__Chap 32__:Đừng đụng vào bọn họ!!!
GIờ tan học của trường Shizuka rồi cũng tới
_Hazz , cuối cùng cũng được về nhà rồi - Hắn vừa nói , vừa vặn người
_GIờ về mà ngủ thì còn gì bằng - Kyo nói
Nó mỉm cười như đồng ý với Kyo và cả với Hắn.Tay phải của nó lại bất giác xoay nhẹ chiếc nhẫn ở ngón tay trỏ . Nó chợt giật mình ,bây giờ sao Nó không thấy chiếc nhẫn đó nằm ở chỗ mà nó vẫn thường nằm
_Chiếc nhẫn đâu rồi - Nó hét lên
_Gì vậy Ely? - Kyn hỏi
_Chiếc nhẫn...chiếc nhẫn...- Nó hoảng hốt nói lại
_Chiếc nhẫn đấy đó à - Ivan nói
_Dạ , nó ...đâu mất rồi - Nó lo sợ
Ring...ring...Tiếng chuông tin nhắn điện thoại của Nó vang lên .Nó rút điện thoại ra .Tin nhắn từ 1 số máy lạ :
Tớ vừa mới nhìn thấy chiếc nhẫn hình như của cậu nằm ở trong nhà kho trường đó .Cậu mau lên lấy đi , không thì lại có người lấy mất !
- Những dòng chữ tin nhắn hiện ra trước mắt Nó.Nó sựt nhớ ra rằng , vào giờ học thể dục , thầy giáo dạy môn thể dục có nhờ Nó lên nhà kho lấy vài quả bóng nén về cho lớp thực tập .Dòng tin nhắn ấy cứ như là 1 vị cứu tinh cho Nó vào thời gian này
_Mọi người đợi em 1 chút nhé - Nó nói rồi chạy vút vào trường
_Ely đi đâu vậy - Ren hỏi với theo nhưng bóng dáng Nó đã khuất hẳn
_Không biết nữa , chị ấy kêu đợi thì đợi vậy .Chắc chút nữa sẽ ra liền - Kyo đáp
** Nhà kho trường **
Xem xét xung quanh căn nhà kho ,rồi tiến về 1 căn phòng nhỏ chứa dụng cụ.Những tia sáng cuối cùng trong ngày chiếu rọi qua cửa kính tạo thành những vệt nắng le lói , yếu ớt
_Chiếc nhẫn đâu rồi nhỉ? - Nó loay hoay tìm chiếc nhẫn .Ánh sáng hắt vào 1 góc phòng làm lóe lên 1 thứ sắc tím lấp lánh
_Đây rồi - Nó nhanh chân bước lại góc tường ,nhặt chiếc nhẫn lên .Phủi bụi trên chiếc nhẫn mấy cái , Nó đeo chiếc nhẫn vào ngón tay trỏ trở lại
_Xin lỗi nha - Nó nói nhỏ với chiếc nhẫn , quay lưng định bước ra khỏi phòng dụng cụ thì...
Rầm
...chiếc cửa phòng dụng cụ đóng sầm lại .Ánh sáng vụt tắt ...Xung quanh Nó tối đen ...
_Lại là trò gì nữa đây - Nó ngán ngẩm nói,vun chân lên định đá tung cánh cửa gỗ đó ra....
Gâu..gâu
... - không biết từ đâu ra , tiếng chó con vang lên khắp căn phòng khiến chân Nó đột nhiên khựng lại trong không trung.Nó sợ sệt quay đầu lại....nhưng chỉ có 1 màn đen khiến Nó không hề thấy gì mà chỉ nghe văng vẳng bên tai mình
_Có ai ở ngoài đấy không ? Nhanh mở cửa ra đi không thì đừng hối hận - Nó la lớn , chân vun lên đá cánh cửa nhưng đang hoảng sợ nên lực chân của Nó giảm hẳn và hình như ở ngoài có ai đó chặn lại nên cánh cửa không mở ra được
_Cho chừa cái tội làm tao với anh Ivan chia tay nhé .Cứ ở đó mà tận hưởng món quà mà tao tặng ày nha .Hồ ly tinh- Giọng nhỏ Katthy vang lên sau cánh cửa
_Katthy ...? - Nó ngờ nghệch nhận ra
mình đã bị lừa 1 cách ngớ ngẩn.Vì quá lo lắng cho chiếc nhẫn mà không hề nghi ngờ dòng tin nhắn lạ ấy .Qủa thật là ngốc mà
- Nó nói thầm .Tiếng chó dồn dập ập vào tai Nó khiến Nó không thể tiếp tục suy nghĩ được nữa
_Làm sao để ra được căn phòng này đây - Nó nói - A , điện thoại ! - Nó chợt nhớ đến chiếc điện thoại trong túi .Rút điện thoại ra
_Chết tiệt , hết pin rồi - Nó bực tức xen lẫn sự lo lắng vào trong tâm trạng của Nó khi thấy chiếc điện thoại của mình không thể liên lạc gì với anh Nó và mọi người được .Nỗi sợ khiến Nó trở nên yếu mền nhưng sự yếu mền đó không ngự trị lâu trong lòng Nó được ,chẳng bao lâu ,sự kiên quyết và lí trí bắt đầu quay về với Nó.Bởi trên cương vị là 1 người thủ lĩnh của Help thì sự yếu mền và sợ sệt đồng nghĩ với 1 từ duy nhất : CHẾT .Nhưng không phải chỉ 1 mình Nó mà còn rất nhiều người khác nữa bởi vậy Nó luôn phải rèn luyện cách điều khiển cảm xúc của mình thật tốt trong mọi hoàn cảnh
_Ely , bình tĩnh , mày phải ra khỏi đây,không thể ở đây mãi được .Đúng ,đừng sợ - Nó nhủ thầm.Từ từ đứng dậy , bước tới gần cánh cửa , vun 1 cước thật mạnh vào cánh cửa nhưng ...cánh cửa vẫn không hề xê dịch 1 li nào .1 điều lạ lẫm đến với Nó , bởi trước những cú đá của Nó thì không 1 cánh cửa nào là không thể không mở ra .Nhưng cánh cửa này...bước lại gần cánh cửa....
_Con khốn , không ngờ lại ác như vậy .Không thể ra ngoài được rồi - Nó bực tức khi phát hiện ra bên ngoài tấm cửa phải được chắn lại ít nhất bằng 3 thanh sắt .
Gâu...gâu...
....tiếng chó con vang lên khiến Nó càng phải nghĩ ra cách tự cứu mình
_Hai và mọi người thấy mình không về thế nào cũng đi kiếm mình thôi .Mình giờ chỉ cần đợi đến lúc đó ....- Nó bỏ lửng dòng suy nghĩ nhìn vào góc tường - nơi những âm thanh của chó con vang lên .Không phải dễ dàng khi phải sống chung với 1 thứ mà mình sợ nhất trong 1 thời gian dài mà không hề biết thứ đó ở đâu trong căn phòng này lại càng đáng sợ hơn nữa.Lắng tai nghe kỹ tiếng chó con phát ra ở góc tường gần khu để những trái bóng ném mà lúc sáng Nó mới vừa vào lấy vì vậy Nó ngồi xuống cạnh cửa