Lúc Từ Hiển Đông tỉnh lại thì đã là hai ngày sau.
Nằm trong phòng bệnh, anh cảm thấy cả người đau đến không cách nào nhúc nhích, ý thức cũng hỗn độn, mơ hồ.
Cảm giác được động tĩnh của người nằm trên giường, Lang Tư Lạc lập tức đem mặt kề sát vào.
"Đông, ngươi tỉnh rồi?"
Bàn tay ấm áp mơn trớn trán Từ Hiển Đông. Hắn không dám nói to, chỉ sợ ồn ào đến người vừa thức tỉnh.
Từ Hiển Đông dùng ánh mắt mê man nhìn người trước mắt.
"Tư Lạc?"
Nghe được âm thanh khàn khàn gọi tên mình, Lang Tư Lạc kích động đến không kiềm chế nổi.
"Đúng, là ta. Ngươi thấy thế nào? Rất đau sao?"
Từ Hiển Đông ngẩn ra, đột nhiên trừng lớn hai mắt, thân thể co giật kịch liệt, đôi môi mấp máy, không biết muốn nói cái gì.
Lang Tư Lạc đột nhiên thấy anh co giật liền hoảng hốt, mau chóng áp chế anh lại, ấn xuống nút gọi nhân viên y tế ở đầu giường.
"Đệ đệ... Nói..."
Từ Hiển Đông trong miệng phát ra âm thanh vụn vặt, miễn cưỡng nghe ra được mấy từ. Lang Tư Lạc vội vàng ghé vào tai anh giải thích: "Lôi Khiếu bọn họ không có chuyện gì! Ta không có giết bọn họ! Thật sự!"
Từ Hiển Đông thân thể đang co giật dần dần hòa hoãn, rốt cuộc cũng yên tĩnh trở lại.
Nhìn thấy vẻ không tin tưởng trong ánh mắt anh, Lang Tư Lạc bỗng nhiên thấy tim mình mơ hồ đau.
"Ta nói đều là sự thật. Nếu như ta lừa ngươi lập tức sẽ bị đày xuống Địa ngục."
Để cho Từ Hiển Đông an tâm, hắn gọi Fedro vào phòng bệnh.
Mãi đến lúc Fedro hướng về anh bảo đảm xác thực: Lang Tư Lạc không làm khó dễ Lôi Khiếu cùng Hứa Ngôn Tịch, Từ Hiển Đông mới lại mơ mơ màng màng mà ngủ thiếp đi.
Liếc nhìn Từ Hiển Đông đã ngủ say, lại nhìn Boss lúc này có chút chật vật, nhất thời Fedro cũng không biết nên nói cái gì cho tốt.
Lát sau, Lang Tư Lạc lên tiếng: "Ngươi ra ngoài đi, để ta yên tĩnh một chút."
Fedro cúi đầu, khom mình hành lễ rồi lui ra.
Ở điều kiện chăm sóc cùng trị liệu tốt nhất, thân thể Từ Hiển Đông khôi phục rất nhanh. Tuy rằng đùi phải bị gãy xương, hiện tại vẫn chưa thể bước đi, nhưng những vết thương khác hầu hết đều đã khép miệng.
Tuy vậy, thân thể khôi phục cũng không có nghĩa rạn nứt giữa hai người được hàn gắn. Sau khi Từ Hiển Đông tỉnh táo, anh không có nhìn tới Lang Tư Lạc, coi như hắn có dùng thái độ khiêm nhường lấy lòng đi nữa, cũng không cách nào chạm đến trái tim anh.
Lần này xác thực hành động của hắn quá mức quyết tuyệt, muốn Từ Hiển Đông tha thứ, e rằng không phải một hai ngày.
Từ Hiển Đông vốn là không phải người dễ dàng bị chinh phục, vật chất anh một mực không cần, thêm vào đó Lang Tư Lạc có đánh chết hắn hắn cũng không mở miệng nói lời xin lỗi, lâu dần cái hố ngăn cách giữa hai người càng thêm sâu.
