Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Xin Lỗi Nhé, Ta Có Người Mình Thích Rồi, Ta Đã Luôn Thầm Mến Bắc Hà


trước sau

- Cô nương thẹn thùng quá rồi đấy.

Vừa nói, người đàn ông trung niên do con heo biến thành đưa tay ra bắt lấy bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn của Đồng Quái Tiên Sư.

Sau đó, nó hướng ánh mắt thâm tình của mình về phía Đồng Quái Tiên Sư.

- Cô nương này, cô có biết không, ngay từ lúc vừa gặp được cô thì ta biết ta đã yêu cô rồi. Đến đây nào, hãy chạm vào lồng ngực ta, lắng nghe xem nó đập nhanh cỡ nào đây.

Vừa nói, heo bự dùng sức cầm tay Đồng Quái Tiên Sư ấn lên lồng ngực của mình.

Lúc này, Đồng Quái Tiên Sư thậm chí đã có suy nghĩ muốn chết quách đi cho xong!

- Đi thôi cô nương ạ. Tuy rằng ta còn chưa biết tên cô, thế nhưng ta sẵn sàng mang cô đi khè cả thiên hạ, mang theo cô cùng nhau bay! Chúng ta cùng nhau sáng tạo ra một tương lai tốt đẹp!

Heo bự nói ra những lời xấu hổ với khuôn mặt nghiêm túc và thâm tình.

Theo đó, hắn tiện thể đưa tay kia của mình ra hòng ôm eo của Đồng Quái Tiên Sư.

Thân người Đồng Quái Tiên Sư lách qua, tránh khỏi cái tay heo xồm hàng thật giá thật này, dở khóc dở cười nói:

- Đạo hữu này, từ trước đến giờ ngươi đều tán gái bằng cách này sao?

Heo Bự lắc đầu:

- Không... Thật ra, đây là lần đầu tiên ta tán gái.

Hắn đây là đang nói thật!

Từ khi bắt đầu tu luyện cho tới giờ, hắn chưa từng có một đạo lữ nào, cũng chưa từng yêu ai. Thế nhưng hôm nay, trong khoảnh khắc hắn nhìn thấy vị nữ tu sĩ tóc vàng này, con tim vốn lặng như tờ của hắn nay lại bắt đầu dậy sóng, đập “Thình thịch thình thịch”.

Loại cảm giác tim đập thình thịch này, không thể nào khắc chế được.

Phải chăng đây chính là tình yêu?

Không ngờ hắn lại gặp được loại chuyện máu chó như tình yêu sét đánh này.

Vì vậy, hắn nhất định phải mang vị nữ tu tóc vàng này đi. Sau đó hai người sẽ bồi dưỡng tình cảm cho thật tốt, nói chuyện tâm tình, rủ tai nhau những lời mật ngọt các kiểu.

Cho đến khi hai người đều đã rơi vào bể tình, rồi lại sinh thêm mấy bé cưng nữa, lúc đó đúng là tuyệt vời hết chỗ nói.

Nắm lấy tay vị nữ tu tóc vàng này, heo bự có cảm giác tim của mình đập càng lúc càng nhanh. Thậm chí, căn bệnh “Ung thư lười” đã hết thuốc chữa của hắn cũng đã đỡ hơn mà không cần thuốc ngay khi nhìn thấy cô gái tóc vàng này!

- Ta góp ý với ngươi thế này.

Đồng Quái Tiên Sư nói một cách thâm ý:

- Thời nay thông tin phát triển như vậy, có rảnh thì xem nhiều phim truyền hình, phim chiếu rạp hay tiểu thuyết tình cảm gì đó một chút, kiếm chút kinh nghiệm yêu đương. Với thủ đoạn tán gái bây giờ của ngươi thì có mà độc thân cả đời.

- Không sao cả, sau khi chúng ta trở về sẽ cùng nhau xem phim tình cảm, cùng thử nói lời yêu thương.

Heo bự vui vẻ nói.

- Cho nên mới nói, ngươi nhất định là sẽ độc thân cả đời rồi. Bởi vì ngươi thật sự là có mắt như mù!

Đồng Quái Tiên Sư thở dài nói:

- Thực ra ta là đàn ông. Hình dạng bây giờ của ta chỉ là hóa trang mà thôi. Ngươi có hiểu không? Giữa chúng ta là không có tương lai đâu!

- Đàn ông ư?

Người đàn ông trung niên do heo bự biến thành sững sờ, trừng to con mắt nhìn chằm chằm vào Đồng Quái Tiên Sư.

- Đúng vậy, ta là đàn ông. Nếu ngươi không tin thì để ta lột lớp hóa trang ra cho ngươi xem nhé?

Đồng Quái Tiên Sư nói.

Người đàn ông trung niên do heo bự biến thành đột nhiên cười to một cách vui vẻ, nói:

- Nếu ngươi là đàn ông thì thật là tốt quá rồi!

- Hở?

Đồng Quái Tiên Sư cảm giác có chút không ổn.

- Thực sự thì so với hình dạng nam tính, ta lại càng thích biến thành hình dạng nữ tính hơn.

Lúc nói chuyện, người đàn ông trung niên do heo bự biến thành nhanh chóng biến hóa... Cuối cùng, cơ thể của nó biến thành một cô gái tóc bạc mặc váy dài trắng noãn vô cùng xinh đẹp. Hơn nữa sau lưng cô ta có sáu đôi cánh đang chậm rãi phe phẩy. Trên người phát ra khí tức vô cùng thần thánh.

- Tộc nhân tộc thần thú của Bạch Hạc ư?

Bắc Hà Tán Nhân ở một bên kinh ngạc nói.

Hình dạng mà đối phương biến hóa ra vô cùng giống với Bạch Hạc Chân Quân trong “Nhóm Cửu Châu Số 1”, nhưng mà... Số lượng cánh của đối phương lại nhiều hơn một chút.

- Không phải, tộc thần thú Bạch Hạc mà ngươi nói thật ra chỉ là một nhánh hậu duệ của tộc ta mà thôi.

Cô gái tóc bạc khẽ mỉm cười nói:

- Tộc của ta có ba mươi sáu loại hình dạng biến hóa, mỗi một loại hình dạng biến hóa đều có được năng lực khác nhau. tộc “Thần Thú Bạch Hạc” là nhánh kế thừa huyết mạch hình dạng “Hạc” của tộc ta. Trong ba mươi sáu loại hình dạng của tộc ta, hình dạng hạc xem như là một hình dạng không tệ.

Lợi hại quá chị tôi ơi!

Nói cách khác, cô gái tóc bạc này chính là ngọn nguồn huyết mạch của “Bạch Hạc Chân Quân” rồi!

Nghe cái là biết ngay là loại huyết mạch bá đạo đến mức chẳng ai thèm chơi rồi.

- Đi nào cưng ơi.

Cô gái tóc bạc vui vẻ đưa tay ra bắt lấy Đồng Quái Tiên Sư:

- Ta phát hiện ta càng ngày càng thích ngươi rồi, lúc ở cùng ngươi, mỗi một phút giây, tim ta đều không ngừng loạn nhịp. Căn bệnh ung thư lười của ta chớp mắt đã khỏi hẳn, cho nên... Chúng ta đi nói chuyện yêu thương đi, sau đó sang năm chúng ta sẽ cùng nhau sinh vài đứa bé cưng luôn.

Cô cảm giác tim của mình đập rất nhanh, thình thịch thình thịch, giống như là muốn nhảy ra khỏi tim vậy. Bởi vì tim đập rộn lên nên mặt của cô trở nên đỏ bừng.

Loại cảm giác này thật tuyệt vời làm sao!

Đây chính là... cảm giác yêu đương nhỉ.

Khuôn mặt Đồng Quái Tiên Sư ngu người.

Hắn bị cô gái tóc bạc nắm lấy, lúc đi được vài bước, trong lòng kêu to không ổn.

Nếu như bị mang đi, liệu hắn sẽ bị biến thành một cái máy phối giống rồi được nuôi trong tổ hằng ngày hay không?

Đừng mà, đây không phải là tương lai mà hắn muốn.

Nhất định phải từ chối!

- Chờ, chờ chút. Vị đạo hữu này đừng vội.

