CHƯƠNG 1200: TĨNH TÂM TĨNH DƯỠNG
"Chuyện này. . . Làm sao có thể?"
Từ Tài giật mình nói.
Tuy Tú là đệ tử mình đắc ý nhất, tương lai ông ta cũng sẽ đem tất cả kỹ nghệ của mình truyền thụ lại cho cô.
Nhưng Tú bây giờ, Từ Tài cũng không tin tưởng lắm.
Rõ ràng trước đó hơi thở của Hứa Quốc Hoa đã rất yếu ớt, nếu không có bất ngờ xảy ra thì chỉ mấy phút nữa sẽ chết.
Đối với phán đoán trước đó của mình, Từ Tài vô cùng chắc chắn.
"Thật đó sư phụ, không tin thì người tự qua xem đi!" Tú nói.
Từ Tài cau mày đi tới bên cạnh Hứa Quốc Hoa.
"Mặc dù mạch đập vẫn còn yếu như cũ nhưng lại vô cùng đều đặn, hơn nữa còn mơ hồ có thể cảm nhận được là càng ngày càng mạnh lên, chuyện này. . . Chuyện này sao có thể?"
Từ Tài nói một mình: "Tôi đã theo nghề thuốc mấy chục năm rồi, cũng coi như có danh tiếng nhưng chưa từng thấy qua chuyện như vậy."
Ông ta lại nhìn về phía lão giả ở bên cạnh Lâm Thanh Diện, ánh mắt cực kỳ sùng kính.
"Lão tiền bối, xin hỏi ngài dùng phương pháp gì vậy, xin ngài vui lòng chỉ giáo cho tôi biết!"
Từ Tài cúi đầu thật sâu với Lý Mộ Bạch.
Đối với cái cúi đầu này, Lý Mộ Bạch xứng nhận nó.
"Y thuật của ông hiện tại đã là độc nhất vô nhị rồi, còn về phương pháp của lão phu thì không phải người như ông có thể lý giải được." Lý Mộ Bạch thản nhiên nói, dường như từ chối yêu cầu của Từ Tài.
Lâm Thanh Diện ở bên cạnh lại rất rõ ràng ý tứ của Lý Mộ Bạch.
Y thuật của Từ Tài đã đủ để cứu vớt những người bình thường rồi vì dù sao ông ta cũng chỉ là một người bình thường, đối với chuyện tu hành, ông ta cũng không thể lý giải và khống chế được.
"Lý lão tiền bối." Lâm Thanh Diện đảo mắt nhìn Lý Mộ Bạch: "Còn xin ông xem giúp cho vợ của tôi, tình trạng của cô ấy..."
Lý Mộ Bạch gật đầu, giúp đỡ Hứa Bích Hoài mới là mục đích chủ yếu mà hôm nay ông ta tới đây.
"Cô gái, mời ngồi, để lão phu xem cho cô."
Lý Mộ Bạch nói.
Hứa Bích Hoài kéo ống tay áo lên, Lý Mộ Bạch đặt tay lên bắt mạch cho cô.
Trong nháy mắt, Hứa Bích Hoài cảm nhận được có một dòng nước ấm thuận theo kinh mạch tiến vào trong cơ thể của mình, khiến cô cảm thấy rất là thoải mái dễ chịu.
Trái lại, giờ phút này Lý Mộ Bạch lại đang cau mày, vẻ mặt nghiêm trọng hơn rất nhiều so với lúc bắt mạch cho Hứa Quốc Hoa.
"Sư phụ? Chẳng lẽ vợ của Lâm Thanh Diện cũng có vấn đề sao? Nhưng trước đó chúng ta đã khám qua cũng không phát hiện ra cái gì mà."
Tú ở một bên nhỏ giọng hỏi.
Ánh mắt Từ Tài ngưng trọng: "Đúng vậy, nhìn qua cô Hứa không khác gì người bình thường, thậm chí còn khỏe mạnh hơn nhiều, chỉ có điều, nhìn vẻ mặt của lão tiền bối thì có lẽ cô Hứa đã mắc một căn bệnh mà chúng ta không biết."
Tú gật đầu, sau khi nhìn thấy kỹ năng thần kỳ của Lý Mộ Bạch, trong lòng cô ta cũng tràn đầy kính sợ đối với ông già râu trắng này.
Y học như biển lớn, quả thật là mênh mông.
Tú cảm thán nói.
Giờ phút này, người khẩn trương nhất ở đây không ai qua được Lâm Thanh Diện.
"Tiền bối, không biết ngài có thể giải trừ độc tính của Chuyển Hồn đan trong cơ thể Bích Hoài hay không." Lâm Thanh Diện hỏi.
Lý Mộ Bạch mở mắt ra nhìn Lâm Thanh Diện: "Kỳ quái, hình như ở trong cơ thể cô ấy có tồn tại một loại linh khí, loại linh khí này có thể ức chế độc tính của Chuyển Hồn đan, chắc là cô ấy cũng tập được Huyền Kình đúng không?"
Lâm Thanh Diện lắc đầu, giải thích nói: "Cô ấy chỉ là một người bình thường thôi, tôi nghĩ, linh khí tồn tại ở trong người cô ấy có lẽ là do trước đó không cẩn thận ăn phải một chút linh mộc."
"Linh mộc!"
Đối với chuyện này, Lý Mộ Bạch so với bất kỳ người nào khác đều rõ ràng hơn, chính bởi vì công hiệu của linh mộc nên ông ta mới có thể hóa thành thực thể.
"Như vậy thì tốt." Lý Mộ Bạch kiên định nói.
"Tiền bối có thể giải độc không?" Lâm Thanh Diện vội vàng hỏi, Từ Tài và Tú ở bên cạnh lại không hiểu ra sao.
Huyền Kình, linh mộc?
Những cái tên này chưa từng được nghe qua.
Từ Tài bất đắc dĩ lắc đầu nhìn Lâm Thanh Diện, bây giờ Lâm Thanh Diện so với lúc mình mới gặp, cảnh giới đã tăng lên quá nhiều.
Thiên tài chung quy vẫn là thiên tài, không phải người bình thường có thể với tới được.
"Có thể thử một lần."
Lý Mộ Bạch nói, lập tức nhìn về phía Từ Tài: "Tôi cần một nơi yên tĩnh, xin hỏi chỗ này của ông có không?"
"Đương nhiên là có, căn phòng ở phía