Maksim nhìn thấy bộ dạng đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu của Lâm Thanh Diện, lập tức bĩu môi.
Hắn quay đầu nhìn bốn người đằng sau một cái, mở miệng nói: “Bốn người các cậu coi chừng mấy người xung quanh cho tôi, tôi đi dạy dỗ thằng oắt con không biết trời cao đất dày này.”
Bốn người đều gật đầu, trong ánh mắt nhìn Lâm Thanh Diện đều tràn đầy sự khinh miệt.
Tuy ở chỗ này xuất hiện một cao thủ hoá kình khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc, nhưng bọn họ phán đoán từ sức mạnh mà Lâm Thanh Diện phóng thích ra, thực lực của anh nhiều nhất cũng chỉ tương đương với bọn họ thôi.
Mà bọn họ có năm người, Lâm Thanh Diện chỉ có một người, cho nên muốn giải quyết Lâm Thanh Diện cũng không phải là chuyện gì khó.
Bây giờ bọn họ cần chú ý nhất, là người nước C này sử dụng vũ khí nhiệt hạng nặng.Nhưng trước khi bọn họ đến quảng trường này thì đã bịt lại hết tín hiệu ở bên này rồi, bọn họ muốn cầu cứu với bên ngoài là không thể nào, cho nên bây giờ chỉ cần phòng trừ đám người trên quảng trường đến kho vũ khí đạn dược lấy vũ khí nhiệt hạng nặng là được rồi.
“Đội trưởng cứ yên tâm đi xử lý thằng oắt con đó đi, chúng tôi sẽ canh chừng những tên còn lại, tên oắt con này trông không lợi hại lắm, đợi lát nữa đội trưởng đừng có hạ thủ lưu tình đó.”
“Đội trưởng không phải người mềm lòng, thằng này dám đứng ra, đội trưởng nhất định sẽ cho hắn biết sự lợi hại của chúng ta, tôi đoán kết cục của tên oắt con này sẽ khá là thảm đó.”
“Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp phải đối thủ có thực lực tương đương với chúng ta, đội trưởng nhất định phải đánh đẹp chút đó, để cho mấy người nước C này biết sự lợi hại của chúng ta!”
…
Lâm Thanh Diện vốn không đặt lời nói của bọn họ vào trong lòng, nếu đối phương chỉ phái một người đến đánh với anh thì phiền phức còn dễ giải quyết một chút.
Anh thích nhất chính là loại đánh giá thấp thực lực của đối thủ thế này, hơn nữa là người tự cho mình là đúng, đợi đến khi bọn họ ý thức ra thực lực chân chính của Lâm Thanh Diện khủng bố đến thế nào thì tất cả đều đã muộn rồi.
“Ông Phương, ông đứng về phía sau đi, ông đó.” Lâm Thanh Diện quay đầu nói với ông Phương một câu.
Phương Tôn lập tức gật đầu, nói: quá gắng gượng, nếu như chống không nổi thì tự mình chạy đi, tương lai cậu còn dài, không cần quan tâm đến lão già như tôi.”
Lâm Thanh Diện cười cười, mở miệng nói: “Ông Phương, đừng quá xem thường tôi, nếu thật sự liều mạng, thì cho dù năm người bọn họ liên thủ, tôi cũng không phải không thể ứng phó được.”
“Đúng rồi, tôi biết ông còn có chiêu, nhưng làm như thế chắc sẽ tạo thành lên người tôi, đừng dễ dàng dùng nút bấm trên tay ông, đợi khi tôi thật sự không chống nổi nữa, ông hẵng dùng cũng không muộn.”
Trên mặt Phương Tôn lộ ra một tia ngạc nhiên, cái nút bấm trong tay ông ta có thể nói là tương đối kín kẽ, ngay cả năm tên nước Sa đó cũng không phát hiện, không ngờ lại bị Lâm Thanh Diện phát hiện rồi.
Lâm Thanh Diện có thần niệm, biết tất anh đương nhiên nhìn thấy chiếc nút trong tay Phương Tôn.
Phương Tôn không do dự, trịnh trọng mà gật đầu với Lâm Thanh Diện, không biết tại vì sao, ông ta cảm thấy có người thanh niên này ở đây thì nguy cơ ngày hôm nay chả là gì nữa.
Không nói lời thừa thãi nữa, Lâm Thanh Diện nắm chặt Thôn Chính trong tay, sau đó trực tiếp xông về phía Maksim.
Anh vốn không định lãng phí thời gian, mạnh tương đối khủng bố.
“Thiên Tinh Thức!”
Từng luồng sáng đao xen kẽ với cuồng phong quét về phía Maksim, Maksim nhìn thấy cảnh này, đôi mắt lập tức nhíu lại, sau đó sức mạnh trong cơ thể lập tức ảo hoá thành một cây rìu khổng lồ, dùng sức quơ về phía trước, một hư ảnh rìu khổng lồ xuất hiện, trực tiếp chạm mặt với chiêu thức của Lâm Thanh Diện, một tiếng nổ vang lên, làn sóng quanh vỡ nát.
Đám người nhìn thấy uy lực chiến đấu khủng bố như thế, đều hoảng sợ chạy ra xung quanh.
Trong cuộc chiến trình độ này, một khi bị tác