Đồng Quái Tiên Sư kêu lên:

- Thật ra... Vừa rồi ta gạt ngươi đó, thật ra ta là nữ, là nữ đó!

- Không sao cả, cho dù cưng có là nữ đi nữa cũng không quan trọng.

Cô gái tóc bạc thẹn thùng nói:

- Dù sao ta đều có thể tiếp nhận mà. Nếu như ngươi là nữ, thì sẽ do ngươi sinh bé cưng. Nếu như ngươi là nam thì ta sẽ sinh bé cưng. Thật ra các loại hình dạng của tộc ta rất chi là tiện lợi.

Dứt lời, cô gái tóc bạc tiếp tục kéo theo Đồng Quái Tiên Sư bay về phía trước.

Cái đậu xanh rau má, đối phương là ngọn nguồn huyết mạch của “Bạch Hạc Chân Quân” đó, Bạch Hạc Chân Quân còn có thể vì tình yêu mà chuyển đổi giới tính, đối phương thân là huyết mạch cao cấp hơn, đương nhiên cũng có thể làm được điều
này rồi.

Nghĩ nhanh nào, nghĩ cái lý do nào khác ra nhanh nào!- Đạo hữu, ngươi chờ một chút. Thật ra... Ta đã có người mình thích rồi.

Đồng Quái Tiên Sư cắn răng nói.

- Hả?

Cô gái tóc bạc cứng đờ, hỏi:

- Ngươi đã có người mình thích rồi ư?

- Đúng vậy, ta đã có người mình thích rồi, chính là hắn!

Đồng Quái Tiên Sư một tay bắt lấy Bắc Hà Tán Nhân:

- Ta yêu hắn rất đỗi sâu đậm, hắn tên là Bắc Hà, là người yêu của ta. Chúng ta đều yêu nhau...

- Bậy bạ!

Bắc Hà Tán Nhân thành thật nói:

- Đồng Quái hắn đang nói dối, ta cùng hắn không hề có quan hệ yêu đương, ta cũng không thích hắn.

Đồng Quái Tiên Sư:

-...

- Ngươi đang gạt ta ư?

Cô gái tóc bạc xoay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Đồng Quái Tiên Sư, hai con ngươi lóe lên ánh sáng nguy hiểm.

- Không có, ta không có lừa ngươi. Thật ra, chuyện là như vầy... Đúng vậy, ta đang yêu đơn phương. Ta vẫn luôn yêu thầm lấy Bắc Hà Tán Nhân.

Đồng Quái Tiên Sư nghiêm túc nói:

- Vậy nên rất xin lỗi, ta đã có người mình thích, ta không thể nào yêu ngươi được.

- Phụt...

Bắc Hà Tán Nhân nghe xong liền phun máu.

Con mợ ngươi nhé Đồng Quái, chính ngươi muốn tìm đường chết, lại còn phải kéo ta theo làm đệm lưng à!?

Đồng thời, ánh mắt Bắc Hà Tán Nhân nhìn xuống phóng viên “Nhật Báo Tu Sĩ” ở phía dưới, còn có các thành viên của “Trung Tâm Tin Tức Thiên Cơ” và “Radio Tu Sĩ Thần Cương”.

Những thành viên này và các phóng viên đang múa bút thành văn.

- Tèo rồi!

Bắc Hà Tán Nhân tuyệt vọng nói.

Hắn đã có thể mường tượng được, lúc mặt trời ngày mai dâng lên, tin tức “Đồng Quái Tiên Sư thầm mến Bắc Hà Tán Nhân, giữa hai người có ẩn tình” sẽ truyền khắp giới tu sĩ.

Ôi cuộc đời ta sắp tàn rồi.

Bắc Hà Tán Nhân bắt đầu hoài nghi, không biết sau này bản thân có thể tìm được một nữ đạo lữ thích hợp hay không nữa.

Tên bói bịp kia, ta muốn chém chết ngươi!

...

Bên kia, Tống Thư Hàng lặng lẽ né xa ra một chút.

Làm người, lúc nên điệu thấp thì nhất định phải điệu thấp.

Giống như bây giờ, tuyệt đối không phải là lúc lên tiếng.

