{ = Jins = }
"Ít ra mày cũng nên gửi tin nhắn nói với nó một chút, Ton. Bởi vì hôm nay tao rủ anh Tar và anh Pae tới nữa."
Câu nói duy nhất của đứa bạn thân là điểm bắt đầu của sự xui xẻo trong cuộc đời tôi.
"Thằng cha Tar ấy hả? Mày rủ hả?". Tôi nhìn Krist một cách không thể hiểu được. Nó cũng biết rõ rằng Jins không thích cho tôi gặp anh Tar. Lần trước đã cãi nhau một lần rồi, lúc đó không phải người yêu với nhau mà Jins còn nổi điên tới như vậy, bây giờ làm người yêu với nhau thì nó có quyền ghen tuông như Lann nói. Nghĩ đi, xem tôi sẽ xui xẻo tới cỡ nào.
Chỉ việc đi uống rượu mà không báo với nó thì cũng đã đủ liều mạng để bị mắng rồi.
"Ừ, tình cờ hôm nay gặp anh Pae ở khách sạn mà tao đi với mẹ. Nói chuyện với nhau một chút vẫn chưa đã, nên tao rủ tới ngồi thư giãn tiếp. Gọi điện cho anh Tar tới nữa, anh ấy đồng ý nên tao lôi tới đãi. Chắc một hồi nữa là tới."
"Tại sao không nói với tao chứ? Jins nó ra lệnh cấm gặp anh Tar nữa. Nó nghĩ nhiều cái quái gì không biết nữa.". Tôi phàn nàn Krist lần nữa, nhanh chóng cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Jins.
Tonnam: Tao đi uống rượu với tụi thằng Krist. Xem như là báo rồi.
Ừm, gửi đi như vậy đó. Có lẽ đủ để làm cái cớ không cho nó mắng. Tao xem như là đã báo với mày rồi nhé, Jins.
"Tao thấy thằng Jins không có nghĩ nhiều đâu.". Hửm? Thằng Krist nói cái gì vậy? Thằng Jins không có nghĩ nhiều có nghĩa là...
"Hôm trước tao gặp anh Tar nên ghẹo thử. Tao nghĩ anh ấy chắc là thích mày thật. Không biết thích nhiều hay thích ít, nhưng tao nghĩ là thích.". Krist nói tiếp. Sắc mặt hơi nhọc lòng một chút. Có vẻ nó cảm thấy có lỗi thấy rõ khi mà rủ anh cùng mã số của mình tới vào hôm nay.
"Biết ngay mà.". Người thông minh nhất trong nhóm như thằng sloth quay lại sau khi gọi điện cho anh Fire của nó (đây là băng sợ chồng à?). Không cần kể cái gì cho nó nghe hết, chỉ việc nghe thấy 2-3 câu cuối cùng mà nó đã nắm được chủ đề.
Đáng sợ muốn chết.
"Mày biết thì cũng nên nói một chút chứ, Karn. Lần thứ 2 mày không chịu nói với tao rồi đó, chuyện thằng Jins là 1 lần rồi.". Tôi mắng. Lần trước nó cũng đoán được là Jins thích tôi, nó cũng không chịu thì thầm một chút cho người ta biết gì hết.
"Chuyện anh Tar tao thấy mày không có ý gì, nói ra để cho mày cư xử lạ lùng với anh ấy hay sao?". Karn.
Và tao cũng không có ý gì với thằng Jins trước đó mà... Tao mới có ý sau khi nó nói thích đây thôi. ///////
"Cũng đúng, mày không biết có lẽ tốt hơn. Nhưng bây giờ biết rồi thì nên giả vờ như không có gì đi, nếu mày không có thích anh ấy.". Lann.
Tôi đang định cãi lại rằng đã biết rồi thì làm sao mà giả vờ không biết được chứ, nhưng điện thoại trong tay lại rung lên trước.
- Jins –
Chết tiệt, ba gọi tới!
Tôi không muốn để cho đám này chọc ghẹo chuyện thằng Jins, đặc biệt là Krist, thế là bỏ đi bắt máy nói chuyện với nó về phía phòng vệ sinh. Yên bình, lặng lẽ nhưng mà không khỏe lỗ mũi, hehe. Giỡn chút cho đỡ căng thẳng, một hồi là được căng thẳng sau khi bắt máy chắc luôn.
"Al..."
[Mày đang ở đâu, Ton? Dám đi uống rượu rồi mới nói với tao hả?]. Người cha thứ 2 nói bằng giọng hung dữ.
