Truyền Nhân Thiên Y

Chương 892


trước sau

Chương 892

Thấy động tác này, trong mắt Chung Kình nhất thời lóe ra tinh quang, sau khi cười lớn một tiếng thì vung vẩy ngón tay, trường thương màu bạc phóng thẳng lên trời!

Chỉ trong hai ba nhịp thở, ở độ cao trăm mét, nó đã biến thành một trường thương khổng lồ không thua kém gì cái cột trụ sấm sét kia…

Mà dưới sự khống chế của Chung Kình, mũi thương chậm rãi di chuyển, xiên vào Lương Siêu bên dưới.

“Thuật này, là một thuật mới mà tao đã ngộ ra trong lúc đột phá Kim Đan kỳ. Kết hợp sức mạnh của ngân thương với Đại La Thần Thương, mày có thể coi nó là một phiên bản cao cấp của Đại La Thần Thương.”

Nghe vậy, trên dù mặt Lương Siêu không để lộ, nhưng trong lòng cũng thầm khen một tiếng.

Chung Kình này không hổ là nhân tài kiệt xuất trong đám thanh niên Võ Minh!

Điểm huyền diệu của thuật này không chỉ ở chỗ gã ta kết hợp uy lực của Ngân Thương và Đại La thần thương lúc trước, mà còn ddo lần trước Đại La thần thương ngưng tụ ở sau lưng, mà lần này lại ngay trên không trung.

Khi rơi xuống có thêm quán tính nên gia tăng lực trùng kích, có thể khiến uy năng của thuật này tăng lên tối thiểu gấp đôi!

Muốn làm được đến bước này, không phải người tài năng kiệt xuất thì làm không được.

“Rơi!”

Chung Kình rống xong một chữ thì Đại La thần thương đã khóa chặt khí tức của Lương Siêu rồi ngang nhiên đập xuống!

Mà trong tay Lương Siêu có Lôi Trụ, cũng không sợ mà tung ra một đòn nện thẳng vào Thương Ảnh khổng lồ đang ầm ầm giáng xuống kia…

Trong nhất thời, cát bay đá chạy, mây đen quay cuồng trên không trung, mà

sau khi giằng co vài giây, kết quả lại là Lôi Trụ và Thương Ảnh kia cùng vỡ vụn.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Lương Siêu vững vàng đáp xuống đất, mà Chung Kình cũng cầm lại cán Ngân Thương kia, vẫn đánh ngang tay.

Nhưng so với một trận chiến trước đó, hai người đều không chật vật, ai cũng còn không ít dư lực.

“Ừm, chiêu này được. Hơn nữa còn có không gian phát triển, anh cứ không ngừng cố gắng, nghiên cứu luyện tập thêm đi, tôi đi trước đây.”

Lương Siêu nói muốn đi, Chung Kình nghe vậy thì hơi sững sờ.

Cảm giác này sao giống như mình được sư phụ chỉ dạy vậy?

Rất nhanh gã ta đã kịp phản ứng, thằng ranh này đang chiếm lợi của mình!

Gã ta lập tức xê dịch bước chân, thân thể chớp động chặn lại đường đi của Lương Siêu, lại nhấc Ngân Thương trong tay lên lạnh lùng nhìn chăm chú vào hắn: “Thắng bại chưa phân, anh không đi được.”

“Thắng bại?” Lương Siêu cà lơ phất phơ mà cười lắc đầu và nói: “Tôi đã sớm nói tôi nhận thua, là anh thắng mà? Huống chi thắng bại cũng không quan trọng như vậy đúng không? Mở lòng là được rồi, anh nói đúng không?”

Khóe miệng Chung Kình hơi giật giật, có thể nói hình tượng của Lương Siêu hoàn toàn phá vỡ nhận thức trước nay của gã về võ giả!

Mở lòng là được?

Con mẹ nó anh nghĩ đang chơi đồ hàng à?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện