Băng trên mình mặc bộ váy cô dâu đắt giá xa xỉ mà gương mặt lạnh tanh vô hồn đang được điểm nét trang điểm,mẹ nó đứng bên cạnh nhìn biểu cảm nó khẽ thầm" thằg Minh này làm gì mà lâu vậy?....không đến sao?"
Mẹ nó cười nhẹ:
-Con gái ta xinh đẹp quá đi mất! Lại đây nào ta ôm con....
Băng khẽ nấc nhẹ:
-Mama.....con....
Mẹ nó khẽ xoa nhẹ trán nó nói:
-Ta biết!!
-Đã đến giờ cử hành hôn lễ rồi_ Lời cha sứ vang bọng trầm ổn nói
PAPa nó đi vào nhẹ đưa tay ra đón tay nó,Băng khoác tay nó vào tay papa mình rồi nhẹ nhàng đi ra sau là Linh Nhi và Vi.Ba nó khẽ thầm nghĩ" thằg Minh này có định đến cướp cô dâu ko đấy?"
Đứng từ xa nó đã thấy Lâm đag đứng mỉm cười trước cha sứ.Nó đi lại đứg cạnh Lâm nhìn sang phía bên kia là Phong Phi và Bảo,không có thấy Minh đâu cả.....
-Đã đến giờ lành rồi.....Hàn lâm con có đồng ý cưới cô Trịnh Mẫn Băng làm vợ không? Dù cho có sóng gió bệnh tật hiểm nguy như thế nào con cũng ở bên cô ấy chăm.sóc đến đầu bạc răg long chứ?
Lâm nhìn Băng khẽ cười gật đầu:
- Con đồng ý!!
Cha sứ lại quay sag nhìn nó:
-Còn con Trịnh Mẫn băng...con có đồng ý cưới cậu Hàn Lâm