Hôm nay trời trong xanh, ánh nắng mỏng manh mang theo hơi ấm trong những ngày đông mà chiếu xuống thế gian.
Sứ giả các nước chư hầu đã lục tục tiến vào Đại Chu, chẳng mất bao lâu nữa yến tiệc sẽ diễn ra.
Nhân lúc trời trong nắng ấm, Tú Nương hôm nay quyết định dẫn theo những cô nương đã cực khổ luyện tập này đi một chuyến đến Thiên Ân Tự hái hồng mai đã nở rộ.
Lần trước đến đây hoa mới chỉ chớm nở, lần này đến thì hoa đã nở đỏ rực một mảnh đồi núi.
Mọi người mang theo giỏ nhỏ phân tán ra bốn phía cẩn thận thu thập hồng mai.
Tú Nương dùng áo choàng lông cáo trắng bọc kín mình lại, nàng cũng một mình một giỏ mà đi hái hoa.
Hoa hôm nay hái về còn vương sương lạnh sẽ lập tức được cho vào hũ để nhữơng cùng nước tuyết đầu đông, đợi khi xuân đến trăm hoa đua nở, khi đó lại sẽ nhưỡng một đợt hoa khác, trước khi mở bán một tháng sẽ đem nhưỡng cùng một chỗ.
Nhớ đến hương rượu thơm ngát say lòng người, Tú Nương khẽ cười thầm chờ mong đợt rượu được nhữơng ra vào dầu năm sau.
Hẳn là sẽ rất hấp dẫn đây.
"Bà chủ Hoa, không biết có thể cùng ta nói chuyện một chút hay không?"
Ngoái đầu lại nhìn nơi âm thanh phát ra, nàng thấy đó là một phu nhân tuổi đã tứ tuần nhưng được bảo dưỡng rất tốt, một thân hoa phục của bà đều là hàng thượng phẩm, ngọc ngà điểm xuyến, vừa nhìn qua đã biết là một quý phu nhân hào môn.
Theo sau còn có vài nha hoàn theo hầu, nhìn thanh thế còn không hề nhỏ.
Nụ cười trên môi mất đi sự tùy ý, nàng dịu giọng hỏi lại "Không biết phu nhân đây tìm ta có việc gì?"
Vị phu nhân đó lại nói "Cũng không có việc gì, chỉ là nghe danh tiếng bà chủ Hoa đã lâu, muốn cùng thưởng trà ngắm hoa, sẵn tiện tâm sự một chút mà thôi.
"
Đối phương đã xuống nước đến thế thì nàng cũng khó từ chối "Vậy thì phiền toái phu nhân dẫn đường rồi.
"
Lời nói phải lễ, không hơn không kém.
Tú Nương đi theo vị phu nhân đó đến Trai Tịnh Lâu, vậy nhưng đối phương cũng rất chịu chi mà mở một phòng riêng.
Cánh cửa mở ra, nàng bất ngờ thấy trong phòng còn có một vị lão thái thái, chỉ là sắc mặt hình như bất thiện.
Vị phu nhân kia tự nhiên ngồi xuống cạnh lão thái thái, bà hướng tay đến vị trí đối diện mà mời "Bà chủ Hoa, mời ngồi.
"
Thế trận thật lớn a.
Tú Nương không chút chần chừ mà bước vào, mặc cho cánh cửa sau lưng khép chặt lại thì nàng vẫn thản nhiên ngồi xuống.
Nàng hỏi thẳng "Hẳn hai vị tìm đến ta không đơn giản chỉ là uống trà tâm tình đâu nhỉ?"
"Giới thiệu với ngươi một chút.
" vị phu nhân kia vẫn là dáng vẻ đó nhưng ẩn phía sau là sự kiêu ngạo bễ nghễ "Ta là Lục phu nhân, còn đây là Lục lão phu nhân.
"
Sắc mặt nàng không biến đổi mà cười đáp "Thì ra là phu nhân của Lục