Tám năm về trước,Thiên Vân thành phủ thành chủ diễn võ trường có 30 đứa trẻ nam,nữ xếp thành hàng nghe những người ở phía trên dặn dò.Thế nhưng chỉ có hàng cuối cùng là ngoại lệ.
Bởi vì hàng cuối cùng chỉ có lấy một vị đứa trẻ nam 10 tuổi nhìn người đàn ông trung niên đứng ở trước mặt mình.
Đứa trẻ nam có gương mặt anh tuấn đó chính là Dương Văn Đức-người thứ hai kiểm soát lấy thân thể của đứa trẻ này trọng sinh đến thế giới này từ ngày hôm kia.
Còn người đàn ông kia chính là người phụ trách của môn phái Thanh Vân Môn tuyển chọn đệ tử ở Thiên Vân thành tên là Ngô Chí.
Dương Văn Đức nhìn người đàn ông trung niên nói:"Sư phụ,người có thể cho con về nhà không?Sáng mai,con đi cùng người về môn phái."
Ngô Chí nói:"Được!Sáng mai chúng ta khởi hành trở về môn phái"
- "Tạm biệt sư phụ.Sáng mai chúng ta lại gặp."Dương Văn Đức cung kính nói.Nói xong,Dương Văn Đức liền rời khỏi chỗ đó,đi tới chỗ hộ vệ của gia tộc mình đang đứng.
Ngô Chí nhìn sau lưng đứa trẻ nam rời đi thầm nghĩ:"Dương Văn Đức cái đứa trẻ này,mặc dù linh căn thấp kém nhưng nó lại có một khí chất phi thường.Rất thích hợp để lãnh đạo môn phái Thanh Vân Môn của mình-một môn phái tu chân thấp kém."
Quay trở lại phía Dương Văn Đức,Dương Văn Đức không lâu sau liền xuất hiện ở bên cạnh hai người đàn ông tuổi khoản 30 nói:"Chúng ta trở về gia tộc thôi!"
Cả hai người đồng thanh nói:"Vâng!Thưa thiếu gia."
Dương Văn Đức liền cùng hai vị hò vệ đi theo ra khỏi diễn võ trường của phủ thành chủ hướng về phía vị trí của gia tộc họ Dương làm mục tiêu đi.
- "Thiếu gia,ngài được môn phái nào nhận làm đệ tử vậy?"người bên trái nhìn đứa trẻ nam đang đi ở phía trước nói.Người bên trái vừa cất tiếng có tên gọi là Dương Cửu-một trong hai hộ vệ được lệnh của tộc trưởng đi bảo vệ Dương Văn Đức nói.
- "Ta được một môn phái có tên là Thanh Vân Môn nhận làm đệ tử."Dương Văn Đức nói.
"Dương Cửu,chúng ta tăng tốc độ di chuyển đi.Có người đang đuổi theo chúng ta."Dương Văn Đức lại nói tiếp.
Tại sao Dương Văn Đức lại có thể nhận biết được có người đang đuổi theo mình.Là do linh tính mách bảo,cộng thêm là do tinh thẩn lực của hắn nhiều cho nên hắn có thể nghe thấy được âm thanh phát ra từ phía sau.
Hai hộ vệ đứng bên cạnh nghe thiếu gia nói vậy liền dẫn thiếu gia của mình chạy nhanh về phía gia tộc.Một lúc lâu sau,cả hai người xuất hiện tại cổng chính của gia tộc họ Dương.
Dương Văn Đức nhìn lên cái cổng lớn của gia tộc thì thào nói:"Mình sắp phải xa cha mẹ rồi."
Sau đó,Dương Văn Đức và hai hộ vệ đi vào trong cổng lớn của gia tộc.Sau khi xuất hiện ở bên trong gia tộc,Dương Văn Đức dựa theo trí nhớ hướng về phía phòng của mình mà đi.
Một lúc lâu sau,Dương Văn Đức liền xuất hiện ở trước cửa phòng mình.Hắn đưa tay ra nắm cái chốt cửa để mở cửa bước vào thì một đạo thanh âm vang lên:"Thiếu gia!Người về rồi.Người có được môn phái nào nhận làm đệ tử không?"
