Dương Văn Đức sau khi tu luyện xong"ngũ hành quyết"liền đi đến một cái tủ nhỏ lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật giới chỉ.Cái nhẫn trữ vật này chính là chiếc nhẫn chưởng môn của môn phái"thanh vân môn"là cái để đồ của Ngô Chí chưởng môn.Giờ Ngô Chí chưởng môn không còn nữa chiếc nhẫn trở thành vật vô chủ.Dương Văn Đức lấy một cái kim đâm nhẹ vào một ngón tay nhỏ một giọt máu lên chiếc nhẫn.Giọt máu thấm vào bề mặt chiếc nhẫn,chiếc nhẫn lập tức phát sáng rồi lại trở về bình thường.Hiện giờ,chiếc nhẫn trữ vật này đã hoàn toàn thuộc về sự kiểm soát của Dương Văn Đức.
Dương Văn Đức dùng tinh thần lực nhìn vào bên trong chiếc nhẫn.Toàn bộ vật phẩm ở bên trong chiếc nhẫn đều được Dương Văn Đức nhìn thấy:lệnh bài chưởng môn của môn phái-Thanh Vân Môn chưởng môn lệnh,37 lượng bạc trắng,hai quyển sách cũ.
Dương Văn Đức lấy hai quyển sách cũ ra ngoài nhẫn trữ vật.Ngay sau đó liền xem xét hai quyển sách mà hắn vừa lấy từ trong nhẫn trữ vật ra.Hai quyển sách này phân biệt là một quyển về địa phận thế giới này cùng với một quyển về thảo dược lục-ghi chép tất cả các dược thảo trong tu chân giới bao gồm:tên thảo dược,hình ảnh,dược lý của thảo dược(công dụng của thảo dược đó,thuộc tính của thảo dược).
Dương Văn Đức xem xong liền để hai quyển sách vào trong trữ vật giới chỉ sau đó hắn liền để tất cả vật phẩm tài nguyên bao vào trữ vật giới chỉ.Rồi bản thân Dương Văn Đức để trữ vật giới chỉ vào khoảng trống ở trước lồng ngực mình.
- "Mình đi sao chép ngũ hành quyết ra thành nhiều bản để sáng mai liền đưa cho các vị sư đệ sư muội lựa chọn pháp quyết thích hợp để tu luyện.Đồng thời cũng thay thế trấn phái bảo điển từ thanh mộc công thành ngũ hành quyết."Dương Văn Đức thì thào nói.
Nói xong,Dương Văn Đức liền trở lại chỗ cái tủ lấy ra vài chục tờ giấy cùng với là bút lông cùng với nghiên mực rồi mang tất cả đồ đến cái bàn ở gần cửa sổ.Để tất cả vật phẩm lên mặt bàn và hắn cũng ngồi xuống ghế rồi mồi bắt đầu công việc sao chép công pháp.
Một canh giờ sau,Dương Văn Đức đã hoàn thành xong việc sao chép công pháp.Tổng cộng là hắn sao chép được 15 bản.Dương Văn Đức cất những thứ mà bản thân mình lấy ra trở lại chỗ cũ sau đó liền lên giường ngồi chờ đợi 15 bản sao chép đó mực khô.
- "Hệ thống,mở bảng thông tin môn phái."Dương Văn Đức ra lệnh cho hệ thống.
"Thưa ký chủ,thông tin cụ thể của môn phái ký chủ liền nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt ký chủ."Hệ thống thanh âm vang lên.
Dương Văn Đức chỉ cảm thấy trước mặt mình một màn ánh sáng nhanh chóng hiện ra.Hắn nhìn kĩ lại thì luồng ánh sáng đó chuyển thành một cái bảng hình chữ nhật dọc.Dương Văn Đức ánh mắt liền tập trung nhìn vào chữ ở trong bảng.
"Tên môn phái:Thanh Vân Môn;
môn phái cấp bậc:cấp 1(phụ thuộc môn phái);
danh vọng môn phái:0;
chưởng môn:Dương Văn Đức;
đệ tử số lượng:4;
trấn phái bí tịch:ngũ hành quyết(thiên cấp công pháp);
trấn phái pháp bảo:Vô;
tông môn đại trận:Vô;
kiến trúc đặc thù:Vô;
lực lượng bảo vệ môn phái:Vô;
liên minh thế lực:Vô;
đối địch thế lực:thất tinh môn."