"Ở quán thư giãn, đi với tụi thằng Krist, không cần lo đâu. Hôm nay mày đi chơi game với tụi thằng Bom mà, không phải sao? Thì cứ chơi đi."
[Không chơi nữa, tao sẽ tới chỗ mày.]
"Hey, tới làm cái gì vậy? Chỉ toàn bạn bè với nhau. Lát tao về thì sẽ gọi điện. Cho tao có thời gian ở cùng bạn bè chút đi, lúc mày ở cùng bạn bè tao chưa từng đi theo gì hết."
[Tao sẽ tới chỗ mày.]. Mày chỉ biết nói có 1 câu hay sao vậy, thằng chết tiệt?
"Đừng có mà tới, mạnh ai nấy sống. Giữ kỹ tao gì mà dữ vậy?"
[Mày là vợ tao. Không giữ mày thì giữ ai? Dám nói mạnh ai nấy sống, muốn bị tao xử tới sáng nữa phải không?]
Ờm... Vâng, như bạn nghe thấy đó. Tôi đã quan hệ với thằng Jins rồi. Thế nên mấy ngày này được nước là đe dọa còn hơn ba tôi nữa. Nhưng tôi không chịu nói với ai hết, ra lệnh cho nó ngậm miệng nữa, sợ bị bạn bè chọc ghẹo.
Thì tại lúc đó, lúc đi chơi đảo với nhau, tôi say và suýt nữa đã quan hệ với Jins nếu nó không ngủ gật trước. Sau đó thì nó bám đúng dai, vừa nũng nịu, vừa dụ dỗ. Khi tôi không say thì tôi không chịu mềm lòng với nó đó mà. Rồi thằng xấu xa lên kế hoạch rủ tôi đi party với bạn. Khi bắt đầu ngà ngà, tôi có ý thức biết hết mọi chuyện đó chứ, nhưng khi bắt đầu ngà ngà lại còn gặp bạn của Jins hôn cháy bỏng với người yêu trước mặt, thế là bắt đầu bị mê mẩn theo. Nó lôi tôi về phòng, khi tôi chịu thì xử tới sáng luôn. Không biết bị kiềm nén cái gì mà dữ vậy.
Đã qua cả tháng rồi. Tôi chỉ chịu nó duy nhất lần đó thôi. Đau muốn chết, không chịu nữa đâu, tởn rồi. Thấy bạn bè trong nhóm không có ai than vãn chuyện đau hay không đau gì hết, tưởng đâu là tốt nữa chứ.
"Có được tao có 1 lần mà bày đặt đe dọa. Rồi nói lớn tới như vậy một hồi tụi thằng Bom nghe thấy bây giờ. Đã nói là không được nói ra mà."
[Nó không nghe thấy đâu. Tao ra khỏi phòng tụi nó rồi.]. À, chắc là ra nói chuyện ở ban công nhỉ?
"Tùy vậy. Đừng nói ra, hiểu không? Tao không muốn để cho người khác biết."
[Tại sao vậy, Ton? Mày xấu hổ khi phải là của tao sao? Không yêu tao sao, Ton?]. Thì tao không biết mà, không biết là có yêu hay không. Tại sao thích hỏi quá vậy?
"Vậy thôi nhé, Jins. Giờ tao tới chỗ tụi thằng Krist đây.". Tôi cắt ngang cuộc đối thoại và cúp máy, sau đó thì tắt máy luôn. Dù cho giọng của nó nghe có vẻ tủi thân tột cùng nhưng cứ kệ nó đi vậy, để về rồi hẳn dỗ.
Tôi quay về bàn, làm vẻ mặt bình thường giống như không có gì xảy ra. Tụi thằng Krist thích chọc ghẹo chuyện thằng Jins không ngừng. Nhưng bây giờ chắc là không ghẹo được rồi, anh Tar và anh Pae đang ngồi ở trong nhóm. Dù cho chúng tôi hay cạnh khóe, chọc ghẹo dữ dội chuyện người yêu, nhưng chưa từng có người ngoài nhóm ở cùng lần nào. Đó là chuyện riêng tư, nếu ai muốn nói thì chắc sẽ tự nói.
"Sao rồi, thằng Looknam? Tưởng đâu không tới nữa chứ. Bạn mày đúng là ghẹo gan thật mà.". Anh Tar nhìn Krist trách tội rồi chuyển qua ngồi bên cạnh tôi.
