- em muốn sang đó không
.- Huy nhìn Nayeon hỏi giọng nhẹ nhàng ân cần
- có thể sang đó sao
.- Nayeon ngạc nhiên hỏi
- Uk .- Huy gật đầu
xác nhận
- Nhưng xung quanh
đều là nước , sang đó kiểu gì đây .- Nayeon nhìn cảnh vật xung quanh hỏi
- Đi theo anh .- Bỏ
ngoài tai điểu mà Nayeon đang thắc mắc Huy nắm tay Nayeon kéo đi
Dừng lại trước 1 túp
lều nhỏ bên ven sông , phía góc sân 1 ông cụ ngồi cặm cụi đan lưới , bên cạnh
ông có 1 chiếc thuyền nhỏ
- Ông ơi .- Huy cất
tiếng gọi rồi lại gần
- Sao vậy thanh niên trẻ
.- Ông cụ dừng tay nhìn về phía 2 đứa nó
- Ông có thể chở bọn
cháu qua bãi bồi bên kia không ạ - Huy tiếp
- Được thôi ,chờ ta 1
lúc .- ông cụ cầm chiếc luới mới đan cùng chiếc cần câu bên góc nhà rồi cùng 2
đứa nó sang bên bãi bồi . Sang đến nơi hình ảnh bãi cát rộng lớn hiện ra những
đám cỏ xanh ngắt .
- Cảm ơn Ông .-
Nayeon cúi đầu lễ phép
- Không có gì đâu ,
vừa lúc ta phải đi câu .- Ông cụ
- Vâng ,- Cả 2 gật
đầu rồi kéo nhau về phía xa xa
- Không ngờ giữa sông
lại có bãi cát to vậy .- Nayeon thích thú sải bước trên bãi cát
- Uk , mùa này mới có
thôi .- Huy đi phía sau , nhân tiện lấy điện thoại tiếp tục chộp ảnh Nayeon
- Vậy sao .- .-
Nayeon gật gù rồi thả mình trên bãi cát mênh mông
Sau khi lượn lờ phía
sau Huy cùng thả lưng xuống cát , sau 1 khoảng thời gian suy tư Huy bất ngờ hỏi
- Thứ gì khiến em sợ
nhất .- Huy
- Sao tự nhiên anh
lại hỏi như vậy .- Nayeon quay đầy về phía Huy , ngặc nhiên hỏi
- Vì muốn biết nhưng
nếu em không trả lời cũng được .- Huy nhìn lên trời anh mắt nhìn vu vơ
- ukm .... cũng không
phỉa thứ gì , có lẽ là tình cảm .- Nayeon nói giọng hơi buồn ánh mắt nhìn lên
bâu trời
-.......- huy im lặng
dù muốn hỏi thêm nhưng lại không thể thành lời , có cảm giác gì đó rất lạ
- Lạ nhỉ .- Nayeon
- Lạ