Trong lòng Hạ Vũ Tuyết không cam tâm, lập tức chạy đến phòng bảo vệ kiểm tra camera, xem xét chuyện xảy ra lúc đó. Trước tiên là kiểm tra hình ảnh Lâm Mạc Huy đánh quý bà kia, cô ấy chăm chú quan sát toàn bộ quá trình Xem xong, nhất thời nét mặt Hạ Vũ Tuyết thay đổi.
Đúng như lời Trần Bích Cầm nói, đúng là lúc quý bà kia lui về phía sau có đụng phải cô a.
Nhưng mà, quý bà kia lại nói không thành có, không chịu buông tha.
Trần Bích Cầm quỳ xuống xin lỗi, bà ta còn ra tay đánh Trần
Bích Cầm.
Nhìn đến đây, chính Hạ Vũ Tuyết cũng tràn ngập lửa giận, hận không thể ra tay đánh quý bà này một trận. Khó trách Lâm Mạc Huy lại ra tay đánh người, đổi lại bất luận người nào, cũng đều không thể đứng im mà nhìn được.
Tiếp theo, cô ấy lại lấy một đoạn video của người đàn ông đeo kính.
Cũng may hội trường này dùng camera cao cấp, còn gắn theo thiết bị ghi âm.
Hơn nữa, vừa vặn vị trí kia có một camera, ngay cá đồi thoại cũng ghi lại rõ ràng.
Nghe người đàn ông đeo kính nói xong, Hạ Vũ Tuyết tức giận đến cả người phát run.
Người đàn ông đeo kính nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, đánh chết cũng đáng đời!
Tắt video, trong lòng Hạ Vũ Tuyết tràn ngập sự áy náy. Cuối cùng cô ấy cũng hiểu câu nói của ông nội.
Không trải qua chuyện khổ của người khác, chở khuyên người khác làm việc thiện,
Bạn không biết người khác đã trải qua chuyện gì, thì không có tư cách bình luận chuyện người khác làm.
Phòng trên lầu.
Lúc lên lầu, Trần Bích Cầm nhân cơ hội nhờ thần y Kiệt trị liệu cho mẹ của cô ta. Trần Bích Cầm đi theo bên cạnh Lâm Mạc Huy, thần y Kiệt đương nhiên sẽ không từ chối.
Anh gọi tài xế của mình đưa Trần Bích Cầm về trước, đợi chuyện bên này xong xuôi, anh sẽ qua đó điều trị. Trong phòng chỉ còn Lâm Mạc Huy và thần y Kiệt, ông ta lập tức tò mò hỏi: "Cậu Mạc Huy, cô gái này là bạn của cậu sao, vì sao cậu không tự mình đi chữa trị cho mẹ của cô ấy?"
Lâm Mạc Huy: "Tôi không thích xuất đầu lộ diện. Không đến bất đắc dĩ, tôi sẽ không ra tay" “Thì ra là thể."
Thần y Kiệt như hiểu ra, xem ra Lâm Mạc Huy thật sự rất khiêm tốn. “Hội giao lưu y thuật lần này có cậu Mạc Huy đây chủ trì,
Hải Dương của tôi cuối cùng có thể ổn định rồi!”
Thần y Kiệt cảm kích nói.
Lâm Mạc Huy kinh ngạc: "Hội giao lưu y thuật là gì?" Thần y Kiệt đem chuyện hội giao lưu y thuật miêu tả một lần.
Hóa ra, hội giao lưu y thuật này là do sáu tỉnh phía Nam liên hợp cùng nhau tổ chức.
Ban đầu là lấy danh nghĩa trao đổi y học để tiến hành, sau đó dân dần thay đổi đi.
Mỗi năm giao lưu, các tinh đều đưa ra một ca bệnh đặc biệt để những người y thuật cao siêu của các tỉnh ra khám chữa bệnh.
Căn cứ vào số người chữa trị được để xếp hạng kỹ thuật y tế cho các tỉnh.
Sau đó, lại căn cứ vào thứ hạng này, để quyết định bố cục của ngành y tế sáu tỉnh phía Nam trong một năm tiếp theo. Bao gồm các bố cục như y dược, dụng cụ y tế, cơ sở y tế... Đơn giản mà nói, nếu chiến thâng, vậy tính này có thể được chia phần bánh lớn nhất trong ngành y tế của sáu tỉnh phía
Nam.
Nếu thất bại, ngay cả bánh ngọt thuộc về bản thân cũng bị người khác chia đi một miếng.
Tỉnh Hải Dương bảy năm liên đứng cuối, dẫn đến việc sản xuất thuốc ở tỉnh Hải Dương cơ bản không đi ra khỏi phạm vi của tỉnh được.
Nhà máy thuốc ở Hải Dương cũng vì vậy mà đóng cửa hơn phân nửa.
Lúc này Hải Dương mời thần y Kiệt ra chính vì đánh cược một lần xem Hải Dương có thể đoạt lại một ít lợi ích hay không.
Lâm