CHƯƠNG 960: NHÂN TRUNG CHÂN LONG
Trác Nhã nhanh chóng đi đến trước mặt Lâm Thanh Diện, cẩn thận quan sát cơ thể của Lâm Thanh Diện một lát, sau đó quan tâm mà hỏi: “Anh không sao chứ? Hồi nãy chiến đấu có làm bị thương đến anh không?”
Lâm Thanh Diện lắc lắc đầu, mở miệng nói: “Tôi không có bị thương, nhưng tôi giết Mạnh Trường Vân đã dùng một số cách có tác dụng phụ, bây giờ tôi cần một phòng yên tĩnh, tôi có thể phải hôn mê khoảng 3 ngày, tôi hy vọng trong ba ngày ngày không có ai đến làm phiền tôi.”
Trác Nhã lập tức gật đầu, nói: “Anh yên tâm, tôi sẽ không để bất kỳ ai đi làm phiền anh.”
“Anh có thể kiên trì thêm chút nữa không? Cái biệt thự này chắc chắn không thể ở nữa, nhà chúng tôi ở thành phố Đông Cát vẫn còn có vài bất động sản, tôi sẽ đưa anh đến cái an toàn nhất.”
Lâm Thanh Diện gật gật đầu, tuy đã sử dụng bí pháp, nhưng anh bây giờ vẫn chưa đạt đến cực hạn, cho nên vẫn còn có thể kiên trì thêm một khoảng thời gian nữa.
Trác Nhã lập tức giải thích với Trác Viễn Thần một lát, cần chìa khoá của một chiếc xe, sau đó liền đưa Lâm Thanh Diện đi ra bên ngoài.
Lúc này Tần Tu đưa Tần Tử Hàng đến trước mặt Lâm Thanh Diện, hai người đều cúi người với Lâm Thanh Diện với vẻ mặt đầy trịnh trọng.
“Người anh em Lâm Thanh Diện, hôm nay cũng may có cậu, tên Mạnh Trường Vân có ý định đen tối này mới không được thành công, cậu đã cứu tất cả mọi người có mặt, càng cứu được cái mạng già của tôi, cậu là ân nhân cứu mạng của nhà họ Tần tôi, phần ân tình này nhà họ Tần tôi mấy đời cũng sẽ không quên, chúng tôi sẽ cố gắng nhất có thể để báo đáp ân tình này của người anh em Lâm Thanh Diện.” Tần Tu nói với vẻ mặt thành khẩn.
Tần Tử Hàng cũng chắp tay với Lâm Thanh Diện, mở miệng nói: “Lâm Thanh Diện, anh là người nghĩa hiệp, trước đây tôi vì Trác Nhã mà còn sinh ra địch ý với anh, bây giờ xem ra, tôi chính là một trò cười không hơn không kém.”
“Tôi trịnh trọng xin lỗi anh ở đây, hơn nữa đảm bảo sau này tuyệt đối sẽ không có bất kỳ suy nghĩ không nên có nào với Trác Nhã nữa, chúc hai người bạc đầu đến già, trăm năm hảo hợp.”
Trác Nhã nghe thấy lời của Tần Tử Hàng thì lập tức đỏ mặt xấu hổ, không biết tại vì sao, cô ta vậy mà còn cảm thấy có chút vui vui nữa.
Lâm Thanh Diện thì cảm thấy có chút cạn lời, muốn giải thích với Tần Tử Hàng một chút, nhưng lúc này Trác Nhã lại trực tiếp giành nói: “Ai ya, mấy lời này để sau này rồi nói cũng không muộn, Lâm Thanh Diện bây giờ phải nghỉ ngơi, tôi phải đưa anh ấy đi tìm chỗ an toàn, không nói với các người nữa.”
Hai người Tần Tu và Tần Tử Hàng cũng đều vội vàng gật đầu, Tần Tu nói: “Đúng đúng đúng, vẫn nên nhanh chóng đưa người anh em Lâm Thanh Diện đi nghỉ ngơi đi.”
“Lâm Thanh Diện anh yên tâm, Trác Nhã là một cô gái tốt, cô ấy nhất định sẽ chăm sóc tốt cho anh.” Tần Tử Hàng nói.
Trong lòng Trác Nhã mừng thầm, căn bản không cho Lâm Thanh Diện cơ hội nói chuyện, liền kéo anh đi ra bên ngoài.
Đợi Lâm Thanh Diện và Trác Nhã rời khỏi, Tần Tu và Tần Tử Hàng cùng với Trác Viễn Thần và cả đám người nhà họ Trác đều đi về phía chiến trường lúc nãy với vẻ mặt đầy hiếu kỳ.
Bọn họ đều vô cùng hiếu kỳ, một trận chiến có thanh thế lớn như vậy rốt cuộc sẽ tạo ra phá hoại đến thế nào.
Khi bọn họ nhìn thấy những thứ bị