Chương trước : Sự kỉ cương của Henry đối với đứa con gái 17 tuổi
Trích chương trước : Một ông chú ? - Cả đám đồng thanh , hướng cái nhìn đầy khó hiểu về phía nó
••••
Một ông chú đẹp trai sao ? - Pyn thắc mắc đặt ra câu hỏi nghi vấn
Dạ - Nó gật đầu lia lịa
Mày có biết tên không ? - Bin hỏi
Không , em mải ngắm nên quên hỏi tên - Nó cười ngượng
Quen với bố mày ? Một ông chú đẹp trai ? Có đàn em bên cạnh ? Là ai mới được chứ ? - Aly đặt ra 1 vạn câu hỏi vì sao , mà những câu hỏi đó cũng là câu hỏi mà toàn bộ đám chúng nó đang thắc mắc
Chuyện này để bố thằng Lei giải quyết cũng được mà - Rkey thản nhiên nói
Dễ gì , mày cũng thừa biết bố mẹ là người như nào rồi , một khi để lộ chuyện bọn mình làm trong tổ chức , thế nào cũng cấm túc mình , có khi còn không được ra khỏi nhà - Pyn thở dài ngao ngán
Bố mẹ em biết rồi - Nó nói
Cái gì ? 2 bác biết rồi á ? - Aly mơ hồ hỏi lại con em
Vâng , lúc nãy chính tai em nghe bố em nói , thế giới ngầm biết bao nhiêu nguy hiểm , không yên tâm giao bọn mình làm quân cờ trong tay người khác - Nó nói
Hỏng rồi , tao về nhà trước - Pyn hấp tấp cầm cái áo chạy đi
Để tao đưa mày về - Bin cũng lo lắng chạy theo cô bạn
••••
2:00pm tại biệt thự Phan
Mẹ - Hắn đứng ở trước cửa phòng của Min nhìn chằm chằm cô bằng ánh mắt khó diễn tả bằng lời
Sao vậy ? - Min ôn nhu hỏi
Mẹ biết chuyện rồi sao? - Hắn hỏi trong lòng bồn chồn đến khó chịu
Chuyện gì ? Mẹ không biết - Min cười mỉm , đặt quấn album lên mặt bàn
Nghe nói con thừa hưởng toàn bộ từ bố , thì ra bố mẹ cũng không phải người đơn giản như con nghĩ , đã là người một nhà với nhau việc gì phải giấu bọn con ? Mọi người không tin tưởng vào bọn con sao ? - Hắn đi vào trong phòng tiện tay đóng cửa lại
Chuyện này thì có gì mà phải giấu chứ , chỉ là bố mẹ muốn nhìn quá trình các con trưởng thành thôi - Min cười trừ
Bố mẹ đều biết hết mọi chuyện , nhưng lại để yên cho bọn con thích làm gì thì làm , nếu không phải vì có điều kiện trao đổi , dễ gì bố để yên cho bọn con - Hắn dựa lưng vào tường dùng cái nhìn căm phẫn trách móc Min
Nếu đã hiểu như vậy , thì từ bỏ đi . Những đứa như tụi mày có nói cũng không có tác dụng , chi bằng để chúng mày tự nếm trải mùi vị của xã hội này , rồi cũng tự biết quay đầu thôi - Kevin đẩy cửa đi vào
Cả 2 người đừng hòng phá đám bọn con , từ giờ đến lúc tìm ra bí mật của mọi người , chúng con sẽ không tách khỏi nhau dù chỉ 1 phút - Hắn tức giận bỏ về phòng , trước khi đi còn không quên giúp bố mẹ đóng cửa phòng
" Rầm " Cánh cửa đóng rầm một cái mang theo bao nhiêu sự căm phẫn