Dương Văn Đức xem xong thông tin của môn phái về sau liền thì thào nói:"Thất tinh môn,ngày tàn của môn phái các ngươi sắp đến rồi."
Lúc này,hệ thống thanh âm vang lên:"Ký chủ,ngài có thể thu các bản sao chép công pháp vào trong trữ vật giới chỉ được rồi."
Dương Văn Đức nghe xong hệ thống thanh âm liền nói:"Hệ thống,còn bao lâu nữa là trời sáng vậy?"
- "Ký chủ,còn 3 canh nữa là trời sáng."Hệ thống nói.
"Ba canh tức là 6 tiếng đồng hồ nếu theo thời gian tính của thế giới ta đã từng sống."Dương Văn Đức thầm nhủ trong lòng.
Ngay sau đó,Dương Văn Đức đứng dậy rời khỏi giường đi tới cái bàn được kê ở gần cửa
sổ.Đến nơi,Dương Văn Đức liền thu dọn 15 bản sao chép công pháp vào trong trữ vật giới chỉ.Sau khi thu dọn đồ đạc xong,Dương Văn Đức lại để trữ vật giới chỉ trở lại vị trí cũ.Rồi Dương Văn Đức lập tức rời khỏi phòng chưởng môn hướng về trước cửa môn phái đại điện làm mục tiêu đi.
Một nén nhang sau,Dương Văn Đức liền xuất hiện ở trong khoảng sân phía trước cửa môn phái đại điện.
Dương Văn Đức đảo mắt nhìn toàn bộ môn phái đại điện nói:"Đã đến lúc môn phái Thanh Vân Môn ta trở lại bản đồ tu chân giới rồi."
Nói xong,Dương Văn Đức lấy trữ vật giới chỉ ra sau đó liền thò tay vào bên trong lấy ra môn phái đại điện kiến trúc bản vẽ cùng với một cái thiên công sức sĩ phù.
Dương Văn Đức trải kiến trúc bản vẽ ra,cho thiên công sức sĩ phù nhìn môn phái đại điện kiến trúc bản vẽ.Sau đó,Dương Văn Đức truyền linh khí vào trong thiên công sức sĩ phù rồi ném về phía môn phái đại điện.
Đạo phù như có một lực lượng nào đó thúc đẩy liền từ hai ngón tay trỏ và giữa của bàn tay trái phát sáng bay ra ngoài,nhanh chóng làm cho toàn bộ môn phái đại điện bao phủ lên bằng một màn ngăn cách màu trắng đậm.
"Leng keng!Leng keng!.."tiếng âm thanh va chạm từ trong màn ngăn cách vang ra.Dương Văn Đức phải mất rất nhiều thời gian mới có thể nhìn thấy một cái người khổng lồ trên tay cầm một cái thiết chùy ra sức mà đậm vào trong thành kiến trúc cũ tạo nên âm thanh phát ra của sự va chạm đó.
Một khắc sau,màn chắn biến mất.Lúc này,sản phẩm của"thiên công sức sĩ phù"mới lộ ra trước mắt hắn.
Dương Văn Đức kinh ngạc nói:"Đây là...tân Lăng Tiêu điện-đại điện chính của môn phái Thanh Vân Môn sao!"
Trước mắt hắn chính là một cái đại điện rực rỡ hẳn lên.Tân đại điện này so với cái đại điện cũ tồn tại không biết qua bao năm tháng nhìn trôn đẹp mắt hơn nhiều.Trên nóc nhà kiều giác mái cong,đó là một dạng kiến trúc lâu đời,toàn bộ mái nhà đều được trải vô số ngói lưu ly xếp đẹp mắt.Một bức hoành phi được treo lên phía trên cửa chính môn phái đại điện có khắc ba chữ việt màu vàng:"Lăng tiêu điện",làm người ta không khỏi tự chủ sinh ra cảm giác kính sợ.
Dương Văn Đức bước lên từng cái bậc thanh trải đá màu xanh.Cuối cùng,Dương Văn Đức đã bước qua được cái bậc thang cuối cùng đặt chân ở hành lang ngọc bích trước cửa đại điện.