Từ xưa tới nay qua một con trăng vẫn như như trước chiếu sáng cổ nham, cát sỏi trên nham thạch lộ ra vẻ vô cùng hoang vắng. Nơi đây là mấy trăm năm qua Nghi Thần phong đã đứng trên cổ đạo. Băng qua nơi đây nghe nói là đến cuối nhân gian tới một địa phương trù phú chưa được khai hóa, là nơi không chịu lệnh vua, không có luật pháp thậm chí ngay cả sinh tồn cũng không bị năm tháng hạn chế cùng tàn phá. Còn có đường tắt bất tất quá quan nhập thành là có thể từ đường hầm xây dựng từ thời xưa tiến vào kinh sư.
Truyền thuyết truyền ra như vậy.
Lời đồn đãi như nước chảy.
Nhưng nơi này có rất ít nguồn nước.
Tương đối khô cằn, thường khô hạn.
Ban ngày nắng chói chang phủ xuống khiến người nóng rực như cá trên cạn.
Đến buổi tối tại vùng núi hoang này hàn lưu xâm nhập, chuyển lạnh lại chuyển sang lạnh lẽo hơn nữa rất nhanh chóng có thể đóng băng cuối cùng có khi tuyết còn rơi xuống.
Đi tới nơi này mọi người như đối mặt với sự chịu đựng cùng cực của bản thân, không phải vì tịch mịch mà nổi điên mà chính là phải kiên cường, cứng rắn, chịu đủ mọi hành hạ cố gắng vượt qua.
Nếu như nói Bảo Kiếm phong từ ma luyện thành thì nơi đây là nơi tra tấn, nơi đây chính là Luyện Ngục.
Nếu nói hương hoa mai tự chuốc khổ thì người tuyệt đối khốn khổ, tự chuốc khổ.
Cho dù sớm biết đường đi gian nan dĩ nhiên phải chịu khổ sở, Vô Tình đã biết rõ rồi mà vẫn còn cố phải làm, phải lên núi.
Gã không thể không đi.
Bởi vì gã nhận được tin tức tình báo cực kỳ trọng yếu.
Ngô Thiết Dực có tới nơi này, có thể từ nay về sau tuyệt tích thiên hạ, nhơn nhơn sống ngoài vòng pháp luật, có thể từ đó lẩn trốn quay ngoặt về kinh, hội hợp đồng mưu, liên kết đồng đảng khua cờ múa trống quật khởi.
Đây là một đại tham quan điên cuồng cuồng tận thu sưu cao thuế nặng, vi phạm pháp lệnh từng làm tới Thông Phán, Tri Châu. Bình sanh làm quan vì danh, làm ác vô số, hại ngàn vạn lương dân, chiếm đoạt tiền tài phú khả địch quốc. Vì trấn an lòng dân thiên hạ Vô Tình nhất định phải truy bắt, tru diệt đại lão hổ này.
Ngô Thiết Dực khẳng định không phải một người tới đó.
Hắn muốn tới chỗ này gặp một cao thủ mà hắn coi trọng nhất.
... người này đồng thời cũng là người đáng sợ nhất đương kim võ lâm, một trong thập đại sát thủ.
Vương Phi!
... Phi Nguyệt Vương Phi.
Vương Phi thân là một trong Thập đại sát thủ nhưng cũng là một trong hai sát thủ có thân phận kỳ lạ, đặc biệt nhất nguyên nhân là:
Thứ nhất hai sát thủ này không thích nổi danh, không muốn làm nhân vật nổi bật mà mỗi lần xuất hiện đều có nhiều loại thân phận tướng mạo. Cho nên hầu như không có người nào biết bọn họ rốt cuộc là ai chỉ có thể biết là có sát thủ như thế. Thần bí là đặc sắc của bọn chúng.
Thứ hai, hai gã sát thủ này gây án, giết người thủ đoạn hết sức đặc biệt, phương pháp quá mức mãnh liệt. Cho nên bọn chúng dù không nói rõ là do bọn chúng hạ thủ mọi người cũng sẽ đoán được nhất định đó là bút tích của bọn chúng.
Thứ ba, bọn chúng chủ yếu lại không vì tiền mà giết người.
Thứ tư, bản thân bọn chúng cũng không thích giết chóc.
Năm, phương thức bọn chúng giết người rất đặc biệt, mỗi người chết đều không cùng một biện pháp, bọn chúng cũng không thích tái diễn trò cũ cũng không cho phép người khác sao chép. Bọn chúng như vẽ một bức tranh, viết một bài thơ, sáng tác một thiên văn chương, thái độ đi giết người của chúng vốn coi như giết người là một loại hình nghệ thuật.
Thứ sáu chẳng hạn như Vương Phi sau khi giết người thích lưu lại một tảng đá.
... một tảng đá ưu nhã.
Tại sao?
Không biết!
... có lẽ ngoại trừ chính bản thân hắn không ai biết rõ nguyên nhân.
Mọi người chỉ có thể đoán.
Phỏng đoán.
Cho nên có người cho là hắn làm vậy để tưởng nhớ một người.
Vương Tiểu Thạch!
Hắn tại sao muốn kỷ niệm gã? Bọn họ từng gặp nhau qua sao? Bọn họ từng phát sinh qua chuyện gì khi ở chung với nhau? Chuyện gì khiến cho hắn mỗi lần giết người đều lưu lại một tảng đá trong suốt như vậy? ... vậy thì không biết được, lời nói lại phân vân rồi!
Sát thủ Vương Phi tại sao muốn vì Ngô Thiết Dực mà hành động?
