"Cái gì?"
"Sao lại nghiêm trọng như vậy!"
Hạ Tử Yên giật nảy mình, gấp gáp hỏi: "Phỉ Nhi cậu suy nghĩ cẩn thận thêm một chút, thật sự không có cách nào khác sao?"
Hàn Phỉ lại than nhẹ lắc đầu: "Độc của anh ta đã ngấm sâu tận xương tủy, đã kéo dài thật lâu đúng không? Huống chi độc tính rất mạnh, rất kỳ quái."
"Nói thật, cho dù vừa trúng độc đã đưa tới, tớ cũng không có cách nào giải quyết, cho nên đề nghị lập tức làm phẫu thuật cắt bỏ, tối thiểu còn có thể giữ được một mạng."
Lương Siêu: "? ? ?"
Mỹ nữ, có cần khoa trương như vậy sao?
Mà Hạ Tử Yên cũng rất quả quyết, khi Lương Siêu còn oán thầm trong lòng thì cô ấy đã đưa ra quyết định thay hắn.
"Tốt, vậy thì làm nhanh đi!"
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe.
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu.
Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
"Phỉ Nhi cậu phải mổ chính mới được, người khác làm thì tớ không yên lòng."
"Ừm, đây là tất nhiên."
Hàn Phỉ đáp lại rồi lôi Lương Siêu đi, Lương Siêu thấy cô ta muốn làm thật, rốt cục cũng không nhịn được mà lên tiếng.
"Đừng đừng, tôi không làm."
"Mỹ nữ, không phải tôi xem thường Tây y của các người, chuyện nhỏ như cái rắm mà cũng phải động dao, làm giải phẫu, nơi nào hỏng thì cắt nơi đó, thậm chí chỗ không hỏng cũng phải cắt, quá không có kỹ thuật."
Hàn Phỉ giật mình, ấn tượng đầu tiên đối với Lương Siêu lập tức giảm xuống không ít.
Đã trúng độc sâu như vậy, có nguy hiểm đến tính mạng vào bất cứ lúc nào mà còn bảo là chuyện nhỏ như cái rắm?
Đúng lúc này, một tiếng cười lạnh đột nhiên truyền vào từ ngoài cửa.
"Ha ha..."
"Anh bạn này, tuy tôi rất hiểu tâm tình không muốn cắt chi, e ngại đau đớn của anh, nhưng anh chửi bới Tây y như vậy không hợp lý"
Nghe tiếng nhìn lại, lập tức nhìn thấy một người đàn ông mặc âu phục hàng hiệu, bên ngoài còn phủ thêm một cái áo khoác trắng đi đến.
Anh ta nhìn chừng ba mươi, trên tay còn cầm một phần giấy chứng nhận và một cái cúp, đầu tiên là cao ngạo mà liếc Lương Siêu một cái, sau đó lại tràn đầy yêu thương nhìn về phía Hàn Phỉ.
"Phỉ Nhi, anh đã trở về."
"Đây là giải thưởng anh lấy được trong lần xuất ngoại này, tuy không phải giải thưởng lớn gì, chỉ là giải cống hiến y học thanh niên kiệt xuất, nhưng cũng có còn hơn không."
"Tặng cho em, làm kỷ niệm cũng được."
Hàn Phỉ hơi kinh ngạc, nhưng lại không có ý nhận lấy giấy chứng nhận vài cái cúp.
"Tạ Bác, anh quá khiêm tốn."
"Giải cống hiến y học thanh niên kiệt xuất luôn được coi là giải Nobel trong lĩnh vực của chúng ta, cũng không phải nhỏ, lần này anh trở về thì có lẽ viện trưởng sẽ trực tiếp nâng anh lên làm phó viện trưởng."
Sau đó cô ta vừa cười vừa giới thiệu cho Hạ Tử Yên: "Trước mắt người này là chủ nhiệm của phòng trọng chứng trong bệnh viện tụi tớ, nếu bàn về y thuật thì cao hơn cả tớ nữa."
Tạ Bác vui vẻ cười cười, hiển nhiên cực kì hưởng thụ trước lời nhận xét của Hàn Phỉ.
"Lợi hại như vậy?!" Hạ Tử Yên vội vàng nói: "Phỉ Nhi, vậy mời anh ta xem giúp Lương Siêu một chút đi, nói không chừng anh ta có cách thì sao?"
Hạ Tử Yên vừa nói xong, còn không đợi Hàn Phỉ mở miệng thì Tạ Bác đã ngồi xuống, nhìn kỹ cánh tay và vết thương đã tối đen của Lương Siêu.
Mà làm Lương Siêu câm nín là, tên này nhìn thì nhìn đi, sao lại vừa nhìn rồi thỉnh thoảng nhận xét hai câu, còn khoe khoang một vài thuật ngữ Tây y mà mình hoàn toàn nghe không hiểu.
Đến cuối cùng hắn nghe đau cả đầu, trong lòng không ngừng nói thầm.
Đại ca, anh đang xem bệnh cho tôi, hay là lợi dụng tôi để tăng độ tồn tại trước mặt hai vị mỹ nữ vậy?
Một lát sau, Tạ Bác lắc đầu.
"Ai..."
"Loại độc này tên là kịch độc Maleferro, nếu như vừa trúng độc đưa tới chỗ tôi thì còn có cách, nhưng bây giờ, chỉ có thể lập tức cắt bỏ như Phỉ Nhi đã nói."
"Hay rồi, lại một người muốn chặt tay mình" Lương Siêu câm nín, thấy Tạ Bác muốn dẫn mình đi vào phòng giải phẫu, còn muốn đích thân cầm dao thì vội vàng đẩy anh ta ra.
"Dừng lại đi."
"Chút chuyện nhỏ này thật sự không cần động dao, vài phút là xử lý xong rồi."
"Việc nhỏ?"
"Vài phút?"
Tạ Bác xem thường cười một tiếng: "Anh bạn, anh cũng là bác sĩ?"
"Tôi học Trung y."
"Trung y?"
"Anh đang nói đùa với tôi đây à? Bây giờ trung