"Xin chào ạ, anh Tar, anh Pae.". Tôi giơ tay lên vái chào 2 đàn anh đã tốt nghiệp. Anh cùng mã số của thằng Krist mỉm cười tươi, ngồi tới nỗi ép sát luôn.
Nếu là lúc trước chắc tôi sẽ không nghĩ gì. Đàn ông như nhau, ngồi thế nào cũng được chắc rồi. Nhưng khi biết rằng anh ấy không chỉ xem tôi như anh em, thế là tôi vô thức nhích người ra một chút.
Anh Tar khựng lại rồi mỉm cười lại bình thường, dù cho không tươi như trước.
"Khỏe không? Lâu rồi không gặp, mày dễ thương hơn rồi đó.". Anh Tar nói rồi lấy tay vò đầu tôi chơi. Lúc trước anh ấy từng nói như vậy đó, dễ thương rồi vò đầu. Tôi thì cứ bật cười với anh ấy, nghĩ rằng anh ấy thương em nhỏ thôi. Nhưng bây giờ lại chỉ có thể cười gượng.
"Khỏe. Anh thì sao? Công việc sao rồi?"
"......Mày có bị sao không, Looknam? Bình thường mày thấy tao thì sẽ lao vào ôm mà, không phải sao? Hay là có vấn đề trong chuyện học?"
"Không có, không có. Cũng bình thường thôi. Hey, Karn! Cụng đi.". Tôi quay về phía bạn thân. Không có muốn cụng ly với nó đâu, chỉ là muốn xin sự giúp đỡ thôi.
"......". Karn im lặng nhìn qua. Chúng tôi nói chuyện với nhau qua ánh mắt. Dường như nó nói là cư xử như bình thường.
Phải không ta?????
"Anh có được việc ở đâu vậy ạ?". Lann thu hút sự chú ý từ anh Tar mà lúc này đang nhìn tôi một cách thắc mắc. Thì như anh Tar đã nói, bình thường khi tôi gặp mặt anh ấy thì đều lao vào với sự vui mừng, thấy anh ấy tốt bụng đãi hoài mà.
Rồi bản chất của tôi là vậy đó. Tới giờ mới biết, nên mới làm cho thiên hạ dân tình hiểu lầm là tôi có ý, thằng Jins cũng một lần rồi. Từ giờ không dám ghẹo ai nữa đâu.
"Ở công ty X đó. Làm quản lý thông thường."
"Vậy là tiền lương cao rồi, đẳng cấp tận quản lý. Sau này thực tập cùng thì hơn, đừng quên em trai đó.". Tôi.
"Mày phải thực tập học kỳ này mà, không phải sao? Sao lại không nói?"
"Hehe, giỡn thôi. Không thực tập đâu, lười. Học bình thường thì hơn, dù gì năm sau cũng phải kiếm việc làm thật sự thôi.". Trong nhóm chúng tôi có một mình Krist là thực tập. Nhà nó có công ty của riêng mình mà, không có gì lạ khi mà nó đăng ký thực tập. Nhưng nói tới nói lui, cuối cùng lại bị ba mẹ dụ đi thực tập ở bệnh viện của Abo của nó.
"Tiếc là tao không kịp nghĩ tới. Không thì chắc sẽ có được mày ở gần hơn như vậy.". Anh Tar mỉm cười lần nữa. Ánh mắt anh ấy thể hiện ra cực kỳ lộ liễu tới mức tôi e ngại luôn.
"Ơ... hehe..."
"Mày biết rồi nên mới cư xử bất thường như vậy chứ gì? Đúng không, Tonnam?". Anh Tar bắt đầu làm giọng điệu nghiêm túc.
"Thật ra... em không có biết."
"Vậy sao mày lại nói cao giọng? Biết là tao thích mày rồi phải không?". Trờiiiiii! Tao muốn kéo dài chữ i cho tới kiếp sau.
"Anh Tar, không có mắc cười đâu đó. Nói giỡn cái quái gì vậy? Hahaha!". Và rồi tôi bật cười một cách cực kỳ gượng gạo.
Câm nín hết cả đám. Lann và Karn đều một mực nhìn 2 người tụi tôi. Chỉ có Krist là nói chuyện ha hả với anh Pae ở phía đối diện, không nghe thấy hay quan tâm gì hết. Mày vui quá nhỉ? Quan tâm bạn bè chút đi ạ. Vận xui của tao tới thăm bởi vì mày rủ anh cùng mã số của mày tới, chịu trách nhiệm giùm đi.
