tôi cũng đã nói tôi nghe "Nhưng mà anh Lâm, hiện tại tôi đi theo anh, tôi tuyệt đối tin tưởng anh." "Anh muốn đầu tư, cho dù tôi có đập nồi bản sắt cũng sẽ ủng hộ anh tuyệt đối." "Tiền tính là cái gì, không có thì cùng làm là kiếm lại." "Quan trọng nhất là, anh Lâm coi tôi là anh em, khi anh có việc cần, tôi không thể giúp thì còn tính là người sao?
Lâm Mạc Huy cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn, anh không nghĩ tới, Hổ Đồng An lại là người nghĩa khí như vậy. Anh lại không biết, Hổ Đông Anh đã hoàn toàn coi anh là cho dua vững chac.
Lần trước mười gia tộc lớn xét xử công khai Lâm Mạc Huy, không nói anh lông tóc không tổn hại, nhà họ Chu còn phải bồi thường hơn nghìn tỷ.
Chi riêng điểm này đã khiến Hổ Đông An nhìn ra tiềm lực của Lâm Mạc Huy, anh ta cũng âm thầm quyết tâm theo Lâm Mạc Huy.
Lâm Mạc Huy gật đầu: “Được!” "Anh Hổ, tình cảm này của anh, tôi không có gì để nói." "Lần đầu tư này anh có thể tham dự!" "Hơn nữa, tôi cam đoan sẽ không có hại cho anh!” Hồ Đông An vui mừng quá đối: "Cảm ơn anh Lâm, cảm ơn anh Lâm!” Sau đó, Hồ Đông An chuyển bảy trăm tỷ vào tài khoản của
Lâm Mạc Huy.
Khi đang kiểm toán, Lâm Mạc Huy thấy bảy trăm tỷ của Hứa Thanh Vân cũng chuyển tới.
Cộng với số tiền trước đó, được tầm khoảng hơn bốn mươi nghìn tỷ đồng.
Số tiền này có thể có thể sánh với hiệp hội y dược nhà họ
Dương.
Muốn tham gia hội trao đối y học sáu tính, quan trọng nhất là phải có tài chính hùng hậu.
Bởi vì, hiệp hội giao lưu y học sáu tỉnh chia cắt tài nguyên chữa bệnh của sáu tỉnh căn bản là buôn bán qua lại.
Nếu không có tư bản hùng hậu, dựa vào đầu có thể tham gia vào trong đó?
Người ta không có khả năng cho kẻ tay không vào! Lâm Mạc Huy để Trần Phước Nguyên bắt đầu làm việc, còn ba ngày nữa là đến hội trao đổi y học sáu tỉnh, Lâm Mạc Huy đã chuẩn bị tốt