Ngu Tử Du lắc đầu, một vệt sầu lo dâng lên trong lòng cũng phai đi, lần nữa sửa sang lại biến hóa cấp một bây giờ.
Không chỉ là bản thể cường hóa từng phương diện, còn có thị giác.
Bây giờ thị giác của Ngu Tử Du đã có thể rời khỏi bản thể chí ít khoảng hai ngàn thước.
Cùng lúc đó, nếu như hắn nâng cành lên, mượn cao độ nhìn phía mặt đất, hắn thậm chí có thể chứng kiến con kiến trên mặt đất xa vài trăm thước.
Bất luận là phạm vi tầm mắt, hay là năng lực tróc nã, cũng đều có thuế biến.
Nếu như Ngu Tử Du khai hỏa toàn bộ thị giác, hắn thậm chí cảm giác mở ra thị giác Thượng Đế, trong thoáng chốc đều cũng có một loại ảo giác tất cả toàn bộ nằm trong lòng bàn tay.
Cái này, rất là đáng sợ.
Tuy nhiên, không thể không nói, Ngu Tử Du cũng vô cùng hài lòng.
Đối với với hắn mà nói, càng là mạnh mẽ càng tốt.
Mà nói đến đây, thì không khỏi không nói, bây giờ tốc độ hấp thu linh lực trong không khí của Ngu Tử Du đoán chừng cao hơn lúc trước mấy lần, cũng chính bởi vì có tốc độ hấp thu linh lực đáng sợ như vậy, ở các phương diện Ngu Tử Du đều còn trưởng thành cực nhanh, mà không có dấu hiệu dừng lại.
Đương nhiên, linh lực chỉ là kèm theo Thời Đại Siêu Phàm, có thể tăng tốc quá trình hắn tiến hóa.
Điều thật sự khiến Ngu Tử Du để ý vẫn là điểm tiến hóa.
Thành tựu Ngón Tay Vàng của hắn, điểm tiến hóa ngoại trừ có thể liệp sát động vật còn lại, còn có thể tinh luyện ánh nắng.
Mà bây giờ, một ngày hắn tinh luyện ánh nắng, đã có thể thu hoạch một điểm tiến hóa.
So với trước kia một ngày nỗ lực chỉ mới có 0.
1 điểm tiến hóa, khoảng cách gấp mười lần đã rất khoa trương.
Nói cách khác, dù cho Ngu Tử Du không phải liệp sát động vật, hắn cũng sẽ không ngừng trưởng thành, tối đa cũng chỉ là chậm lại mà thôi.
- Nghĩ như vậy tới, ta còn thực sự là gặp may mắn.
Ngu Tử Du cười cười, cũng là có chút may mắn.
Có thể vượt qua thời đại như vậy, còn thực sự là một chuyện tốt.
Tiến hóa.
Vô chỉ cảnh tiến hóa.
Cho đến có một ngày hắn có thể đủ thoát khỏi thân cây, thành tựu vĩ ngạn chân chính.
Theo thói quen lâm vào huyễn tưởng, đáng tiếc, hiện tại không giống với trước đây.
Lại là các loại động vật khác nhau, lại là U Hồn Thanh Nhi, nhiều chỗ có thể đánh vỡ huyễn tưởng sợ hãi của Ngu Tử Du.
Chợt, một thanh âm rất là dễ nghe đã vang lên lúc Ngu Tử Du đang sợ hãi trong lòng.
- Chủ nhân, ta thật là nhớ ngài.
- Ta cảm thấy, ngươi có cần phải mặc y phục.
Thử sắp xếp ngôn ngữ, Ngu Tử Du cũng là có chút khô khốc nói.
Tuy nói Linh Hồn Thể Thanh Nhi không có thân thể, nhưng hư ảnh ngưng thực lúc này giống như xem hình ảnh 3D, thật đúng là không phải người bình thường có thể tiêu thụ.
- Y phục à?Thanh Nhi ngây ngốc manh trừng mắt nhìn, cũng là lặng yên ẩn nấp ở dưới một nhánh cây của hắn, nâng cằm lên, bắt đầu trầm tư.
Xem ra, ánh nắng không nhất thiết có thể thương tổn Thanh Nhi, nhưng chán ghét, nhất định là có.
Dù sao, con đường Thanh Nhi đi tới đều là phải tránh ánh sáng, bay tới chỗ tối tăm.
Thấy một màn này, trong lòng Ngu Tử Du cũng là phỏng đoán nói.
Mà lúc này, Thanh Nhi cũng bừng tỉnh hiểu rõ cái gì, nàng bắt đầu chậm rãi xoay người.
Ngay sau đó, một cỗ lực lượng không rõ đã bắt đầu khởi động.
Không bao lâu, một thiếu nữ mặc váy đầm dài màu trắng, đình đình ngọc lập đã hiện lên trước mắt Ngu Tử Du.
- Ừm, không tệ.
Ngu Tử Du gật đầu, nhìn lấy trang phục hôm nay của Thanh Nhi, hắn