Nửa giờ sau, Lương Nghiên mơ mơ màng màng đi vào phòng khách, nhìn mười thùng tiền giấy đỏ kia rồi khẽ ồ lên một tiếng.
"Anh ơi, anh kiếm đâu ra nhiều tiền như vậy ạ?"
"A, vừa chữa bệnh cho một ông lão."
Sau đó Lương Siêu bỏ số tiền này vào thẻ rồi lại đi châm cứu cho Liễu Băng Khanh.
Nghe nói Lương Siêu muốn đi tìm Liễu Băng Khanh, Lương Nghiên cũng nhảy nhảy nhót nhót đòi đi theo, mà hai anh em vừa ra cửa thì đã nhìn thấy Sở Diệu Y cười tủm tỉm đi tới.
"Sư phụ, anh muốn đi đâu vậy?"
Nghe thấy xưng hô này, Lương Siêu trợn trắng mắt.
"Gọi tên tôi là được rồi, tôi không nhận đồ đệ."
"Vậy được rồi." Sở Diệu Y bĩu môi: "Anh có thể dời chuyện của mình lại không, hôm nay em cố ý tới tìm anh để học công phu."
"Anh nhìn xem, em đã thay xong quần áo luyện công rồi, nói thế nào anh cũng phải dạy em hai chiêu, không thể để em tay không trở về đúng không?"
"Được rồi."
Lương Siêu đồng ý, đầu tiên là bảo Sở Diệu Y đánh ra một bộ quyền, sau đó tiến hành chỉ đạo mỗi một động tác của cô ấy ngay hiện trường.
Chát!
Hắn tát một cái vào mông Sở Diệu Y.
"Cái mông quá vểnh, cô đang luyện võ hay khiêu vũ thế? Thu lại!"
Chát!
Một cái tát lại chụp vào vòng eo của Sở Diệu Y, nói: "Lực eo không đúng, toàn bộ lực bộc phát của nắm đấm là nhờ vào eo, nhất định phải đột nhiên phát lực mới được."
Lúng túng hơn là thỉnh thoảng hắn còn nhấn nhấn lên ngực Sở Diệu Y...
"Ngực của cô rụt lại như vậy làm gì?"
"Tinh túy của chiêu này chính là khí thế, ưỡn ngực lên cho tôi!"
"..."
Tuy chỉ luyện nửa giờ, nhưng Sở Diệu Y lại cảm thấy như trải qua nửa thế kỷ, thậm chí còn hoài nghi có phải Lương Siêu này đang mượn cơ hội chấm mút đụng chạm hay không!
Khi nhìn thấy hắn đưa tay muốn sờ bắp đùi của mình, Sở Diệu Y vội vàng lui lại.
"Này, anh quá đáng rồi đấy!"
"Không sờ toàn thân trên dưới của tôi một lần thì anh không bỏ qua à!"
Lương Siêu: "..."
Tôi thật lòng dạy cô luyện võ, cô lại coi tôi là lưu manh?
Chẳng qua hắn cũng lười giải thích, phất phất tay và nói: "Đánh lại bộ quyền theo cách tôi nói trước đó xem, nhìn xem có cảm giác khác biệt gì không."
Sở Diệu Y nửa tin nửa ngờ, bày tư thế rồi lập tức bắt đầu hoạt động, nhất thời đã giảm đi rất nhiều chiêu thức sáo rỗng, có thêm chút khí thế bén nhọn.
Rất nhanh, cả bộ quyền đã được cô ấy đánh ra thật mãnh liệt, Lương Nghiên đứng bên cạnh liên tục vỗ tay bảo hay: "Chị gái xinh đẹp thật là lợi hại! Rất ngầu!"
Mấy phút sau, Sở Diệu Y dừng lại, khuôn mặt đỏ bừng, kích động mà nhìn Lương Siêu.
"Lần này cảm giác bộ quyền đạ trở nên thực dụng hơn, cả sức lực của em cũng bất giác tăng lên không ít! Hiện tại em có thể hoàn toàn đánh bại em của trước đó!"
"Lương Siêu thật là lợi hại! Em muốn nữa!"
Nghe xong lời này, Lương Siêu trực tiếp bị nước bọt làm cho sặc một hơi, không nói mà nhìn Sở Diệu Y.
Phụ nữ tập võ rất là hung hãn...
Rất nhanh Sở Diệu Y cũng ý thức được nghĩa khác trong lời nói của mình, đỏ mặt mà vội vàng giải thích: "Cái kia, anh đừng hiểu lầm!"
"Ý của em là còn muốn anh dạy em!"
"A, biết rồi, biết rồi..."
"Chẳng qua hôm nay tôi dừng ở đây trước, chờ sau này tôi rảnh rồi tính."
Nói xong, Lương Siêu ôm lấy Lương Nghiên rồi vội vàng rời đi, Sở Diệu Y thấy thế thì trợn trắng mắt.
"Một người đàn ông mà sao da mặt mỏng hơn con gái như em nữa? Có cần thế không!"
Cô ấy lau vệt mồ hôi, dừng lại một lát rồi bắt đầu luyện tập.
Thật vất vả mới học được hai chiêu, phải mau thừa dịp còn nóng để rèn sắt, gia cố một chút mới được.
Biệt thự Liễu gia.
Hai anh em vừa tới thì Lương Nghiên đã bị Liễu Huy Hoàng ôm đi chơi, cũng không biết tại sao, cả Liễu Băng Loan ở nhà nghỉ ngơi cũng rất chào đón cô bé này, vừa đút đồ ăn vặt vừa chơi đùa với cô, thật sự là quên cả trời đất.
Lương Siêu lên lầu, vừa vào phòng Liễu Băng Khanh thì mày kiếm không khỏi nhướng lên.
Hơi lạnh trong không khí thật mãnh liệt, chỉ sợ bệnh tình của Liễu Băng Khanh lại tăng thêm.
"Đến rồi?"
"Ừm." Lương Siêu gật gật đầu, lập tức bắt mạch qua Huyền Ti, mà kết quả cũng không nằm ngoài suy đoán của hắn.
Liễu Băng Khanh nghiêng đầu sang chỗ khác, thấy hắn lộ ra vẻ mặt nặng nề thì khẽ hỏi: "Làm sao vậy?"
"Là tình trạng của tôi không ổn sao?"
Lương Siêu không