Khi Y Thanh Huyền bất tỉnh trong bóng tối từ từ tỉnh lại,đã nhìn không thấy bóng dáng người đàn ông kia,hắn phát giác mình nằm trên mặt giường lớn hoa lệ chứ không phải bị giày xéo trên sàn nhà,trên người còn đắp một tấm chăn mềm nhẹ.
Hắn không biết mình bị chuyển qua giường lúc nào,đầu có chút mơ màng,nữa người dưới loáng thoáng còn chút đau đớn,nhưng thân thể trải qua xâm phạm tựa hồ được thanh tẩy qua,tìm không thấy một chút cảm giác dinh dính.
Là Lôi Đình Ngọc tẩy trừ cho hắn sao? Hừ,tên kia muốn hủy bỏ chứng cứ chứ gì?
Nghĩ đến trước đó bị nhục nhã,Y Thanh Huyền không khỏi tức giận,khi hắn khó khăn ngồi dậy muốn đi tìm tên kia tính sổ thì một gương mặt phụ nữ trung niên chưa từng thấy,mặc trang phục người giúp việc,dáng người to con cầm lấy nước nóng cùng khăn lông đi đến,nhìn thấy hắn muốn đứng dậy liền đưa tay đè vai hắn xuống,trong miệng còn nói tiếng không biết của nước nào.
“Bà là ai? Buông!” Y Thanh Huyền vùng vẫy muốn thoát khỏi tay bà,nhưng bởi vì tiêu hao thể lực quá lớn,giờ không còn sức đẩy bà ta ra. “#%^^” Người phụ nữ trung niên đó không biết nói ngoại ngữ của hành tinh nào,cánh tay mạnh mẽ ngăn chặn hắn,khiến Y Thanh Huyền phải nằm lại trên giường.
“Tôi bảo bà buông ra bà không nghe thấy sao?” Thấy bà ta không nghe lời mình,Y Thanh Huyền càng tăng thêm lửa giận,thật làm phản,hiện tại ngay cả người giúp việc không biết từ đâu nhô ra cũng không để hắn vào trong mắt!
Người đó lắc đầu,đem khăn lông ấm đặt lên trán hắn.
“Tôi đang nói chuyện với bà,bà là người điếc không nghe thấy sao?” Mặc dù nhiệt độ khăn lông làm hắn thoải mái rất nhiều,nhưng hắn nghĩ người giúp việc không nghe lời này rất có thể do Lôi Đình Ngọc phái tới, trong bụng nổi giận, “Là tên Lôi Đình Ngọc phái bà đến sao?”
Người phụ nữ đó không biết nghe không hiểu hay giả bộ không nghe thấy,bưng chậu nước đặt trên mặt đất đi ra ngoài.
“Ơ! Tôi còn chưa hỏi xong!”
Y Thanh Huyền khàn cả giọng gào thét về phía bóng lưng,nhưng người đó ngay cả quay đầu lại cũng không có,đóng cửa rời đi.
Ngay cả người giúp việc cũng kêu căng! Quả nhiên giống tên hạ nhân kia!
Trong lòng dấy lên oán hận,Y Thanh Huyền cố gắng rời khỏi giường,hắn không thể ngồi chờ chết,nếu như hắn có thể từ trong tay Lôi Đình Ngọc đoạt lại cây súng của cha hắn,như vậy Lôi Đình Ngọc sẽ không thể thuận lợi ngồi lên vị trí đại ca,đến lúc đó tình thế nghịch chuyển,hắn sẽ bắt tên kia hoàn lại tất cả,trả tất cả nhục nhã gấp trăm lần lại cho tên đó,bởi vì theo nội quy trong Song Long Bang,muốn ngồi lên vị trí đại ca cần phải có cây súng mới có thể coi chính thức kế nhiệm.
Hắn lảo đảo đi đến cửa phòng,không nghĩ tới cửa phòng lại bị khóa lại,đẩy thế nào cũng không ra.
………….
“Mở cửa ra!” Y Thanh Huyền dùng sức gõ cửa, khàn cả giọng hô, “Bên ngoài có nghe không? Mở cửa ra!”
Đáng ghét! Tại sao lâu như vậy còn chưa có người trả lời hắn? Những tên đàn em của hắn chết ở đâu rồi? Chẳng lẽ Lôi Đình Ngọc cố ý giam lỏng hắn nên phái bọn họ đi hết sao?
Hắn sẽ không thể cho tên kia hợp như ý nguyện!
Càng nghĩ càng không cam lòng,hắn càng gõ càng lớn,không tiếc gõ đến hai tay vừa đau vừa sưng,hắn không tin không ai nghe được,rốt cục khi hắn cố gắng dùng thân thể đụng vỡ cửa phòng thì cửa được mở ra.
Xuất hiện ở trước cửa là vẻ mặt nhàn nhã của Lôi Đình Ngọc cùng mấy tên đàn em đi theo phía sau lưng hắn.
“Lôi Đình Ngọc anh đây là ý gì?” Y Thanh Huyền hổn hển gầm thét, “Còn dám khóa cửa! Anh muốn nhốt tôi ở đây sao?”
“Thiếu chủ,ngài hiểu lầm rồi” Lôi Đình Ngọc giả bộ vô tội nói, “Tôi chỉ lo lắng cho sức khỏe của Thiếu chủ,không cho ngài ra ngoài cũng vì muốn tốt cho ngài!”
“Nói chuyện quỷ gì!” Y Thanh Huyền trong lòng chỉ cảm thấy tức giận,tên đầu sỏ có tư cách gì nói như thế!”Đừng cho rằng ta không biết lòng anh đang nghĩ chuyện gì!”
“Thiếu chủ,ngài hiểu lầm đại ca rồi,anh ấy thật lòng quan tâm sức khỏe của ngài, ” Không hiểu được tại sao Y Thanh Huyền không thích đại ca quan tâm,một trong đám đàn em đứng ra khuyên giải, “Hai ngày này ngài sốt nằm mê man trên giường,đều do một mình đại ca ở bên cạnh chăm sóc ngài.”
“Đúng vậy,cho đến sáng hôm nay có việc ra ngoài,vẫn không quên căn dặn bác sĩ khi ngài chưa hồi phục thì không thể ra ngoài tránh bị nhiễm lạnh, đại ca lại sợ khi ngài tỉnh dậy mà không có ai ở đây ngài sẽ chạy ra ngoài,bất đắc dĩ mới khóa cửa lại!” Cái tên đàn em khác cũng rối rít phụ họa.”Còn nữa chuyện đại ca bị ám sát, kẻ chủ mưu phía sau màn đến bây giờ còn chưa bắt được,lỡ ra ngoài gặp sát thủ thì sẽ nguy hiểm lắm.”
“Tất cả câm mồm cho tôi!” Y Thanh Huyền nằm mơ cũng không nghĩ đến Lôi Đình Ngọc giỏi mua chuộc lòng người, ở trong thời gian thật ngắn làm cho đám đàn em răm rắp nghe theo,chẳng qua bọn họ căn bản không biết Lôi Đình Ngọc đã làm chuyện không bằng cầm thú với hắn! Nói gì một tấc cũng không rời chăm sóc hắn, bất quá chỉ đang diễn kịch thôi!”Người này căn bản giả nhân giả nghĩa,các ngươi không nên bị hắn lừa gạt!”
“Thiếu chủ, ngài đang nói gì? Tôi làm sao là người như vậy?” Lôi Đình Ngọc đeo mặt nạ dối trá cãi lại nói.
“Chúng ta có thể bảo đảm đại ca không phải người như vậy!” Tất cả bọn đàn em nghĩa bất dung từ biện hộ giùm,Lôi Đình Ngọc đến tột cùng cho bọn uống súp gì!
“Ngươi...... Các ngươi.....” Y Thanh Huyền thấy bọn đàn em thường ngày trung thành với cha hắn cũng đứng bên phe Lôi Đình Ngọc,không khỏi nổi nóng, giận đến cả người phát run,hận không được lột ra mặt nạ của tên ác ma này,nhưng không biết có phải di chứng sau khi bị lăng nhục đột nhiên một trận cháng váng đánh tới khiến hắn cơ hồ muốn ngất.
“Cẩn thận!” Lôi Đình Ngọc thấy thế giả mù sa mưa đở hắn, “Thiếu chủ,sức khỏe của ngài còn chưa phục hồi như cũ,hay là đến trên giường nghỉ ngơi đi!”
“Đừng đụng tôi!” Y Thanh Huyền thấy hắn làm bộ làm tịch cảm thấy nôn mửa,muốn hất ra tay của hắn.
Nhưng Lôi Đình Ngọc thừa dịp lúc này nhích tới gần bên tai hắn dùng âm lượng người bên cạnh nghe không được,”Cậu muốn nói chuyện bị tôi xâm phạm ở trước mặt đàn em sao?Tôi không quan tâm!Chỉ sợ Thiếu chủ lòng tự ái cao sẽ chịu không nổi! Hay cậu muốn cởi hết quần áo trần truồng để cho đám đàn em thưởng thức những dấu hôn lớn nhỏ trên người Thiếu chủ?”
“Anh!” Y Thanh Huyền siết chặc quả đấm,tức giận,khuất nhục,thống hận đều