CHƯƠNG 738: KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN TÔI
Người của tứ đại gia tộc nghe thấy lời của Lâm Thanh Diện, trên mặt nháy mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng, chỉ cần kẻ ra tay không phải Lâm Thanh Diện, người chấp pháp quả thật không thể nhúng tay.
Chu Khánh Thần lúc này mới ý thức được tứ đại gia tộc hiện nay đang đối mặt với tình trạng gì, mồ hôi lạnh toát ra, khóe miệng cũng không khỏi run rẩy.
Tình trạng của ba vị gia chủ còn lại cũng không tốt hơn ông ta bao nhiêu, lúc này đều lắp bắp, hai chân run rẩy, nhưng lại vì sát thủ bên trên mà không dám có có bất kỳ hành động bừa bãi nào.
“Lâm... Lâm Thanh Diện, chúng tôi biết sai rồi, cầu xin cậu cho chúng tôi một cơ hội, nếu như các cậu tha cho chúng tôi, tứ đại gia tộc của chúng tôi hoàn toàn có thể đầu quân dưới trướng của cậu, sau này tất cả tư nguyên của tất cả các gia tộc, đều do cậu điều động, chỉ mong cậu có thể tha cho chúng tôi một mạng.” Chu Khánh Thần mở miệng.
“Phải, chỉ cần cậu có thể tha cho chúng tôi, cái gì cũng thương lương được.” Ba vị gia chủ còn lại cũng vội vàng phụ họa theo.
Lâm Thanh Diện mỉm cười, mở miệng nói: “Xin lỗi, chút tư nguyên của mấy người, tôi không để vào mắt, có một số lỗi sai, không phải xin tha thì có tác dụng.”
Mọi người đều rùng mình trong lòng, lời này của Lâm Thanh Diện đã trực tiếp tuyên bố bọn họ tử hình.
Mấy người Chu Vân Càn cũng đều biết, nếu như Lâm Thanh Diện không mở miệng, bọn họ tối nay sợ rằng thật sự phải đi gặp Diêm Vương rồi.
“Lâm Thanh Diện, cầu xin anh tha cho chúng tôi, chúng tôi biết sai rồi, lúc chiều chúng tôi cũng không nên ở trước mặt anh hung hăng ngang ngược, cầu xin anh đại nhân đại lượng, chỉ cần có thể để chúng tôi tiếp tục sống, mặc kệ kêu chúng tôi làm gì chúng tôi cũng chấp nhận được.” Chu Vân Càn lúc này đã hoàn toàn không có khí thế của cậu chủ nữa, mạng sắp mất rồi, anh ta sao có thể quan tâm chút mặt mũi này chứ.
“Lâm Thanh Diện, tôi là tên chết tiệt, tôi là người tồi tệ nhất trên đời, chỉ cần anh tha cho chúng tôi, anh muốn mắng chửi tôi thế nào thì mắng chửi thế đó, tôi biết sai rồi.” Trịnh Thu Lệ cũng cầu xin theo.
Lâm Thanh Diện liếc nhìn hai bọn họ, trên mặt lộ ra nụ cười, nói: “Hai người nếu như không nói, tôi ngược lại đã tha cho hai người rồi, nếu hai người bây giờ lại khiến tôi nhớ lại chuyện lúc chiều, chuyện của ngày hôm nay, càng không thể thương lượng được nữa rồi.”
Nói xong, Lâm Thanh Diện liền trực tiếp xoay người, đi ra bên ngoài khách sạn.
Mấy người Chu Vân Càn và Trịnh Thu Lệ trong nháy mắt dại ra, người của tứ đại gia tộc nhìn mấy người bọn họ, hận không thể xông tới cho bọn họ mấy cái tát.
Giang Thu Nguyệt và tên mập thấy Lâm Thanh Diện đi ra, cũng vội đi theo, Dư Tùng cũng không do dự, chuyện ở đây, giao cho mấy tên sát thủ này là được, anh ta là một cao thủ nội kình đại thành, tự nhiên trước khi động thủ nên rời khỏi.
Bốn người vừa đi đến bên ngoài khách sạn, đụng ngay bảy người của tiểu đội chấp pháp.
Bành Vân dẫn đầu đi tới, thần sắc phức tạp nhìn Lâm Thanh Diện, từ từ dừng lại.
Sau khi Lâm Thanh Diện nhìn thấy Bành Vân, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười, mở miệng nói: “Lâu rồi không gặp, đội trưởng Bành.”
“Xem ra chúng tôi vẫn đánh giá thấp năng lực của cậu rồi, người đầu tiên trong lịch sử của ngục giam thứ năm thành công đi ra, ngay cả tông sư Lôi Uyên Hành vậy mà cũng chết trong tay cậu, lúc đó phải khi nhận được tin tức này, tôi căn bản không dám tin.” Bành Vân mở miệng.
“Đội trưởng Bành quá khen rồi.” Lâm Thanh Diện đáp một câu.
Bành Vân và thành viên còn lại của tiểu đội chấp pháp đều mặt mày ngưng trọng nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện trước mắt có thực lực giết chết tông sư, điều này cũng thú vị, người thanh niên chỉ có hơn 20 tuổi này cũng là một tông sư hàng thật giá thật.
Điều này sao có thể không khiến bọn họ cảm khái chứ.
Nhất là Cao Tiến, khi lần đầu tiên anh ta gặp Lâm Thanh Diện, tưởng Lâm Thanh Diện chẳng qua chỉ là một vãn bối vừa đạt tới ngưỡng cửa nội kình, về sau hết lần này đến lần trước bị Lâm Thanh Diện làm cho thay đổi nhận thức.
Mãi đến khi biết Lâm Thanh Diện