Đặt chén trà trên tay xuống, Tú Nương khẽ phe phẩy quạt tròn mà liếc nhìn Lục Cảnh Minh đang ngồi đối diện.
"Ý của Lục đại quan nhân là muốn mời Tụ Hoa Phường chúng ta tham gia tiệc chào đón đoàn sứ giả sao?" nghe đầu đuôi sự việc gã ta trình bày, nàng làm bộ mà hỏi ngược lại.
Một quan triều đình hạ mình mời một đoàn thanh lâu nữ tử đi biểu diễn, đúng là không dễ dàng a.
Lục Cảnh Minh siết chặt nắm tay, âm thanh cố gắng mềm mỏng "Đúng vậy.
Không biết bà chủ Hoa sẽ cống hiến tiết mục gì?"
Trong lòng nàng hừ một tiếng đầy khinh thường, gã ta giấu nhẹm chuyện so đấu với Ngự Nhạc Phòng để muốn xem bọn họ thua thảm.
Nhưng Tú Nương nàng trước giờ nào có kiêng kỵ điều gì, không phải chỉ là so đấu thôi sao, cô nương chỗ nàng dư sức thắng.
Trong lòng dù có suy nghĩ như thế nào thì biểu hiện bên ngoài của nàng vẫn là xinh đẹp cơ trí.
Nàng một mặt ý cười mà nói "Nào dám nói là cống hiến gì chứ.
Chỉ là Tụ Hoa Phường của chúng ta trước giờ chỉ giỏi đàn ca múa hát, hy vọng hoàng thượng cùng các vị đại nhân không chê là được rồi."
Thấy nàng đồng ý thì tâm Lục Cảnh Minh cũng hơi buông, chẳng cần biết trong hồ lô của hồ ly tinh bán thứ gì, gã ta bây giờ đã phóng lao cũng chỉ có thể theo lao.
"Chuyện tiết mục biểu diễn chỉ là một vấn đề.
Hôm nay ta tới cũng là vì một thứ của bà chủ Hoa." giải quyết được một chuyện, vẫn còn một chuyện khác cần xin, đã làm thì làm cho chót, gã ta chỉ có thể cắn răng cúi mình.
Tú Nương vờ như không biết gì mà ngạc nhiên hỏi lại "Không biết Tụ Hoa Phường nhỏ bé của ta có thứ gì lại cần Lục đại quan nhân hạ mình xin?"
Mắt thấy đối phương giả điên giả dại thì khóe miệng Lục Cảnh Minh run rẩy, khó thốt lên lời "Bà chủ Hoa cứ nói đùa.
Tụ Hoa Phường có Bách Hoa Tửu nổi tiếng khắp kinh thành, đến cả hoàng thượng cũng nghe danh tiếng mà muốn dùng Bách Hoa Tửu để thiết đãi sứ đoàn chư hầu.
Bà chủ Hoa không cần khiêm tốn như thế đâu."
Ha, muốn dùng hoàng đế để nàng cho không sao? Nghĩ rượu của nàng là cải trắng ngoài chợ, muốn lấy là lấy à.
Nghe nhắc đến Bách Hoa Tửu thì sắc mặt nàng liền xoắn xuýt lại "Quả thật Bách Hoa Tửu của bổn tiệm đều do một nhà ta bán ra, nhưng giờ đã đến cuối năm, trong năm nay cũng chỉ còn có một đợt mở bán nữa mà thôi."
Vẻ mặt Tú Nương nhíu lại sầu lo "Tụ Hoa Phường có thể để lại toàn bộ số rượu mở bán đợt này cho hoàng cung."
Chưa kịp đợi Lục Cảnh Minh vui mừng thì nàng nói tiếp "Về giá cả thì ta chỉ có thể hạ hai thành cho Lục đại quan nhân thôi.
Giá còn tám thành, tổng là một trăm bình, ta hy