7 người bọn nó cùng hắn xuống xe lòng nớm nớp lo sợ phi vội vào ngôi nhà hoang im lìm cửa đóng chặt đang vọ vẹn một góc xây giở bên kia:
- Tao lo quá, hình như đúng định vị là ngôi nhà này mày ạ_ Vi nhìn định vị của phi rồi gật gật đầu nói
Tất cả bọn nó gật đầu tay cầm sẵn dao găm, súng và roi xông vào, Minh đạp mạnh cửa rơi xuống kêu lên một tiếng động to" Két" Hai bên người mai phục đột nhiên xông ra tấn công bọn nó, thân thủ nhanh nhẹn lao đến phía của bọn nó.
Nhi bị tấn công bất chợt nên không phòng bị tay bị rạch một đường dài, Bảo lo lắng gương mặt đăm đăm vẫn cười nhưng tràn đầy lạnh băng khí lạnh tỏa ra một tay đánh sập tên kia, bọn hắn cứ như vậy chiến đấu cho Phong tiến vào tìm Linh. Lên đến lầu 2, Phong nhìn thấy Linh đang bị trói Kiệt thì đổ đầy xăng quanh người Linh rồi hôn cô một cái thật sâu làn cho lòng Phong vô cùng giận dữ nhưg trước tiên hắn chấn tĩnh mình, nhìn đến tay Hàn Kiệt cầm bật lửa đag bật tự động chuẩn bị thả xuống Phong xông lên thì lại bị một đám người gần 100 người xông lên vây lấy Phong khiến hắn bị che tầm mắt nhìn Linh. Hàn Kiệt cười khẩy:
- Các ngưòi tính toán sai hết rồi! Lâm anh ra đi thôi....Băng của anh vốn không thể tồn tại vì cô ấy phải chết...tất cả bọn họ đều phải chết, anh đừng do dự nữa như vậy anh là kẻ thua cuộc anh hiểu không, chúng ta cần trả thù cho cha mẹ!
Phong đấu chật vật được một lúc thì cả bọn hắn và nó vừa chiến đấu ở ngoài xông lên trợ giúp Phong bọn nó nhanh chóng hạ hết đám côn đồ, rồi Băng lạnh lùng gương mặt lại dãn ra nở một nụ cười nhẹ nhưng lạnh đối diện với Hàn Lâm, Minh nheo mắt:
- Lâm...bản tính của anh vốn không phải như vậy! Chúng ta ở bên nhau đã rất lâu tôi xem anh như một người anh trai...rất yêu quý anh và Hàn Kiệt! Đây là hiểu lầm anh hiểu không? Anh nghĩ anh nhắn tin với Linh tất cả bọn tôi đều không biết thật ra không phải như vậy...tại sao các anh không điều tra rõ? Cha mẹ các anh....
Hàn Kiệt nhìn Hàn lâm bối rối mà lòng rét run xông lại nắm cổ Băng khiến Nhi, Vi, Phi và Bảo, Minh