Edit: DiệpBeta: LyRotgar giương mắt nhìn Anna đứng ở trước mặt hắn, hắn ngược lại không nghĩ tới cô sẽ có phản ứng như này.Cái vẻ mặt thỏa thê mãn nguyện này, thật đúng là khiến hắn có chút ngứa tay.Rotgar nhịn rồi lại nhịn, rốt cuộc nhấn xuống tâm tư ngo ngoe rục rịch.Hắn chủ động muốn dạy Anna biết chữ, cũng không phải là vì dễ dàng tra tấn cô hơn.Ba Lan cho rằng hắn không có bao nhiêu kinh nghiệm giao tiếp với con gái, không có cách nào thắng đánh cược được, mà hắn càng muốn bắt lấy khối xương cốt khó gặm Anna này, khiến Ba Lan biết hắn ta sai vô cùng, cuối cùng ngoan ngoãn dâng cây Thâm Uyên lên.Rotgar nhận lấy sách rút ra từ Anna, liếc mắt nhìn cô một cái: “Nghe.”Sau đó, giống như là đọc ký tự cơ sở ngày hôm qua, hắn bắt đầu đọc từ trang bìa, bỏ ra không sai biệt lắm mười phút, đọc sách qua một lần.Đứng ở phía sau hắn một bên nghe hắn đọc một bên nhìn sách trong tay hắn Anna: “……”Loại thầy giáo như này, thật sự nên lập tức bị kéo đi học nghề!Trí nhớ của Anna cũng không tệ lắm, nhưng khoảng cách đến ghi nhớ như một cái cameras còn rất xa, ký tự cơ sở cô cũng yên lặng học thuộc nhiều lần mới nhớ kỹ, chớ nói chi là cả quyển sách này.May mắn lấy âm đọc của ký tự cơ sở làm cơ sở, nhìn thấy từ đơn viết không sai biệt lắm là có thể biết cách đọc.
Trong lúc Ác Ma đọc, cô đã dùng tới một trăm hai mươi phần lực chú ý, nghe thấy quy tắc từ đơn không phù hợp với bình thường sẽ cố ý nhớ một chút, nếu âm đọc của Ác Ma giống với cô nghĩ, cô liền có thể nhảy qua.Cường độ cao như vậy tiếp tục đọc mười phút, mặc dù Anna không thật sự mở miệng, cũng cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.Cũng may, cô cũng nhớ được đại khái.Rotgar sớm biết rằng Anna đứng ở phía sau hắn ngay khi hắn bắt đầu đọc, bởi vì cô sẽ không có bất cứ uy hiếp gì với hắn, hắn cũng liền tùy cô, sau khi đọc xong, hắn bang một tiếng khép sách lại, ném đến trong ngực Anna, nghiêng đầu lạnh nhạt hỏi: “Đều nhớ kỹ rồi?”Anna không khỏi ôm sách lui ra phía sau non nửa bước, không nhịn được thầm nghĩ, cái tên Ác Ma này sao mà tới tới lui lui cũng chỉ vài câu lời kịch này, không nản sao?Ngược lại là cô muốn nói không nhớ kỹ để Ác Ma đọc lại một lần, âm thanh của Ulysses vô cùng dễ nghe, hơn nữa đọc là tập thơ, cũng có tiết tấu ý vị, chỉ tiếc vừa rồi cô chỉ lo nhớ âm đọc, cũng không có tâm tư thưởng thức cho tốt.Nhưng nhìn ánh mắt Ác Ma, cô cảm thấy nếu thật sự kêu hắn đọc từ đầu tới đuôi một lần nữa, có thể hắn sẽ trở mặt, nhưng mà…… Cô có thể đổi cách nói mà!Anna nói: “Nhớ kỹ không sai biệt lắm.
