"Ha ha ha!"
Mạnh Khuê và Lỗ Trì đã cười lớn khi họ nhìn thấy điều này, đó là một niềm vui lớn.
"Tên họ Lương kia, cậu cũng có ngày này hả!"
"Đạo môn thiên tài thì như thế nào, chọc giận ba huynh đệ chúng tôi cuối cùng có thể thoát chết được sao?"
Hai người nói xong, trên mặt Vệ Tranh cũng lộ ra vẻ đắc ý, tay phải vẫn duy trì tư thế đâm vào ngực Lương Siêu, tay trái vỗ vỗ cái bụng bự cười ha ha không ngừng.
"Thằng nhãi, tôi không thể không thừa nhận cậu là người tài giỏi nhất mà tôi từng gặp qua, nhưng là người quá thiên tài đi cũng không tốt, rất dễ dàng chết sớm."
"Ồ?"
"Thật không?"
Nụ cười trên gương mặt của cả ba đột nhiên đông cứng lại khi bọn họ nghe thấy giọng nói đùa cợt kia.
Một đòn trí mạng như vậy, vẫn chưa chết sao?
Rất nhanh, cả ba người đều nhận ra có điều gì đó không ổn, thân ảnh Lương Siêu bị một đòn của Vệ Tranh đâm xuyên vào ngực bắt đầu dần dần tiêu tán đi, trong vài giây liền biến mất vào hư không.
"Đây là……"
"Phân thân chi pháp?!"
Vệ Tranh là người phản ứng đầu tiên, đồng tử không tự chủ được mà co rụt lại.
Ngay sau khi cảm nhận được một lực lượng khổng lồ đang ập đến, Lương Siêu không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở phía sau gã ta, một chưởng đánh ra, gã ta trực tiếp hộc máu bay ra ngoài!
"Đại sư huynh!"
Mạnh Khuê và Lỗ Trì kinh ngạc hét lên, rồi ngày sau đó cùng nhau xông tới bắt lấy Vệ Tranh.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe.
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu.
Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
"Phụt!"
Sau khi Vệ Tranh phun ra một ngụm máu nữa, đúng lúc gã ta đang chửi tục, thì gã nhìn thấy thanh kiếm ánh sáng Tam Muội Chân Hỏa Đích Huyền Khí, một lần lạ về phía ba người bọn họ mà chém xuống!
"Hãy cẩn thận!"
Sau khi hét lớn một tiếng, Vệ Tranh cưỡng ép đè ép khí huyết đang cuồn cuộn trong cơ thể, đồng thời gã ta vận chuyển huyền khí một cách khó khăn mà chống đỡ lại, giữa lông mày của gã ta có một đường vân hình con rết máu, đột nhiên sáng lên.
"Huyết Ngô, hiện!"
Một con rết màu đỏ sẫm dài năm sáu mét từ phía sau lưng từ mặt đất chui lên, há cái miệng khổng lồ phun ra một làn sương độc màu đỏ sẫm!
Nhìn Mạnh Khuê và Lỗ Trì Trò bên cạnh còn đang ngây người, trên mặt vẫn còn vẻ kinh ngạc, Vệ Tranh tức giận mắng: "Sao bọn mày còn đứng đó!"
"Bọn mày thật sự cho rằng một mình tao có thể đánh bại nó sao? Cùng nhau đánh đi!"
Cả hai mới hoàn hồn lại, vội vàng cùng nhau chống lại thanh kiếm ánh sáng thần bí kia, nhưng dù ba người họ có hợp sức lại, thì dưới kiếm của Lương Siêu vẫn vô cùng khó khăn mà chống đỡ...!
Thời gian dần trôi qua, trên mặt Lương Siêu bắt đầu hiện ra một tia tái nhợt.
Chiến đấu đến bây giờ, hắn cũng đã sử dụng phân thân chi pháp, Tam Muội Chân hỏa và các chi pháp khác đã tiêu tốn rất nhiều năng lượng Huyền Khí, hắn đã có cảm giác mệt mỏi một chút.
"Xem ra không thể cùng ba lão già khốn kiếp này tiếp tục dây dưa nữa, cần phải tốc thắng tốc chiến mới được."
Trong lòng nghĩ như vậy, tay của Lương Siêu lại thay đổi mấy lần, phù văn trên kiếm đột nhiên vỡ vụn, khí tức trên thanh kiếm bộc phát cường đại!
Bùm!
Một kiếm ngang nhiên chém xuống, đáng tiếc một kiếm không thể giết chết ba người bọn họ, nhưng ngược đánh bay toàn bộ ra ngoài.
Hơn nữa bởi vì bọn họ có cổ trùng bổn mệnh ở phía trước, cho nên cũng gánh chịu thương tổn nặng nề, đều bị trọng thương!
"Gì!"
"tôi, tay của tôi!"
"Tiểu bảo bối của tôi, hắn, hắn vậy mà chặt đứt cặp móng vuốt ở phía trước của tiểu bảo bối!"
Ba người mình đầy đây cát mà kêu gào liên tục, trong đó Lỗ Trì đáng thương nhất, cánh tay bị chặt đứt, máu chảy như suối...!
Hai người còn lại cũng không khá hơn là bao, bị thương nặng nhẹ khác nhau.
"Ring..ring……"
Lương Siêu hít sâu một hơi, thấy hắn sắp ra tay, Vệ Tranh vội vàng giơ tay ngăn cản.
Cho đến bây giờ, gã ta đã thực sự sợ hãi.
Một mình Lương Siêu đã đánh bọn họ như vậy đã đức hạnh lắm rồi, nếu sau này Thiên Nam mang người đến giết bọn họ, như vậy thì bọn họ thật sự sẽ chết!
"Chờ đợi!"
"Này anh bạn nhỏ hãy dừng lại!"
"Chỉ cần anh bạn nhỏ có thể có chừng mực mà dừng lại, tôi có thể cam đoan về sau..."
"Ai là anh bạn nhỏ của ông vậy?"
Lương Siêu trực tiếp quay lưng lại: "Từ xưa đến nay ông chưa