Nghe nói hắn đối với Ngô Thiết Dực từng có lời hứa.
... chẳng lẽ hắn cũng như Thần Kiếm Tiêu Lượng vì thực hiện lời hứa đối với Triệu Yến Hiệp cho nên bất đắc dĩ phải vì cứu Ngô Thiết Dực mà xuất thủ ba lần?
Nghe nói hắn thiếu Ngô Thiết Dực một ân tình.
... hay là giống như Ly Ly vốn là thân thuộc của Hổ Uy Thông phán Ngô Thiết Dực nên đương nhiên liều mạng bảo vệ lão?
Cũng có người đồn rằng hắn giữ nghĩa khí với Ngô Thiết Dực.
... có lẽ tựa như tình hình của Trang Hoài Phi đã nhận ân huệ của Ngô Thiết Dực nên đến khi lão gặp rủi ro lẽ dĩ nhiên vì báo đáp mà tận lực?
Ai biết được!
Vô Tình lại biết ngoại trừ Vương Phi còn có hai nhân vật. Chỉ e rằng so với tên sát thủ kia còn phiền toái hơn nhiều.
Bởi vì Ngô Thiết Dực nhất quyết sẽ không một mình đi tới nơi hoang sơn dã lĩnh này.
Lão cùng một cao thủ đi gặp một cao thủ khác.
Bên người Ngô Thiết Dực luôn không thiếu cao thủ.
Bởi vì lão từng là đại quan lại thường di chuyển.
Quan cao quyền trọng tự nhiên phải có nhiều người bảo vệ.
... một người đắc đạo gà chó thăng thiên huống chi là người bảo vệ của lão.
Lão cũng là nhân vật tài phú nhất phương.
Lão lợi dụng chức quyền cơ hồ đối với việc buôn bán củi, gạo, mắm, muối, trà, đường, vận chuyển … các nghành nghề đều nhúng tay vào, sưu cao thuế nặng, vay lãi kếch sù mà cướp đoạt. Xem nhẹ chuyện nước coi nặng chuyện tư tranh thủ không ít cao nhân sống chết phụng mệnh dưới tay lão.
Lão đa trí lại giỏi nịnh bợ, ỷ thế hoành hoành, cũng kết giao rất rộng với các lộ hào kiệt, nhân sĩ. Vì vậy khi vụ án lão phát sinh, gặp tai kiếp người tài ba ra mặt, lộ diện, xuất thủ vì lão rất nhiều.
... .Vũ Đả Hà Hoa Văn Chấn Đán, Đại Kỳ Quyển Phong Dư Cầu Bệnh, Tử Điện Xuyên Vân Đường Hựu, Ngũ Lôi Oanh Đỉnh Vu Thất Thập, Hóa Huyết Phi Thân Thập Bát Thư Kích thủ, Đan Y Thập nhị kiếm, Hô Duyên Ngũ Thập Hô Niên Dã, Lữ Chung, Nhạc Quân, Đường Sao, Thiết Phiến Dạ Xoa Lê Lộ Vũ, Hoắc Chử Tuyền, Hoắc Ngọc Thi, Tập Anh Ô, Tập Lương Ngộ, Đường Thất Kinh, Đường Thập Nhị . . đều là loại người này nhưng phần lớn trong đó đã vì bảo vệ Ngô Thiết Dực mà bỏ mạng.
Vì đuổi bắt Đại lão hổ này mà khiến đồng mưu Triệu Yến Hiệp cùng năm mươi bốn vị sự phụ chống đối chết không ít người, Thấn Kiếm Tiêu Lượng cũng ngã xuống, Đại Mộng Phương Giác Hiểu chán nản thất tung.
Thục trung Đường Môn vì cùng Ngô Thiết Dực có mưu đồ bí mật, cũng có hợp mưu nên không thể làm gì khác hơn là phái tinh nhuệ cao thủ đi hỗ trợ vốn bọn chúng cũng trăm phương ngàn kế muốn cướp bóc số tài bảo cực lớn kia của Ngô Thiết Dực. Kết quả trước sau hao tổn hai đại cao thủ là Đường Thiết Tiêu cùng Đường Thiên Hải, trong lúc hỗn loạn Phi Thiên Đường Lang còn bị phế đi đôi tay.
Ngay cả ở Thiểm Tây người vốn nổi danh cùng cước pháp Truy Mệnh, Đả Thần Thoái Trang Hoài Phi tính luôn cả mẹ ruột của gã, người gã thương mến quyến luyến cùng nhạc phụ tương lai Tạ Mộng Sơn, tính luôn cái chết đồng đảng của gã là Hà Nhĩ Mông, Hạ Kim Trung, đồng liêu Dư Thần Phụ, Hà Khả Nhạc, Lương Thất Điều tất cả đều bỏ mạng.
Vì tranh cướp tang vật tức tiền tham ô của Ngô Thiết Dực mà dâng mạng còn có Thiểm Tây Tổng Bộ Thượng Phong Vân cùng với thất tỉnh danh bộ Thiết Diện Vô Tư Đỗ Tiệm, cùng với bào đệ hắn Đỗ Lão Chí. Thiết Thủ, Lãnh Huyết, Truy Mệnh trong Tứ đại danh bộ cũng thụ thương không nhẹ!
Vì Ngô Thiết Dực đã hao tổn bao nhiêu anh hùng, cao thủ!
Vì muốn đánh Đại lão hổ này hy sinh thật sự quá lớn!
Cũng vì hy sinh đã lớn như vậy cho nên mới nhất định phải bắt được, chỉ tội tên đầu sỏ Đại lão hổ!
Cho nên