"Thấy anh cười sao, Tonnam?". Tới rồi kìa. Anh ấy tự xưng là anh và gọi tôi là Tonnam rồi. "Dù sao cũng biết rồi, chúng ta quen nhau đi, được không?"
Ông có công kích dữ dội quá không vậy!
"Ơ... em... em không có ý với anh như vậy. Em xem anh là anh trai."
"Bây giờ có thể là chưa có ý gì, nhưng anh hứa là sẽ chăm sóc Ton thật tốt. Có thể một ngày nào đó Ton sẽ yêu anh, quen nhau như vậy trước thôi. Bản thân em cũng không có ai mà, không phải sao?"
"Có". Không hề nhé, tôi không có trả lời. Người trả lời là...
"Jins! S... Sao tới đây được vậy?". Nếu có bài hát vang lên một chút: "Anh tới vừa kịp lúc cứ như biết ý em" thì tao đứng dậy nhảy theo luôn rồi đó. Liệu nó có đấm anh Tar không đây? Hay là đấm tao?
(Ai hứng có thể vào nghe thử: )
"Đã nói là sẽ tới đón. Sao nói là chỉ có bạn bè mà? Lừa tao hả?". Thằng dữ dằn nói bằng giọng lạnh lùng. Ớn tới tận sống lưng.
"K... Không có. Thằng Krist nó rủ, tao không biết gì hết.". Tôi chỉ mặt thằng bạn ranh. Nó nhanh chóng ngậm cái miệng đang há hốc bởi sự ngạc nhiên rồi đáp lời ngay lập tức.
"Ờ, đúng. Tao không có nói trước với thằng Ton là sẽ rủ anh Tar tới. Mày đừng có làm ầm đó, Jins. Đó là anh cùng mã số của tao."
"Rồi sao? Đâu phải anh cùng mã số của tao đâu. Nhưng dù phải, nếu tới đụng vào vợ tao thì tao không nể mặt ai hết. Xin lỗi nhé, Krist."
"Vợ????". Anh Tar và anh Pae kêu lên đồng thanh. Còn 3 đứa bạn còn lại thì ngơ ngác, nhưng cũng không có ngạc nhiên cho lắm.
"Ờ, vợ. Ton là vợ tao, là của tao. Người khác đừng mong chen vào."
"Jins, mày nói cái quái gì vậy? Thằng chết tiệt!". Sao hứa là sẽ không nói với ai mà! Tại sao lại công khai hoành tráng tới vậy chứ?
"Thì nói sự thật đó. Hay mày định cãi rằng việc nằm rên cho tao làm tới sáng không được gọi là vợ?". Nó lao tới siết chặt lấy tay tôi. Dù cho không la lối, nhưng im lặng như vậy đúng đáng sợ luôn.
Đó rõ ràng là sự yên tĩnh trước cơn bão lớn mà.
"Tao... Mày, tao đau."
"Còn tao thì sao? Tao không biết đau hay sao? Mày đi uống rượu không chịu báo, lại còn ngồi cho trai tán tỉnh, xin làm người yêu. Nếu tao không tới thì mày sẽ nɠɵạı ŧìиɦ sao!!!!"
"Bình tĩnh đi chứ, Jins. Tao đã nói là thằng Ton nó không biết chuyện.". Krist đứng dậy khỏi chỗ ngồi, cố gắng tới giúp.
"Mày không liên quan, Krist. Ngồi xuống đi. Dù mày rủ Ton tới, nhưng nếu nó trung thực thì phải nói với tao ngay từ đầu, nếu nó nói thì sao tao lại không cho nó đi chứ?". Jins bắt đầu lên giọng lớn dần lên.
"Vậy tại sao tao phải nói với mày chứ? Muốn đi đâu là chuyện của tao. Xen vào cuộc đời tao làm gì chứ?". Tôi hất tay ra khỏi bàn tay đang siết chặt giống như cái kềm, nhìn chằm chằm mặt nó với sự không hài lòng về việc nó làm lộ chuyện của tôi trước mặt mọi người.
"Tại sao tao lại không xen vào được? Tao là người yêu của mày, hơn mức người yêu nữa kìa. Tao là chồng mày mà. Đi đâu mà không nghĩ là tao lo lắng, tao muốn giữ kỹ chút nào sao? Nếu tao đi đâu mà không nói với mày thì mày sẽ cảm