Dương Văn Đức quay người lại thì phát hiện ra một đạo thân ảnh xuất hiện ở bên cạnh hắn.Thân ảnh này chính là thân ảnh của một đứa trẻ gái hơn hắn 2 tuổi-cũng chính là thị nữ của hắn tên là Linh Tuyết.
Dương Văn Đức cất tiếng nói:"Linh Tuyết tỷ.Tỷ vào trong phòng đệ giúp đệ thu dọn vài bộ trang
phục.Ngày mai đệ phải rời khỏi gia tộc trở về môn phái rồi."
Đứa trẻ gãi đó gật đầu và theo đứa trẻ nam vào trong phòng,làm theo những gì mà đúa trẻ nam bảo.Giữa hai người bọn họ ngay sau đó xảy ra sự va chạm thể xác với nhau.
Sau khi giúp thiếu gia của mình chuẩn bị đồ xong,Linh Tuyết đi tới bên cạnh vị trí thiếu gia cô đang đứng,tay thì cầm vào tay của thiếu gia cô thủ thỉ nói:"Thiếu gia,ngài còn nhớ cái lúc hai ta gặp nhau không?"
- "Đương nhiên là nhớ."Dương Văn Đức quay người về phía nhìn thân ảnh đang cầm tay của mình nói.
Bốn mắt nhìn nhau,Dương Văn Đức có thể cảm nhận được nhịp tim đang đậm của thị nữ đang hầu hạ cơm nước cho mình.Dương Văn Đức lập tức hôn vào đôi môi duyên dáng của người con gái đang đứng trước mặt mình.
Linh Tuyết rất kinh ngạc vì thiếu gia của cô lại làm như vậy đối với cô nhưng rất nhanh sau đó liền bắt đầu đáp trả lại.Hai thân ảnh khác giới trao nhau những nụ hôn đằm thắm,họ không còn có quanh hệ chủ-tớ nữa mà chỉ là hai đứa trẻ nam nữ khác nhau đang tìm hiểu về nhau.
Thời gian chầm chậm trôi qua cho đến khi thân ảnh của họ tách xa nhau.Dương Văn Đức nhìn vào đôi mắt của thị nữ mình nói:"Linh Tuyết tỷ!Tỷ có thể cho đệ cái ngàn vàng của tỷ được không?"
Lúc này khuôn mặt của Linh Tuyết vô cùng đỏ nhưng Linh Tuyết nghe được câu nói của thiếu gia cô lại càng đỏ hơn.Cô nói:"Tấm thân này của Linh Tuyết mãi mãi thuộc về thiếu gia mà thôi".
Dương Văn Đức nghe được lời đồng ý của Linh Tuyết tỷ liền dẫn Linh Tuyết tỷ đi tới chiếc giường của chính mình rồi sau đó bắt đãu công cuộc chinh phục lấy cái ngàn vàng của Linh Tuyết tỷ.
Trở về hiện tại.Dương Văn Đức mở mắt nhìn về phía ngoài thì phát hiện ra bầu trời không còn những vì sao ánh trăng nữa mà là một bầu trời trong xanh,bóng tối không còn để lại một cảnh vật sáng sủa.Dương Văn Đức thì thào nói:"Trời sáng rồi sao!"
Lúc này,hệ thống thanh âm vang lên:"Đinh,nhiệm vụ đổi mới đã xong.Ký chủ có muốn tiếp nhận nhiệm vụ không?"
- "Tiếp nhận nhiệm vụ!Xin cho biết nội dung của nhiệm vụ."Dương Văn Đức thấp giọng nói.
"Môn phái xây dựng nhiệm vụ:kiến tạo tu luyện đạo trường
Hoàn thành nhiệm vụ khen thưởng:tụ khí đan 10 viên,một thanh pháp khí hình dạng kiếm,thần thông pháp thuật ngự kiếm thuật 1 cuốn."
Dương Văn Đức xem xong nội dung của nhiệm vụ mới ở bảng nhiệm vụ liền lập tức ngồi dậy,ra khỏi phòng.