Chỉ là tôi còn chưa hiểu được ý của một vài từ đơn, còn phải mời Ulysses đại nhân dạy tôi.”Đây không phải yêu cầu Rotgar đọc lại một lần, mà là ý tứ kêu hắn dạy, mặc dù trước kia hắn chưa từng dạy người khác, nhưng nghĩ lại cảm thấy thỉnh cầu này không tính là rất quá đáng, liền giơ tay, lấy lại sách của Anna.Anna vội vàng đưa tới, kết quả bởi vì đưa có chút gấp, sách đến trong tay Rotgar rồi, mà lòng bàn tay của cô cũng không cẩn thận xẹt qua lòng bàn tay hắn.Rotgar nhướng mày một chút nhìn về phía cô, trong ánh mắt mang theo một chút ý tứ trào phúng.Anna ra vẻ trấn tĩnh, thu tay lại lại như không có việc gì lui ra phía sau non nửa bước, trong lòng lại buồn bực đến muốn chết.Cô không phải cố ý mà! Không phải là hắn sẽ cho rằng cô đang câu dẫn hắn đi?!Xúc cảm tại lòng bàn tay còn ở đó, Rotgar nhớ tới vừa rồi khi hắn đọc sách Anna liền đứng ở phía sau hắn, cố ý cách hắn vô cùng gần, hắn cơ hồ có thể ngửi được mùi xà bông thơm vô cùng nhạt trên người cô, không khỏi trào phúng cười lạnh.Ngoài miệng nói dễ nghe lắm cơ, trên thực tế còn không phải là cô muốn đi đường tắt?Rotgar chỉ liếc mắt nhìn Anna một cái, cũng không có vạch trần cô, mở sách ra hỏi: “Từ nào không hiểu ý?”Anna thấy hắn xoay người sang chỗ khác, liền đi về phía trước một bước, bằng không cô không nhìn thấy chữ trên sách.Rotgar nhận thấy hành động của cô, khóe miệng chỉ tràn ra một tia cười lạnh, chỉ làm như không chú ý tới.“Tên sách đã không hiểu.” Anna nói.Ở sau khi Rotgar đọc sách một lượt, Anna đã đối ứng một ít âm đọc và từ đơn ở trong sinh hoạt hằng ngày, nhưng quyển này vốn là văn tự thi tập, phần lớn là văn viết, bởi vậy từ đơn cô có thể đối ứng cũng không nhiều.Rotgar nói: “Thi hải, thi hải dương.”Anna gật gật đầu, cô đoán đúng rồi, quả nhiên là tập thơ.
Mà bởi vì là Ác Ma đọc cái từ này trước, lại dùng khẩu ngữ vô cùng dễ hiểu giải thích, chẳng những cô đã biết âm đọc thiếu chút nữa cô quên, còn hiểu rõ ý của từ nàyRotgar lật trang bên trong ra, giọng điệu không hề phập phồng: “Còn có đâu nữa?”Anna nghĩ nghĩ, lại ngang nhiên xông qua một chút, duỗi tay chỉ vào một từ đơn: “Cái này không hiểu.”“Mưu sát.
Kế hoạch giết người.”“Vậy cái này thì sao?”“Chôn sống.
Người còn chưa chết đã bị chôn xuống mồ.”Anna một bên hỏi một bên nhớ, đây đã tương đương với ôn tập, cô còn thuận tiện nhìn ý cả câu nói, đến làm sâu sắc ký ức.Xem hết bài thơ đầu tiên, cô cảm thấy người viết thơ có bệnh.