Sau lần thứ hai Từ Hiển Đông cự tuyệt nhận bó hoa mà hắn sai người mang tới, lửa giận Lang Tư Lạc ẩn nhẫn đã lâu liền bạo phát.
Bỏ ngang một hội nghị cán bộ cao cấp, hắn nổi giận đùng đùng đi tới phòng bệnh.
"Ngươi rốt cuộc muốn ta thế nào thì mới hài lòng?"
Thấy Lang Tư Lạc bỗng nhiên xông tới, Từ Hiển Đông đem quyển sách trên tay đặt ở một bên, đôi mắt đen như mực bình tĩnh nhìn người trước mắt.
"Chỉ cần ngươi lập tức thả ta đi, ta sẽ hài lòng." Từ lúc Từ Hiển Đông bị thương tới nay, đây là lần đầu nói với Lang Tư Lạc câu nói dài quá mười chữ.
Lang Tư Lạc không ngờ từ trong miệng anh sẽ thốt ra những lời như vậy.
"Ngươi nói cái gì? Có can đảm thử nói lại lần nữa!" Nhẫn xuống lửa giận hầu như muốn đem người trước mắt xé nát, hắn tái mặt, nghiến răng phun ra từng chữ, từng chữ.
Nếu là người khác đối mặt với cơn giận của Lang Tư Lạc, đã sớm tè ra quần. Có điều Từ Hiển Đông lại hoàn toàn miễn dịch, anh chầm chậm mà đem lời vừa nói từng chữ một, rõ ràng, lặp lại lần nữa.
Giơ nắm đấm lên, Lang Tư Lạc định vung tới người đang ngồi dựa vào đầu giường kia, nhưng lại nhìn thấy chân Từ Hiển Đông còn bọc thạch cao, lực tay chuyển hướng đem đồ trên bàn bên cạnh anh hất hết xuống đất.
Từ Hiển Đông nhìn đồ vật hỗn độn dưới đất, thở dài.
"Tư Lạc, ngươi vẫn luôn như vậy, tùy hứng, tự cao tự đại, muốn làm gì thì làm, lúc nào ngươi mới có thể học được cách suy nghĩ vì người khác?"
Chung sống cùng một người như vậy, rất khổ cực.
Từ Hiển Đông tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng không nói ra khỏi miệng.
Đem đồ đạc trong phòng phá nát hơn nửa, Lang Tư Lạc đứng bên giường thở hổn hển, lửa giận trong con ngươi màu ngọc lục bảo thiêu đốt đến kinh người.
"Ta tuyệt đối sẽ không bao giờ buông tay ngươi!"
Từ Hiển Đông nhàn nhạt nâng lên khóe môi - anh sớm đã biết, yêu cầu của mình không có khả năng thực hiện.
Anh cũng không để ý lắm, thế lực gia tộc Dias Arnold xác thực có thể một tay che trời, muốn trốn cũng không thoát được, nhưng cũng không có nghĩa anh cứ như vậy mà thỏa hiệp.
Nhắm hai mắt lại không thèm để ý tới hắn, Từ Hiển Đông lẳng lặng nằm trên giường, tùy ý Lang Tư Lạc phát hỏa thế nào cũng không có phản ứng.
Lang Tư Lạc ép anh không xong, trong cơn tức giận liền đạp cửa ra ngoài, quan hệ giữa hai người lần nữa đóng băng.
Khoảng thời gian này Lang Tư Lạc so với dĩ vãng càng lạnh lùng, cả người như ăn phải thuốc nổ, lúc nào cũng sẵn sàng phát hỏa.
Trước hắn đã giao dịch kinh doanh súng đạn cùng Bố Đốn. Bố Đốn theo kỳ hạn mà mang hàng đến, nhưng trong lúc nghiệm hàng thì phát hiện sản phẩm có tới một phần năm là hàng kém chất lượng.
