Song Song là người phương nào? Là thần thánh phương nào?
Nếu muốn nói hết chuyện này thì có chút dài, không thể không nhắc tới xuất thân của tứ cầm thú.
Các nàng là trẻ mồ côi, trưởng thành 'khỏe mạnh' trong cùng một cô nhi viện, bắt đầu hình thành cơ sở cho tình cảm bằng hữu sâu sắc. Vì cái gọi là một đứa nhỏ bị người đánh, một đám đứa nhỏ đánh người, vì để không bị người đánh, bốn người cùng chung chí hướng gắt gao đoàn kết lại với nhau. Từ đó về sau còn ai dám giao phong cùng bốn người? Ti bỉ hạ lưu, đáng khinh vô sỉ, đánh nhau chỉ nói thắng thua không luận chiêu thức, có thể tưởng tượng được các nàng chính là tiểu bá vương trong cô nhi viện, không ai dám chọc, chọc vào là phải chết.
Ngày đó vừa đúng lúc có một thương phú mang theo con gái đến cô nhi viện tìm bạn để chơi, thương phú bị sự vô sỉ của bốn người làm rung động thật sâu, nếu có bốn người này ở bên người con gái của hắn thì con gái sẽ không bị người khác khi dễ phải không? Nghĩ đến con gái bảo bối duy nhất của hắn, đáng tiếc tính cách nhu nhược, luôn bị người khi dễ, hắn phái người giáo huấn một chút mà đứa nhỏ kia cũng miệng rộng, một truyền mười mười truyền trăm, đến mức không ai muốn cùng chơi đùa với con gái hắn. Mỗi khi nhìn thấy con gái cô đơn một mình thì hắn đều rất bất đắc dĩ.
Vì thế hạ quyết định thu dưỡng vài đứa nhỏ làm bạn với con gái, như vậy sẽ không sợ nữa! Ta không quản được đứa nhỏ nhà người khác, chẳng lẽ ta không quản được đứa nhỏ mình thu dưỡng?
Nếu tìm bé nam hắn lo nếu đối phương không có ý tốt thì nữ nhi của mình chẳng phải là cừu nhỏ đợi người ăn thịt sao? Cho nên thu dưỡng bé gái có vẻ tốt hơn.
Trong nháy mắt khi nhìn thấy bốn đứa nhỏ này, thương phú liền quyết định thu dưỡng bốn người, vừa có thể làm bạn với con gái lại vừa có thể bảo vệ nàng, còn không sợ bị câu dẫn, nhất cử đa tiện!
Bốn người đi theo phú thương, tiểu cô nương kia cũng hưng phấn dị thường, rất nhiệt tình, tất cả đồ ngon đồ chơi hay đều cống hiến hết, gọi bốn người là Phong Hoa Tuyết Nguyệt, vì muốn phối hợp với tên Bạch Chi Song của mình, theo đó các nàng gọi là Phong Chi X, Hoa Chi X, Tuyết Chi X, Nguyệt Chi X, chữ 'X' cuối cùng nàng lại tìm nhiều tờ giấy viết lên đó các chữ khác nhau để cho các nàng tự chọn.
Phong Chi Lâu, lấy chữ 'lâu'.
Hoa Chi Phá, lấy chữ 'phá'.
Tuyết Chi Lạc, lấy chữ 'lạc'.
Nguyệt Chi Loạn, lấy chữ 'loạn'.
Cuối cùng, tên của tứ cầm thú được hình thành là bởi vậy.
Đương nhiên, chuyện cũ nghĩ lại mà kinh này không chỉ có như vậy.
Cứ như vậy qua năm tháng hạnh phúc, tứ cầm thú sớm đã coi Bạch Chi Song là muội muội ruột thịt của mình, không giống với phương thức ở chung của bốn người, đối với nàng là yêu thương bằng mọi cách, cũng bởi vì chuyện Bạch Chi Song nhỏ hơn so với các nàng nên đối với nàng sủng ái phi thường.
Chỉ là ngày vui ngắn trong gang tấc, việc buôn bán của lão tử của Bạch Chi Song thất bại, phá sản, chẳng những tài sản sở hữu phải gán nợ mà còn thiếu không ít tiền, Bạch Chi Song từ đại tiểu thư lưu lạc thành dân thường, lão tử của nàng cũng không gượng dậy nổi, cuối cùng ôm hận mà đi.
Tứ cầm thú thề trước lão nhân sắp chết, nhất định phải đối đãi thật tốt với Bạch Chi Song, cho dù không được như cuộc sống đại tiểu thư cũng không thể quá kém.
Lời thề này vẫn kéo dài cho đến khi bốn người xuyên không mới vì khác thời không mà chỉ có thể thất tín.
Bất quá, tuy rằng tứ cầm thú không có bản sự gì lớn nhưng tiền để lại cho Bạch Chi Song cũng đủ cho nàng sống hết một đời, dù sao các nàng cũng từng làm rất nhiều công việc phi pháp, tiền tài kiếm được cũng rất nhiều, chỉ là bốn người chưa bao giờ lộ ra mà thôi, lại không tiêu dùng, cơ bản đều đem tiền để lại trong tờ chi phiếu cho Bạch Chi Song.
Tóm gọn lại, Bạch Chi Song có thể nói là người thân thiết nhất của bốn cầm thú.
Nay, vào lúc này, ở nơi này nhìn thấy Bạch Chi Song, sao có thể không kinh ngạc không rung động? Đừng nói là Hoa Chi Phá, đổi lại là một cầm thú bất kì cũng đều sẽ phản ứng giống thế. Bởi vì Bạch Chi Song có thể nói là người duy nhất tứ cầm thú lo lắng, tưởng niệm ở xã hội hiện đại.
Đương nhiên, những điều này Niệm Khanh đều không biết, cho nên khi nhìn thấy Hoa Chi Phá đuổi theo nữ tử khác mà bỏ lại nàng thì trong lòng thực buồn. Xoay người bước đi hay là đuổi theo, đối với Hoa Chi Phá nàng vẫn có điểm