Thơ nói hình như là chuyện cũ niên đại cổ xưa, một người phụ nữ yêu một người đàn ông, nhưng kẻ này đã có người yêu, người phụ nữ liền giết chết người yêu của người đàn ông, sau đó chôn sống người này, chờ người đàn ông chết đi ở trong đau khổ, nàng ta lại đào thi thể gã ta ra làm thành thây khô, vượt qua cuộc sống hạnh phúc vĩnh viễn không chia lìa.Anna đọc đến lông mày dựng thẳng, đây đều là chuyện xưa biến thái gì thế này.Chờ xem hết chuyện xưa thứ hai về một con cá và một con chim bay lấy kết cục bi kịch “Cá chết chim bị mũi tên bắn chết” vì tình yêu, Anna cảm thấy, cái này gọi là “Thi hải (*)” gì chứ, gọi là “Thi hài (**)” còn được, trong mỗi chuyện xưa cũng không thiếu thi thể.(*) Thi hải - 诗海: Shī hǎi, thi là thơ, hải là biển.(*) Thi hài - 尸骸: shīhái, thi trong thi thể, hài trong hài cốt.Trong lòng Anna phun tào rồi phun tào, phần lớn tinh lực vẫn đặt ở trên trí nhớ.Ước chừng hai mươi phút sau, mới nói xong từ đơn cả quyển sách, trán Anna đều là mồ hôi, phải nhớ với cường độ cao thế này khiến đầu cô cũng mê man.Thế nhưng tốt xấu gì cô cũng nhớ kỹ tất cả!Đương nhiên, chốc lát nữa cô sẽ quên nhiều hoặc ít, còn có thể nhớ kỹ nhiều hay ít, vậy thì không phải là chuyện cô có thể khống chế.“Đều hiểu rồi?”Rotgar ném quyển sách đã lật tới tờ cuối cùng sang bên cạnh, thuận miệng hỏi.Cho tới bây giờ hắn chưa từng làm thầy giáo, cũng không biết thì ra làm thầy giáo mệt như vậy, phải nói nửa giờ, chẳng những hắn rất không kiên nhẫn, còn rất khát, thậm chí cuống họng cũng có chút khó chịu.Lấy trà hoa nhài trên bàn uống một hớp lớn, Rotgar cảm thấy cuống họng mới đỡ khó chịu một chút, trong lòng phỉ nhổ thân thể gầy yếu của nhân loại, quay đầu nhìn Anna.Khi nhìn thấy trạng thái của Anna vào giờ phút này, khóe miệng Rotgar không khỏi cong lên, gợi lên độ cong trào phúng.Bộ dáng yếu yếu ớt ớt này của cô, giống như lúc nào cũng có thể sẽ ngã xuống, không phải làm cho hắn nhìn còn có thể là làm cho ai nhìn?Bước tiếp theo, cô sẽ làm bộ té xỉu, rồi ngã về phía thân thể hắn.Rotgar đang suy tư ý tưởng tiếp theo của cô như thế nào, hay là gia tăng chút độ khó cho cô, lại thấy Anna sau khi nhẹ nhàng lay động một cái, thình thịch một tiếng đổ về phía cái bàn, cô vội vàng chống được cái bàn, ổn định thân thể.Rotgar nhăn mày lại, đổ sai phương hướng rồi? Hay là tạm thời sửa ý tưởng lại?Hắn còn nhớ rõ mấy thị nữ kia đã từng cố ý ngã vào trước mặt hắn, nhưng hắn đều né tránh, mấy thị nữ kia không phát hiện cô đang lợi dụng các nàng, nói vậy chuyện gì cũng sẽ nói với cô, nói không chừng cô chính là sợ hắn sẽ né tránh bởi vậy tạm thời sửa ý tưởng lại.Nhưng là, lấy trí thông minh của cô, ngay từ đầu làm sao sẽ nghĩ đến trò xiếc vụng về như vậy?Rotgar còn đang suy tư, Anna đã lui đến một bên, sau khi hành lễ thấp giọng nói: “Ulysses đại nhân, xin tha thứ tôi thất lễ, là tôi quá yếu ớt rồi, mới học tập chút thời gian này đã cảm thấy thể lực chống đỡ hết nổi.”Anna nhớ tới hai lần cô đi theo Dibian học tập kia, đều là thoải mái dễ chịu mà ngồi dưới đất, Dibian tốn một chút thời gian làm cô biết chữ, thời gian còn lại giảng cho cô một ít chuyện liên quan đến pháp sư, không cần quá động não, xem như một loại nghỉ ngơi, bởi vậy cô vẫn luôn cảm thấy, học với Dibian vô cùng thoải mái cũng vô cùng vui vẻ.Nhưng hai lần đi theo Ác Ma học tập này, mỗi một lần cô đều đầu choáng não trướng, hận không thể tính toán ngất đi.So sánh hai người này, lập tức phân cao thấp!Rotgar vốn dĩ muốn nói chút gì đó, lại nhịn xuống.Chuyện này với hắn mà nói đã từng vô cùng khó khăn, nhưng hiện tại đã càng ngày càng dễ dàng.