Chuyện này sau khi bị Lang Tư Lạc biết được, hắn không nói hai lời trực tiếp phái người tìm sào huyệt của Bố Đốn ở Mỹ, chỉ một mồi lửa đem biệt thự trị giá mấy trăm triệu đốt thành tro bụi.
Biết sự việc bại lộ, Bố Đốn lập tức phái người lại giảng hòa, cũng dự định tìm những cách khác bồi thường tổn thất cho Dias Arnold.
Nếu là trước đây, Dias Arnold đốt nhà của người khác mà còn cầm tiền bồi thường của họ là chuyện tất nhiên. Nhưng Bố Đốn thực sự bị vận may chối bỏ, vừa vặn chạm vào thời điểm tâm tình Lang Tư Lạc cực đoan mà khai hỏa.
Ăn nói khép nép cầu hoà, chỉ đổi lấy một câu nói lạnh như băng: "Đắc tội người Dias Arnold rồi thì cũng đừng nghĩ có chỗ đặt chân trên đất Mỹ."
Ý tứ chính là, muốn hoàn toàn chặt đứt con đường kinh doanh súng đạn của Bố Đốn tại Mỹ.
Nguồn lợi nhuận thu được từ kinh doanh súng đạn của Bố Đốn ở thị trường nước Mỹ chiếm hơn phân nửa, nên trước lời tuyên bố của Lang Tư Lạc, với hắn chính là sự đả kích trí mạng.
Tin tức Bố Đốn đắc tội thế lực Dias Arnold lan truyền nhanh chóng, bổn gia bên Nga liền vì chuyện này mà tìm Bố Đốn khai đao, yêu cầu hắn tự nhận lỗi mà từ chức, xoa dịu lửa giận của Lang Tư Lạc.
Tuy rằng thế lực Bố Đốn không thể nào sánh với gia tộc Dias Arnold, nhưng dù sao cũng là một nhân vật có máu mặt. Bị Lang Tư Lạc dạy dỗ, oán hận chặn ở ngực làm cách nào cũng không nuốt trôi được.
"Coi như phải từ chức, ta cũng sẽ không để cho tên oắt con thối tha Lang Tư Lạc kia dễ chịu!" Hung hăng cầm xì gà ném xuống đất, trong mắt Bố Đốn tràn ngập hung tàn cùng quyết tuyệt.
Không ai biết, việc Bố Đốn quyết định báo thù dĩ nhiên sẽ liên lụy đến Từ Hiển Đông.
Nhà chính Dias Arnold phòng vệ gần như hoàn mỹ, Bố Đốn phái đi mấy tốp sát thủ còn chưa kịp tiếp cận nhà chính đã bỏ mạng.
Nhưng Lang Tư Lạc đã là con người thì dĩ nhiên không thể không có nhược điểm. Bố Đốn chợt nhớ tới lúc trước khi cùng Lang Tư Lạc đàm luận giao dịch thì nhìn thấy nam nhân Châu Á kia, trong lòng bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ.
Hắn lập tức phái người đi điều tra Từ Hiển Đông, bởi Lang Tư Lạc chưa từng che giấu mối quan hệ cùng Từ Hiển Đông nên hắn lấy được tin tức tình báo cũng không quá khó.
Sau khi Bố Đốn đem báo cáo điều tra xem xong, cặp môi dày tức khắc vung lên một vệt cười quỷ dị.
Bố trí phòng vệ tại bệnh viện tự nhiên kém xa phòng vệ nghiêm mật tại nhà chính Dias Arnold. Trong đêm khuya, mấy tên áo đen cầm trong tay súng giảm thanh sau khi giải quyết bảo tiêu ngoài cửa, liền lẻn vào phòng bệnh của Từ Hiển Đông.
Từ Hiển Đông dù sao cũng là người sống trong hắc đạo, trong khi ngủ bằng trực giác nhạy cảm vẫn nhận ra nguy hiểm đang bao vây.
