Tiếng bước chân dồn dập và tiếng thở gấp bỗng dưng xuất hiện trên mặt đường,hai chiếc bóng người thoáng vụt chạy
_Dừng lại , dừng lại - Tiếng cô vang lên cắt đứt sự vắng lặng của bầu trời đêm.Cả 2 cùng dần lại .Sự việc xảy ra khá nhanh nên cô không có thời gian để nhìn tới người kéo mình đi bây giờ cô mới kịp ngước mắt lên nhìn kỹ người đã kéo tay mình chạy khi nãy .Trước mặt cô là khuôn mặt ấy,ánh mắt ấy....
anh Ivan
...lòng cô chợt đau - nỗi đau mà cô không bao giờ muốn chạm lại 1 lần nào nữa
_Tại sao anh lại làm như vậy ?Rốt cục anh muốn em phải làm sao đây - Cô ngước nhìn anh , ánh mắt như có thứ gì đó chực trào ra
_Anh ...không biết tại sao mình lại làm như vậy nữa .Chỉ là bản thân anh nói rằng anh phải làm như vậy - Ivan nhìn Syka
_Không biết ư?Anh chỉ muốn làm theo điều mà mình muốn thôi sao?Anh có nhận thấy mình quá ích kỷ hay không ?Anh không muốn buông tay nhưng lại không nắm lấy - Cô nói rồi giựt tay ra khỏi tay anh , cô bước đi và không hề quay đầu lại nhìn anh.Anh đứng đó đưa ánh mắt ngước nhìn cô bước đi .Có phải anh đã làm sai không?
** Biệt thự Nguyễn Gia **
Anh đứng ở ban công , mắt vẫn không rời tấm ảnh mà Syka và anh đã từng chụp vào 8 năm trước.Syka vẫn vậy .Vẫn đáng yêu và dịu dàng ngày nào ,đáng yêu đến nỗi anh không dám chạm tay vào.
Anh có nhận thấy mình quá ích kỷ hay không ?Anh không muốn buông tay nhưng lại không nắm lấy
Anh chợt nhớ lại lời cô đã nói.Anh nên buông tay sao ?Buông tay để cô tìm thấy hạnh phúc mới ,đó chẳng phải là điều mà anh mong muốn cho cô sao?Nhưng tại sao khi điều ấy đến với anh - trái tim anh như bị ai đó bóp nghẹn rất khó chịu .Giống như chiều nay vậy ,khi anh nhìn thấy cô sắp trao cái hôn đó cho người con trai khác.Anh chỉ muốn kéo cô đi , giấu cô ở 1 nơi nào đó mà không có thể tìm thấy.Đó chính là suy nghĩ của anh khi nãy.Chính bản thân anh giờ đây cũng phải giật mình trước suy nghĩ đó.Thả mình trên chiếc giường ,anh lặng lẽ nhắm mắt lại để từng kí ức về cô chầm chậm trôi vào suy nghĩ của anh.Nhẹ nhàng như 1 đoạn phim từ trong kí ức.....
Anh bật chạy ra khỏi phòng ,anh chạy thật nhanh qua phòng của Nó .Anh chỉ muốn ngay lập tức được nhìn thấy khuôn mặt cô khi anh đã có câu trả lời chính đáng cho chính bản thân của mình.Và có lẽ Thượng Đế cũng hài lòng về câu trả lời của anh nên khi anh vừa bước tới thì cô đang đi ra khỏi phòng.Anh nhìn cô rồi nở 1 nụ cười thật tươi ,nắm lấy tay cô ,anh kéo cô đi thật nhanh tới gara xe
_Em đừng hỏi anh về điều gì hết nhé ,chỉ cần em đi theo anh là được rồi - Anh nói rồi đưa cô lên xe của mình.Phóng vụ thật nhanh trên những tuyến đường .Tiếng gió hiu hiu se se lạnh .Những cảnh vật vụt nhanh qua ô cửa kính 1 cách nhanh chóng chỉ còn bầu trời đêm vẫn còn êm đềm ngự trị trong không trung.Những ngôi sao lấp lánh như những hạt đá quí và ánh trăng như vàng rực cả 1 khoảng trời bao la .Cuối cùng anh cũng đã tới được chỗ đó cùng với cô.Những tiếng ồn ào của Seuol tấp nập và rộn rã dường như tắt hẳn bên tai cô.Ánh sáng mờ ảo của bầu trời dần dần tỏa ra .Đó là 1 bờ biển rộng lớn .Cô biết điều ấy bởi vì bản hòa âm của biển cả đang hát say sưa bên tai cô.Bản nhạc của những cơn sóng biển hòa cùng tiếng gió rì rào tạo nên 1 cảm giác say trong lòng cô.Thật dịu êm và du dương .Đang hòa mình vào bản nhạc của biển ,bỗng từ sau có 1 bàn tay choàng áo cho cô
_Ở đây lạnh lắm ,em nên cẩn thận không sẽ bị cảm lạnh mất - Tiếng anh vang lên
_Bây giờ em có thể biết chúng ta tới đây làm gì không ? - Cô quay lại hỏi
_Anh muốn em trước hết hãy cùng ngắm nhìn cảnh mặt trời này đã - Anh nói Không gian trở về với sự yên lặng vốn có của mình.Cả anh và cô đều không nói gì mà chỉ ngước mắt nhìn về phía chân trời chờ đợi 1 cảnh đẹp làm nao lòng người .Chẳng bao lâu đều mà họ mong cũng xuất hiện.Ánh dương dần dần hiện ra trên bầu trời.Như 1 mảnh thủy tinh đục ngầu màu xám , ánh nắng của mặt trời dường như là 1 chiếc khăn lau đi vết đục xám đó trả lại cho bầu trời 1 màu trắng tinh pha lẫn những đám mây hồng bồng bềnh của bình minh.Mặt trời từ dòng nước xanh biếc mà ngoi lên ,soi rọi mọi thứ .Từng giọt , từng giọt nắng như những đứa trẻ ham chơi thỏa chí nô đùa trên mặt biển tạo ặt biển 1 bộ áo lấp lánh ánh vàng kiêu sa của buổi sớm.
_1 bức tranh thật đẹp - Cô không kìm được cảm xúc mà thốt lên
_Syka chúng ta