"Không có."
Lương Siêu chân thành lắc đầu: "Từ ý tứ trong lời nói của cô, đừng nói lại là người nổi tiếng đó chứ?”
Đầu bên kia điện thoại, Mục Khuynh Tuyết trợn trắng mắt, cho rằng người này học y nhiều quá bị ngu à? Hay luyện công nhiều quá bị đần rồi?
Bình thường hắn không xem phim hay chương trình truyền hình sao?
"Tôi đoán anh là người duy nhất trong hàng trăm triệu đàn ông ở Trung Quốc chưa từng nghe đến tên cô ấy đó.
Cô ấy là một trong số bông hoa ngôi sao trẻ của ngành điện ảnh và giải trí, Cung Vũ, là người được mệnh danh là nữ thần quốc dân đó, ngần ấy thông tin rồi anh nghĩ cô ấy có phải là người nổi tiếng không?"
"Cái gì?"
"Còn là một ngôi sao nổi tiếng ư?"
Lương Siêu kinh ngạc nhất thời cảm thấy khâm phục ông già.
Thật đáng kinh ngạc khi ngay cả một ngôi sao lớn như vậy cũng có thể hỏi về làm vợ cho mình.
“Lương thần y, vừa hay gia sư và Cung Vũ bọn họ đều đang ở thành phố Xuyên Nam, nếu anh không phiền thì chúng ta xuất phát ngay bây giờ?"
Lương Siêu nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Ừ, được.”
“Cô Mộc, xin hãy gửi địa điểm cho tôi, tôi lập tức đi tìm cô.”
Sau khi cúp điện thoại, Liễu Băng Khanh nhìn anh hỏi: “Lại đi tìm tung tích của một vị hôn thê khác sao? Cô ấy ở đâu?"
"Thành phố Xuyên Nam."
“Lại còn là một ngôi sao nổi tiếng tên Cung Vũ, cô nghe qua tên chưa?”
Mắt hạnh Liễu Băng Khanh trợn tròn, trong lòng cũng đột nhiên nhấp nhô.
Bức thư kết hôn của Cung Vũ trước đó cô đã từng nhìn thấy, nhưng cô chỉ cho rằng đó chỉ là trùng tên thôi, không ngờ lại là một nữ diễn viên nổi tiếng vừa mới bước vào giới giải trí và đã trở thành một nữ diễn viên hàng đầu!
Thấy vẻ mặt khoa trương của cô, Lương Siêu gãi đầu: "Cho dù cô ấy là một ngôi sao lớn, cô cũng không nên ngạc nhiên như vậy chứ? Thân phận nữ chủ lạnh lùng của cô cũng không yếu hơn cô ấy đây."
“Ha…”
Liễu Băng Khanh không khỏi cười cười, lập tức đứng lên nói: “Anh đưa Nghiên Nghiên đi cùng đi, Nghiên Nghiên là fan hâm mộ lớn của cô ấy đấy."
"Còn cô thì sao?"
"Lần này tôi đi ra ngoài đã lâu, trong tập đoàn đã có rất nhiều sự vụ chất chồng như núi cần tôi xử lý, cho nên ta trở về Thiên Hải trước."
"Uh, không ghen đó chứ?"
"Sao đột nhiên lại yên tâm với tôi như vậy, không sợ lần này nhỡ đâu tôi thất bại trong việc từ hôn sao?"
"Nhỡ đâu á?”
Liễu Băng Khanh mỉm cười và không nói gì.
Lần này, không phải là nhỡ đâu thất bại.
Nếu đối phương là người khác, cô có thể vẫn sẽ lựa chọn đi cùng Lương Siêu và giúp hắn từ hôn.
Mặc dù cô biết rằng một nhân vật như Lương Siêu sẽ không chỉ có một người phụ nữ, nhưng theo quan điểm của cô, cô vẫn hy vọng rằng Lương Siêu có càng ít phụ nữ càng tốt.
Nhưng lần này đối phương là Cung Vũ, cho nên cô cũng không cần đi theo, một trong tứ tiểu hoa đán, khuynh quốc khuynh thành, khuôn mặt thiên sứ, tính cách dịu dàng, đa nghệ...!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe.
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu.
Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Nàng thật sự không tưởng tượng ra Lương Siêu khi gặp một người phụ nữ như vậy, liệu có lý do gì để từ chối không.
Nửa giờ sau, Lương Siêu gặp Mộ Khuynh Tuyết cùng Lương Nghiên, và không chậm trễ nữa, hắn đáp chuyến bay đến sân bay Xuyên Nam.
Trên đường đi, Lương Siêu đều đang xem một số bộ phim truyền hình do Cung Vũ đóng vai chính mà mình đã tải xuống trước, có cả cổ trang và phim truyền hình hiện đại, nhìn mỹ nhân vóc người thướt tha cao gầy, thanh lệ thoát tục trên màn hình, Lương Siêu khẽ tấm tắc môi, hắn xem nhiều đến độ Mộ Khuynh Tuyết cũng cười khinh.
“Lương thần y, có phải muốn chảy nước miếng rồi không?”
“Ờ thì, không hề nha!”
Lương Siêu ý thức