Nếu như bây giờ hắn chen tới bên người Đồng Quái Tiên Sư vàBắc Hà Tán Nhân. Nói không chừng Đồng Quái Tiên Sư đang trong trạng thái gấp gáp sẽ lôi cả hắn vào, kéo hắn vào trong chuyện tình tay ba “Đồng Quái và Bắc Hà” mất.

Điệu thấp, làm người nhất định phải điệu thấp!

...

Cô gái tóc bạc dừng lại thật lâu.

Cuối cùng, cô thở dài yếu ớt:

- Vậy thì thật đáng tiếc.

- Đúng vậy, đúng vậy. Thật đáng tiếc.

Đồng Quái Tiên Sư nghe vậy, trong lòng vui vẻ vô cùng. Sau đó hắn an ủi cô gái tóc bạc:

- Hết cách rồi, tình yêu là không thể miễn cưỡng. Thế nhưng ta tin rằng ngươi nhất định sẽ có thể tìm được một người tốt hơn ta. Đàn ông trong thiên hạ nhiều như vậy, giống như tu sĩ ở đây vậy, đa phần đều là rồng trong loài người. Ngươi tìm kiếm cẩn thận lại xem, sẽ luôn có một người thích hợp ngươi!

Cô gái tóc bạc lắc đầu cô đơn:

- Không thể nào... Từ khi ta sinh ra đến giờ, trong mấy vạn năm nay, người, ma, yêu, tiên thậm chí là Thần Thú, Linh Thú mà ta tiếp xúc cũng có vô số. Thế nhưng, trừ ngươi ra, cho tới bây giờ không ai có thể làm ta động lòng.

Khóe miệng Đồng Quái Tiên Sư co giật, không biết nên an ủi đối phương ra sao.

- Do đó ta nghĩ thông rồi.

Cô gái tóc bạc kiên định nói:

- Cho dù ta không thể chiếm được trái tim của ngươi, nhưng chỉ cần có thể chiếm được cơ thể của ngươi thì cũng đủ rồi.

- Hở?

Đồng Quái Tiên Sư kêu to không ổn.

Đây là cái gì logic quỷ quái gì thế! Tổng tài bá đạo đã không còn thịnh hành nữa rồi nhé, thân ái và quyết thắng!

Đồng Quái Tiên Sư vội vàng nói:

- Đạo hữu, đừng đùa nữa! Nếu như không có tình yêu thì hai người ở với nhau là sẽ không có hạnh phúc đâu! Ngươi hãy cân nhắc thêm đi, đừng hành động theo cảm tính nhé!

Thế nhưng, lòng cô gái tóc bạc đã quyết.

Cô đưa tay bắt lấy Đồng Quái Tiên Sư.

Đồng Quái Tiên Sư tại trong tay cô chẳng có chút sức chống cự nào cả, cho dù là hắn vừa đại chiến với Bắc Hà Tán Nhân, tuy vẫn còn trong trạng thái suy yếu, nhưng Đồng Quái Tiên Sư là chân quân lục phẩm đó! Cảnh giới lục phẩm, trong tay cô gái tóc bạc lại như một đứa trẻ yếu ớt.

Sau khi bắt được Đồng Quái Tiên Sư, cô gái tóc bạc tươi cười ngọt ngào xán lạn, sau đó cô ôm Đồng Quái Tiên Sư theo kiểu bế công chúa.

Tiên Sư liều mạng giãy giụa, thế nhưng lại chẳng có chút hiệu quả nào.

- Các vị, hẹn gặp lại. Lần sau gặp mặt, ta sẽ mời mọi người uống rượu mừng, ăn kẹo cưới.

Cô gái tóc bạc rất có lễ phép phất tay với mọi người.

Hơn nữa, cô lại cố ý mỉm cười với Tống Thư Hàng.

Cuối cùng cô nhấc chân đi về trước một bước.

Trong hư không, có một cánh cửa không gian bị mở ra.

Cô gái tóc bạc ôm Đồng Quái Tiên Sư, một chân bước vào cánh cửa không gian.

Cô gái tóc bạc này là kiếp tiên cửu phẩm sao?

- Đạo hữu xin chờ một chút.

Lúc này, Bạch Tôn Giả lại kêu lên.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện