CHƯƠNG 1197: THÂN CẢNH ĐỈNH PHONG
"Đây là?"
Lâm Thanh Diện nhíu mày, nhưng anh nghĩ đây nhất định cũng là đan dược để tăng sức mạnh.
Chỉ có điều rất khác so với đan dược của mình, đan dược của Thương Nguyên Giới có màu vàng kim, xem ra cũng không phải là thứ bình thường.
Sau khi Sở Nguyệt nuốt đan dược xuống, sức mạnh nhanh chóng tăng lên.
Lâm Thanh Diện mở to hai mắt, khó có thể tin.
Bởi vì chỉ dùng mắt thường, Lâm Thanh Diện đã có thể thấy rõ ràng khí tức trên người Sở Nguyệt đang mạnh dần lên.
Khí tức thực thể hóa! Cái này. . . Cũng quá kinh khủng rồi!
Không ngờ Sở Nguyệt còn giấu sát chiêu như thế này.
Nhưng tên đã trên dây, không bắn không được!
Nhưng khi đứng trước sống chết, cho dù sức mạnh của đối phương có tăng lên dữ dội thì cũng có làm sao!
Một chiêu này, Lâm Thanh Diện đã đã dùng hết khí lực của toàn thân, có thể nói là đã ra một đòn mạnh nhất đối với anh ở giai đoạn này.
"Phá!"
Lâm Thanh Diện hô to, cùng với chín con rồng và cả kiếm Trảm Tiên, vọt thẳng về phía đối phương.
"Ha ha, thằng nhóc này, xem ra ngươi hoàn toàn không biết gì về sức mạnh cả!"
Sở Nguyệt cười khinh miệt.
Bà ta chỉ tiện tay bắn ra, mắt thường có thể thấy khí tức huyễn hóa ra một viên tiểu cầu màu vàng.
Thể tích của viên tiểu cầu này chỉ nhỏ như viên bi bình thường, sau khi từ tay Sở Nguyệt bắn ra liền trực tiếp tấn công Lâm Thanh Diện.
"Chỉ bằng cái này mà bà cũng muốn công kích tôi? Mơ tưởng hão huyền!"
Lâm Thanh Diện hào khí ngất trời, vọt thẳng về phía viên tiểu cầu này.
Nhưng càng tới gần viên tiểu cầu, Lâm Thanh Diện càng có thể cảm nhận được uy lực to lớn của nó.
Kiếm Trảm Tiên, kiếm ý du long, cộng thêm thần hồn dung hợp.
Lâm Thanh Diện tin rằng trên đời này, người có thể tiếp được ba chiêu này cùng nhau công kích chỉ vẻn vẹn có mấy người mà thôi.
Rầm!
Vào thời điểm va chạm, lần đầu tiên trong mắt Lâm Thanh Diện xuất hiện sự hoảng sợ.
Đây, đây là năng lượng gì vậy!
Lâm Thanh Diện trợn mắt há hốc mồm, chỉ là một viên tiểu cầu do khí tức huyễn hóa ra mà đã có sức mạnh lớn đến như vậy.
Trong nháy mắt va chạm kia, công kích của Lâm Thanh Diện liền sụp đổ!
"Không biết tự lượng sức mình!" Sở Nguyệt cười lạnh nói.
Sương mù tan hết, Lâm Thanh Diện ngã xuống ở cách Sở Nguyệt mấy chục mét.
Anh che ngực, kiếm Trảm Tiên vốn đã được sửa chữa lại bởi vì lần va chạm này mà có thêm một vết nứt.
Thời gian duy trì bí thuật đã hết, bây giờ cho dù Lâm Thanh Diện có là Tu La chi thể, đồng thời tu hành nội kình Huyền Kình thì giờ phút này, anh cũng không đề nổi một chút sức mạnh.
"Ngươi có thể ép ta đến mức này sức mạnh cũng coi như không tầm thường rồi."
Mang theo nụ cười châm biếm, Sở Nguyệt chậm rãi đi tới.
Mỗi một bước đi, sông núi biến sắc!
Lâm Thanh Diện ngã trên mặt đất, cố gắng dùng tay chống đỡ, muốn tự mình đứng lên.
Một kích như sấm sét của mình thế mà không đấu lại được với một viên tiểu cầu khí tức chỉ lớn bằng viên bi của đối phương, đây quả thực đã làm đổi mới tam quan của Lâm Thanh Diện.
Chẳng lẽ, đây chính là sức mạnh thật sự của người Thương Nguyên Giới sao?
Lâm Thanh Diện ngẩng đầu nhìn Sở Nguyệt đang đối mặt với mình, trong mắt mang theo hung ác.
Anh cố gắng điều động tâm thần của mình, cho dù thần hồn của anh khôi phục rất nhanh nhưng đối mặt với Sở Nguyệt có sức mạnh như vậy, cho dù Lâm Thanh Diện có khôi phục lại sức mạnh ở mức cao nhất thì anh vẫn không phải là đối thủ của Sở Nguyệt.
"Ta đã nói rồi, cái gọi là thiên tài trên Địa Cầu cũng chỉ là sâu kiến mà thôi, so với Thương Nguyên Giới của chúng ta quả thực là khác nhau một trời một vực." Sở Nguyệt khẽ cười nói.
"Đáng chết, đó là bởi vì năm đó người Thương Nguyên Giới các người đã cướp đi linh khí của Địa Cầu chúng tôi, loại hành vi cường đạo này chỉ có những kẻ xấu xa như các người mới có thể làm ra được." Lâm Thanh Diện mắng.
"Vậy thì làm sao!"
Sở Nguyệt lạnh lùng nói ra: "Linh khí là một thứ cao quý như vậy, cho người trên Địa Cầu sử dụng thực sự là phung phí của trời, nếu là như vậy không bằng giữ lại cho người cần dùng!"
"Nói chuyện vô liêm sỉ, quả nhiên người Thương Nguyên Giới các người không biết xấu hổ!" Lâm Thanh Diện tức giận nói,
"Hừ, thế giới này, mọi chuyện đều lấy sức mạnh làm đầu, sức mạnh của người Địa Cầu thấp, bị người Thương Nguyên Giới chúng ta giẫm ở dưới chân là chuyện đương nhiên!" Sở Nguyệt nghiêm mặt nói.
"Thật sao?"
Lâm Thanh Diện nhếch miệng khinh bỉ: "Nếu sức mạnh của người Thương Nguyên Giới mạnh như vậy thì sao mấy trăm năm trước lại hốt hoảng mà chạy, bị một mình Tu La Thần Ma đánh cho tè ra quần,