Hắn cho rằng, phải quan sát Anna thật tốt, nên duy trì quá trình học cả hai bên đều vui sướng như bây giờ.“Bài học hôm nay kết thúc, cô đi đi.” Hắn nhẹ phất ngón tay, giống như đuổi ruồi bọ kêu Anna đi.Anna lưu luyến mà nhìn sách trên bàn, lúc này mới hành lễ rời đi.Chờ trở lại phòng bếp rửa mặt xong, Anna mới cảm giác dễ chịu rất nhiều.Trong đầu nhét đầy từ đơn vừa rồi bị ráng lấp vào, mặc dù lúc trước bực tức đầy bụng, nhưng thật ra Anna còn có chút vui vẻ.Cái tên Ác Ma kia mặc dù cưỡng ép cô nhớ kỹ nhiều thứ ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy, nhưng hắn chưa bao giờ kiểm tra, cô nói nhớ kỹ, hắn coi như cô nhớ kỹ, bởi vậy nếu là cô nguyện ý, vốn có thể không vất vả như vậy, tùy tiện lừa lừa Ác Ma, hắn cũng sẽ không phát hiện.Nhưng gạt được Ác Ma lại không gạt được chính mình, những từ đơn đó đã ở trước mắt cô, lại có Ác Ma tuy không tình nguyện nhưng kiểu gì cũng sẽ thay cô giải thích nghi hoặc, làm sao cô nhịn được không đi nhớ ý của từ nào không hiểu?Với thời gian nửa năm này, lượng từ ngữ viết của cô ít nhất tăng thêm 300 từ, cái này cũng chưa tính những chữ nửa sống nửa chín đó.Hiện tại rốt cuộc Anna cũng phát giác được chỗ tốt của những tập thơ chuyện xưa kinh dị kia rồi.Nếu theo lẽ thường, rất nhanh cô sẽ quên đi những mới vừa nhớ kỹ, để không lãng phí công mình vất vả học tập, hiện tại cô nên ôn tập, phần nào không nắm chắc cô chỉ có thể dựa hồi ức nhớ lại.Vốn dĩ, mấy trăm cái từ đơn, trí nhớ của cô không thể chứa nổi, mà khi chúng nó liên kết thành một câu chuyện xưa, còn là những câu chuyện rất lạ kỳ, mọi thứ lại rất khó quên.
Cô cảm thấy dù mình không chú ý ôn tập, chỉ cần nghĩ đến hai từ đến “Mưu sát” và “Chôn sống”, mấy câu chuyện kia sẽ lập tức xuất hiện trong đầu cô, cả đời này đều sẽ không quên.Anna ở phòng bếp vừa làm việc vừa ôn tập từ đơn, cô nhớ kỹ trong đầu lại một lần, sau đó đi đưa bữa sáng cho Parish.Bởi vì Anna cảnh giác hơn nên đã dời đi hứng thú của Parish, mấy ngày nay hắn ta cũng không có nhiều hành động vượt khuôn với cô.Mà hôm nay, khi Anna bày biện đồ ăn, Parish đột nhiên nói với Rotgar: “Ulysses, sao tôi nghe nói hiện tại anh đang dạy Anna học chữ vậy?”Động tác Anna dừng lại, cô nghe thấy Ác Ma không nóng không lạnh nói: “Ừ.”Parish khẽ cười, hắn ta chống cằm đánh giá Anna, ý vị thâm trường cười nói: “Anna thân ái, tôi vô cùng tò mò, đến tột cùng em dùng phương pháp gì mời