“Đúng vậy,chính là chỗ đó.” Trong giọng nói lộ ra chút dễ chịu,cơ thể Lôi Đình Ngọc duy trì tư thế bất động,phối hợp với Y Thanh Huyền xoa thuốc.
Y Thanh Huyền di động cây bông lên xuống”Tốt như vậy sao?”
“Ừ..... Tốt... nhiều...” Lôi Đình Ngọc hơi thở chợt trở nên bối rối,dồn dập,thanh âm từ trong miệng phát ra khẽ run tựa hồ đang nén gì đó.
“Giọng của anh tại sao là lạ thế?” Y Thanh Huyền buồn bực ngẩng đầu,ánh mắt quan sát hướng vể gương mặt tuấn tú Lôi Đình Ngọc,lập tức phát giác trán y đổ mồ hôi hột,ánh mắt nóng bỏng lạ thường cùng với hô hấp dồn dập”Anh không phải là?” Giống như trước thân là đàn ông hắn đương biết Lôi Đình Ngọc tại sao xuất hiện phản ứng như thế,chỉ có dưới tình huống đặc biệt,hắn theo bản năng nhìn xuống lên nữa người dưới của Lôi Đình Ngọc,quả nhiên nhìn thấy phân thân vốn mềm rũ bỗng nhiên tinh thần phấn chấn trong đám cỏ dại màu đen đứng thẳng,lối vào mở rộng thành hình dạng xòe ô.
“Tôi..... Tôi....” Lôi Đình Ngọc nghẹn đỏ mặt,khổ sở nói: “Cũng không biết tại sao thành như vậy,thời điểm thấy Thiếu chủ tỉ mỉ giúp tôi xử lý chỗ ngứa trên vết thương,rất thoải mái,sau đó nơi đó có phản ứng.” “Hỗn trướng,” Y Thanh Huyền mặt đỏ tới mang tai đứa mắt sang nơi khác”Còn không mau rụt về lại!”
“Tôi..... có cố gắng... muốn thử..” Lôi Đình Ngọc buồn bực lẩm bẩm,dường như nén chịu ham muốn sôi trào”Nhưng nó không nghe sai bảo,còn càng lúc càng lớn,tôi thật không biết nên làm thế nào mới tốt.”
Bỏ lại cây bông đã dùng qua,Y Thanh Huyền bắt buộc mình không nhìn nổi khổ sở của hắn,”Tôi mặc kệ! Một mình anh giải quyết!”
“Tôi cũng vậy....muốn... nhưng hai tay của tôi đều quấn băng,không thể động!” Lôi Đình Ngọc rất bất lực phiền lòng nói”Thiếu chủ,có thể xin cậu...... Giúp tôi một chút!”
“Anh đừng mơ!” Y Thanh Huyền thẹn quá thành giận “Thật to gan,dám nói ra yêu cầu vô sĩ,muốn bàn tay tôn quý của bổn thiếu chủ hầu hạ dụng cụ hèn mọn của anh sao?”
“Tôi biết không nên phiền Thiếu chủ làm những chuyện này.” Con ngươi đen đồng của Lôi Đình Ngọc bởi vì cố nén dục vọng mà lộ ra vẻ đau đến không muốn sống,mang theo tiếng khóc nói: “Nhưng tôi thật sự không tìm được người giúp,xin cậu đấy..... thiếu chủ.....”
Đối mặt lời cầu xin khổ sở của y,tin tưởng người có tâm địa sắt đá nhất trên đời cũng không thể cự tuyệt.
“Hừ!” Dường như có thể cảm nhận phái nam của y đặc biệt đau khổ Y Thanh Huyền rốt cục không thể giữ vững thờ ơ,hắn là người từ trước đến giờ thích mềm không thích cứng,hơn nữa đối phương lại dùng nước mắt để đả động hắn,khiến cho quyết tâm bỏ mặc lời cầu xin trong nháy mắt dịu đi.”Ngu ngốc này chẳng biết phân biệt ở đâu,dứt khoát cắt đứt thôi!” Hắn mặc dù vẻ mặt lão đại khó chịu phun ra lời trách mắng,nhưng vẫn dùng tay bắt lấy quái vật to lớn,động tác thô lỗ khuấy động trên dưới,hi vọng giúp y nhanh phát tiết ra ngoài.
“Hô.......” Lôi Đình Ngọc không nhịn được phát ra tiếng rên rĩ say mê,con ngươi đen và sâu thẩm thấu sóng cuộn mất hồn, “Tôi.... Có tài đức gì... để cho Thiếu chủ...... làm như vậy.... ân huệ cậu đối với.... tôi nhất định.... ghi nhớ trong lòng.....”
“Câm miệng!” Lạnh lùng trừng mắt liếc y một cái, Y Thanh Huyền tăng nhanh tốc độ vuốt ve,ngón tay trắng nõn dài nhỏ linh hoạt di động trên vật thể huyết mạch phun trương.
“A....” Khi hắn dùng lời lẽ nghiêm khắc chửi bới,Lôi Đình Ngọc không nói nhiều thêm một lời,toàn tâm cảm nhận khoái cảm Y Thanh Huyền đưa đến cho hắn.
Rõ ràng cảm giác được đầu ngón tay bao quanh dâng trào vô cùng nóng rực,giống như ngọn lửa cháy lan trên thảo nguyên nhanh chóng khuếch tán khắp bàn tay, khiến Y Thanh Huyền cũng bị nhiễm nóng rực cuồng dã,hai gò má cháy nóng lên,nhiệt độ không tự chủ tăng cao,rên rỉ vui vẻ của Lôi Đình Ngọc