Cảm giác được có người cố ý đè thấp tiếng động, hướng tới gần mình, anh tận lực duy trì hô hấp vững vàng, giả bộ ngủ say, mãi đến lúc người kia tiến sát tới bên giường, anh đột ngột vùng dậy, dùng sức đem người đẩy ngã xuống đất.
Từ Hiển Đông một kích thành công, vừa định ấn xuống nút báo động bên giường, lại bị một người mặc áo đen khác bất ngờ đập một phát trúng gáy.
Mắt anh tối sầm lại, triệt để mất đi ý thức. Mà một màn phát sinh kinh người bên trong phòng bệnh cấp tốc bị bóng đêm che giấu.
Lang Tư Lạc sau khi cãi vã với Từ Hiển Đông, lòng đầy tức giận trở lại nhà chính, mí mắt cứ giật giật một cách bất an. Hắn ở thư phòng ngồi uống hồng trà vẫn luôn cảm thấy tinh thần không yên, nhưng sợ xấu mặt nên không muốn lập tức chạy lại bệnh viện.
Bên người không có nhiệt độ quen thuộc mà ôm ấp, một đêm không chợp mắt, Lang Tư Lạc thật vất vả thức trắng đến hừng đông, thậm chí không kịp ăn điểm tâm, liền dự định trước tiên đến bệnh viện.
Ai biết hắn vừa định đi, thủ hạ phụ trách bảo vệ Từ Hiển Đông gọi đến.
Hóa ra, lúc rạng sáng bảo tiêu đến phòng bệnh Từ Hiển Đông thì phát hiện bảo tiêu kia đã gặp nạn, vết máu đã bị xử lý, thi thể tìm thấy ở gần phòng vệ sinh, mà người nên ở trên giường bệnh tuyệt nhiên không thấy bóng dáng.
Nghe thủ hạ báo tin, Lang Tư Lạc sắc mặt trầm xuống, nắm chặt điện thoại, mu bàn tay nổi gân xanh.
Sutherland vẫn đứng bên cạnh hắn, biết được Từ Hiển Đông xảy ra chuyện, trong lòng lo lắng không thôi. Vạn nhất Từ tiên sinh thật sự xảy ra bất trắc, chủ nhân không biết sẽ phải chịu đả kích lớn đến mức nào.
Hàm răng cắn chặt đến bật máu, Lang Tư Lạc cúp điện thoại, phun ra một ngụm nước bọt lẫn theo màu máu chói mắt trên chiếc khăn tay trắng tổng quản đưa tới.
"Lập tức để Fedro tra ra người đứng sau." Ngữ khí tỉnh táo dị thường, nhưng hiểu rõ tính cách hắn, Sutherland vừa nghe liền biết sự việc lần này hẳn sẽ lại dấy lên một hồi gió tanh mưa máu.
"Nếu như Đông xảy ra chuyện, ta..." Lang Tư Lạc nói phân nửa rồi trầm mặc.
Lão tổng quản nhìn mà đau lòng, lập tức khuyên nhủ: "Chủ nhân, Từ tiên sinh phúc lớn mạng lớn, nhất định sẽ bình an vô sự."
Lang Tư Lạc gật nhẹ đầu, đi vào thư phòng. Hắn muốn trong thời gian ngắn nhất tận dụng mọi thế lực, tra ra tung tích của Từ Hiển Đông.
Toàn bộ Dias Arnold, bởi vì Từ Hiển Đông mất tích mà mây mù âm u bao phủ khắp trên dưới gia tộc.
Muốn tra ra kẻ điều khiển phía sau cũng không khó, chỉ cần điều tra danh sách những kẻ cùng Dias Arnold kết oán gần đây nhất, chắc chắn sẽ có.
Hiện nay, bắt Từ Hiển Đông, hơn nữa lại dám ở thế lực to lớn nhất nước Mỹ - gia tộc Dias Arnold mà động thủ, ngoại trừ Bố Đốn - kẻ kinh doanh súng đạn người Nga, hẳn là không còn ai khác.
