Hứa Thanh Mây vừa mở mắt ra, đã nhìn thấy Lâm Mạc Huy, nhanh chóng qua một tiếng khóc lên.
Lâm Mạc Huy vội vàng muốn an ủi cô, lúc này, Phương Như Nguyệt vội vàng chạy tới: "Thanh Mây, Thanh Mây không sao, không sao đâu. Không cần phải sợ, mẹ ở đây!"
Phương Như Nguyệt nắm chặt tay Hứa Thanh Mây, Hứa Thanh Mây như vừa nhìn thấy quỷ, một mực đẩy Phương Như Nguyệt ra, kêu sợ hãi: "Đi ra.. mau đi ra.. đừng tới gần tôi..."
Phương Như Nguyệt gấp gáp nói: "Thanh Mây, com làm sao vậy? Là mẹ đây, ta là mẹ con đây!"
Hứa Đình Hùng cũng bận bịu bu lại: "Thanh Mây, con không cần phải sợ, bố mẹ đều ở nơi này!"
Hứa Thanh Mây lần nữa thét lên, giống như là rất e ngại.
Lâm Mạc Huy vội vàng kéo Hứa Thanh Mây về phía sau mình, bất đắc dĩ nói: "Bố mẹ, hai người đừng kích động Thanh Mây.
Cô ấy khí huyết vừa mới khôi phục ổn định, tinh thần bây giờ còn chưa ổn định hoàn toàn, chịu không được kích động đâu!"
Phương Như Nguyệt vội la lên: "Ai kích động nó đâu? Tôi... Tôi cái này không phải là đang nói chuyện với nó à..."
Lâm Mạc Huy: "Bổ mẹ, bữa cơm tối hôm qua là do hai người sắp xếp Thanh Mây rơi xuống một bước này, cũng là do hai người một tay tạo thành. Lúc này, hai người ở đây để cô ấy nhìn thấy, chắc chắn sẽ kích động đến tâm tình của cô ấy."
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt lập tức xanh xám sắc mặt nói: "Lâm Mạc Huy, cậu có ý gì?
Cậu có phải muốn đem trách nhiệm toàn bộ đẩy lên trên người chúng tôi phải không?
Họ Lâm kia, đừng có mà quá đáng!
Tối hôm qua chúng tôi tại sao phải mời Hoắc Thiên Sinh ăn cơm, còn không phải bởi vì cậu đắc tội anh ta, chúng tôi là muốn giúp cậu đền bù.
Lại nói, Thanh Mây vì sao phải uống ly rượu kia, còn không phải muốn giúp cậu giải quyết ân oán với nhà họ
Hoắc sao. Nói tới nói lui, chuyện này tất cả đều là trách cậu, cậu bây giờ ngược lại đến chỉ trích chúng tôi à? "
Hứa Thanh Tuyết cũng cần răng nói: "Lâm Mạc Huy, anh bớt ở chỗ này giả làm người tốt đi.
Nếu không phải anh bốn phía gặp rắc rối, Nhà họ Hứa chúng tôi sẽ rơi xuống nông nỗi này sao? Chị tôi là vì giúp anh, ngậm bao nhiêu đằng, bị bao nhiêu cay, anh không một chút nào biết đến sao? Anh bây giờ ngược lại còn đem trách nhiệm này đẩy lên đầu người nhà chúng tôi?
Lâm Mạc Huy, anh còn lương tâm không vậy? Anh sờ tim moi ngực một chút, những việc này, là anh gây ra, hay là chúng tôi gây ra?"
Lâm Mạc Huy vẫn là im lặng, một lúc sau mới nói: "Con không phải so đo với mọi người chuyện này, ý của con là, Thanh Mây hiện tại chịu không nổi đả kích nữa.
Chúng ta có thể chờ tinh thần Thanh Mây ổn định lại, rồi mới nói những việc này không?" Ba người Hứa Đình Hùng lúc này mới không nói gì nữa.
Lâm Mạc Huy nhẹ giọng an ủi Hứa Thanh Mây, qua thật lâu, Hứa Thanh Mây mới dần dần khôi phục trấn tĩnh lại.
Chỉ là lúc mà cô nhìn thấy Hứa Đình Hùng, Phương Như Nguyệt và Hứa Thanh Tuyết, ánh mắt vẫn mang theo cảnh giác như cũ.
Ba người nhà họ Hứa đối với tình huống này rất là bất mãn. "Lâm Mạc Huy, tinh thần Thanh Mây đến lúc nào mới có thể khôi phục?
Cậu có phải hay không dùng sai thuốc rồi? Cậu vì sao không để cho người nhà họ Hoắc ở lại, chữa trị cho Thanh Mây trước làm gì?
Người này làm việc, sao vẫn không có đầu óc như vậy chứ?" lên.
Phương Như Nguyệt nhịn không được lần nữa mång
Lâm Mạc Huy nói: "Hiện tại tinh thần của Thanh Mây đã ổn định nhiều rồi.
Nhưng mà, kế tiếp còn phải nghỉ ngơi thêm một chút thời gian.
Khoảng thời gian này, để Thanh Mây ở nhà, đừng tới công ty nữa.
Mọi người cũng không cần cho cô ấy áp lực, càng không cần tìm đừng phiền phức cho cô ấy nữa.
Bằng không, cô ấy vẫn sẽ tái phát lại."
Phương Như Nguyệt cả giận nói: "Lời này của cậu là có ý gì?.
Nó là con gái tôi, chính tôi không biết đau lòng sao? Còn cần cậu đến dạy tôi cách làm việc à?
Lâm Mạc Huy, chỉ cần cậu không cho để nhà tôi gặp rắc rối, Thanh Mây sẽ không có áp lực, cũng sẽ không có bất cứ phiền phức gì!
Thôi đi, khoảng thời gian này cậu cũng đừng về nhà nữa.
Cậu mỗi lần trở về, thật là không có chuyện tốt. Cậu nếu là dám kích động Thanh Mây, tôi cùng cậu liều mạng!"
Lâm Mạc Huy đem Hứa Thanh Mây về nhà liền bị Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt đuổi ra khỏi cửa. Thực tế thì, Lâm Mạc Huy cũng không có ý định ở lại.
Anh đã tỉ mỉ chăm sóc, Hứa Thanh Mây đã không sao rồi.
Mà bên này,