Ngón tay phải nhẹ nhàng gõ gõ mặt bàn, Lang Tư Lạc đứng đối diện trước đám thủ hạ đang nghiêm nghị đứng thẳng tắp nói: "Nếu như đúng là Bố Đốn, chuyện còn có thể cứu vãn. Hắn nhất định sẽ tới thăm dò điểm mấu chốt của ta, để xem Đông đối với ta đến cùng có bao nhiêu phân lượng."
"Fedro, bố trí nghe lén hết thảy điện thoại, có điện báo lập tức khóa chặt phương vị. Soros, tìm biện pháp đem vợ con, tình nhân Bố Đốn toàn bộ trói về cho ta."
Sau khi đem hết thảy kế hoạch cứu viện phân phó, Lang Tư Lạc đưa tay chống cái đầu đau như muốn nứt ra. Lúc này trong đầu hắn, ngoại trừ Từ Hiển Đông thì vẫn là Từ Hiển Đông.
"Khốn kiếp! Đông, ta sẽ không để ngươi xảy ra chuyện gì..."
Dias Arnold hành động dị thường cấp tốc, tuy rằng Bố Đốn trước đó đã đem gia quyến bí mật che giấu, nhưng mạng lưới tình báo ngầm Dias Arnold vẫn cao hơn một bậc, ở ngày thứ hai liền đem một cô tình nhân đang mang thai của Bố Đốn bắt lại.
Điều tra cho thấy, nữ nhân này cùng Bố Đốn quan hệ cực kỳ thân mật, chính là một con tin hữu dụng.
"Nếu Bố Đốn liên lạc, toàn bộ điều kiện đều đáp ứng hắn, thế nhưng nhất định phải chắc chắn chuyện lấy người đổi người. Đông nếu xảy ra chuyện gì, toàn bộ sẽ trả trên người phụ nữ kia gấp ba lần." Lang Tư Lạc phân phó.
Quả nhiên, buổi tối hôm đó, tình nhân Bố Đốn bị tóm, bên kia liền điện thoại tới.
"Bố Đốn giở công phu sư tử ngoạm, muốn một tỉ đồng Euro! Hơn nữa yêu cầu trong hai mươi bốn giờ chia ra từng khoản chuyển vào tài khoản bí mật của hắn ở Thụy Sĩ." Fedro báo cáo.
Lang Tư Lạc cười xì một tiếng: "Một tỉ? Hắn chính là tên ăn mày cho tới mười kiếp vẫn là một tên ăn mày thôi." Ngón tay hắn theo thói quen gõ nhẹ mặt bàn: "Muốn liền cho hắn, cẩn trọng hẹn thời điểm trao đổi con tin chưa?"
Fedro khom người nói: "Đã hẹn rõ ràng, 12h trưa mai, địa điểm đã chọn là căn cứ Arthur trên hoang đảo gần biên giới Mexico."
"Rất tốt." Lang Tư Lạc thở ra một hơi, ngón tay thon dài không ngừng xoa hai bên huyệt thái dương.
"Boss, từ khi Từ tiên sinh mất tích, ngài vẫn không chợp mắt, ngày mai là tràng đấu căng thẳng, ngài tốt nhất nên nghỉ ngơi một chút."
Lang Tư Lạc phất tay cho Fedro lui ra: "Ta cũng muốn ngủ, chỉ có điều, nhắm mắt lại thì đều là dáng dấp của Đông... Thôi, ngươi ra ngoài trước đi."
Fedro không khuyên nhủ được Boss, chỉ có thể lui ra.
Ngày thứ hai.
Còn 15 phút liền đến ước định 12 giờ, căn cứ Arthur trên hoang đảo bỗng cuốn lên một trận gió to, mấy chiếc máy bay trực thăng chỉnh tề có