Nam hài bị dẫn ra ngoài liền đến lượt Chung Ly.
Nàng tiến lên bục nhìn vị chủ trì là một người thành niên nam tử.
Vị tiền bối này kêu nàng đặt tay lên trắc linh đá, tập trung tâm thần.
Chung Ly ngoan ngoãn làm theo, nhắm mắt tập trung lại.
Đến lúc mở mắt ra quả nhiên đá đã chuyển toàn bộ thành màu tím.
Nam tử chủ trì giọng nói vui mừng thông báo:
" Lôi linh căn, phẩm chất thượng giai." Sau đó nói tiếp:
" Rất tốt, xin chào Chung Ly sư muội.
Ta danh xưng Bằng Bàng, gọi ta Bằng sư huynh liền được."
" Bằng sư huynh hảo."
Nàng nghe vậy có chút muốn cười, mới trắc linh căn đã được gọi một tiếng sư muội, rất thú vị!
Linh căn tốt nhưng thí nghiệm tiếp theo Chung Ly cũng không được bỏ qua.
Dồn toàn bộ lực vào nắm tay, nàng không sợ hãi mà ra đòn thật mạnh về phía hắc thạch trước mắt, càng đến gần lực tay càng bị đè lại.
Đến lúc chạm đến đá, toàn bộ lực cản liền tiêu không, phản chấn khiến nàng lùi về sau một bước.
Bên tai đã có tiếng thông báo: " Căn cốt thượng giai.
Trúng tuyển, xin chúc mừng sư muội."
Nàng xoa bóp có chút tê dại cánh tay liền đi theo một vị sư tỷ tiến vào bên trong điện trước ánh mắt tha thiết của vị kia Bằng sư huynh.
Trong điện đã có không ít người, đều là những tuổi trẻ khuôn mặt.
Tất cả chỉ yên lặng ngồi một chỗ, không có mấy người giao lưu với nhau.
Chung Ly thấy vậy cũng tìm một chỗ ngồi xuống, hoà mình vào bầu không khí trong điện.
Trong lòng thắc mắc: Tuổi trẻ khí thịnh lại có thể yên tĩnh đến như vậy! Hay trong điện này cũng đang diễn ra khảo nghiệm?
Đang tò mò nhìn từng cái thì Tạ Ngọc cũng được dẫn vào điện.
Hắn tuổi cũng coi như là lớn nhất ở đây, tiến vào thu hút rất nhiều ánh mắt.
Tạ Ngọc không để ý mà đến bên cạnh nàng ngồi xuống hỏi:
" Thí nghiệm tốt không?"
" Cũng còn ổn, chỉ là ban nãy ra lực mạnh quá, tay vẫn còn hơi chút tê rần." Nói rồi giơ ra cánh tay phải, Tạ Ngọc hiểu ý liền xoa bóp tê rần tay cho nàng.
Nữ hài ngồi cạnh bấy giờ mới tò mò hỏi:
" Hai người là đồng bạn?"
" Là.
Đạo hữu tiến vào đã lâu rồi chứ? Có thể cho ta biết không khí trong điện là như thế nào sao?" Thấy nữ hài mở lời nàng cũng tiếp chuyện hỏi.
Nữ hài váy hồng mới cẩn thận gật đầu nói:
" Ta là người đầu tiên tiến vào.
Trong điện ban đầu rất ồn ào nhưng ban nãy có hai nam hài đánh nhau to tiếng đã bị đưa ra ngoài.
Vì vậy đại điện không khí từ lúc đó đến giờ vẫn luôn tĩnh lặng."
Biết được nguồn cơn, nàng và Tạ Ngọc cũng báo cho tên họ làm quen với nữ hài:
" Ta danh xưng Chung Ly, hắn kêu Tạ Ngọc, cảm ơn đạo hữu báo cho."
" Không cần kêu gọi khách sáo như vậy, ta cũng chưa bắt đầu tu luyện.
Gọi ta là Doãn Ứng Nguyệt liền hảo."
Thấy hai người gật đầu vị này tên Ứng Nguyệt mười một tuổi cô nương bắt đầu nói chuyện tiếp.
Hoá ra nhìn trầm tĩnh nữ hài lại là một cái líu lo chim ri, tuy vậy qua miệng Doãn Ứng Nguyệt hai người cũng biết thêm rất nhiều chuyện.
Như là: mọi người trong điện đều có linh căn, căn cốt phẩm chất tốt nhất, Thanh Hà tông sẽ đưa mọi người trở về tông môn thí nghiệm đợt tiếp theo.
Còn lại phẩm chất trung đẳng trúng tuyển người đã sớm nhận lấy bình thường lệnh bài trở về chờ đợi.
Mấy người đang nói chuyện thì lại tiến vào một nam hài theo sau còn có vị chủ trì ban nãy Bằng sư huynh.
Hắn tiến lên nhìn quét một vòng, ánh mắt cuối cùng dừng lại ở Chung Ly mới châm trước nói:
" Chúc mừng các vị sư đệ sư muội đã thí nghiệm xong đợt đầu tiên.
Tông môn tuyển chọn còn cần hai ngày nữa, đây là lệnh bài sơ tuyển.
Hai ngày nữa các vị sư đệ muội đến trước đây tập hợp, rõ cả rồi chứ?"
Thấy mọi người gật đầu, hắn liền vung tay, trước mặt từng người đều trôi nổi một cái lệnh bài có khắc tên bản thân.
Nhìn tất cả đã nhận lấy, Bằng sư huynh mới nói tiếp:
" Ta sẽ giới thiệu một chút vòng sau tông môn tuyển chọn thể lệ..."
———
Đến lúc trở về sân, Chung Ly vẫn luôn suy nghĩ về vòng chính tuyển sắp tới.
A, vị kia sư huynh nhấn mạnh rằng thí luyện là thật sự, có thể đe doạ đến tính mạng cho nên muốn mọi người thật cẩn thận.
Nàng lúc đó khó hiểu hỏi cách thức thi này nhưng có được áp dụng cho tất cả mọi người không thì nhận được câu trả lời có.
Bằng sư huynh kia nhìn nàng cười rồi nói rằng những đệ tử thí luyện khác sớm đã được báo cho.
Nhìn lệnh bài trong tay, hai chữ Chung Ly toả sáng, nàng vẫn cảm thấy việc này có vấn đề.
Tại sao phải nhấn mạnh thí luyện là sự thật? Không lẽ còn có ảo cảnh sao?
Tạ Ngọc đến bên nhìn nàng:
" Cất kỹ lệnh bài, nếu mất liền muốn mệt đâu."
" Ngươi tin tưởng lời vị kia sư huynh nói?" Chung Ly hỏi ra băn khoăn.
" Tin thì đã sao, không tin thì đã sao? Có năng lực sẽ sợ chút lấp liếm ấy?" Hắn tự tin nói.
Hai người bấy giờ mới tươi cười nhìn nhau.
Đúng rồi, có thực lực sao phải sợ, cho dù tuyển chọn là thế giới thực thì sao.
Đến tối muộn thì Bùi Đoạn Nam cũng trở về, hắn có chút chật vật tiến đến.
Chung Ly thấy vậy biết điều đến hỏi thăm:
" Thí luyện tốt không?"
Hắn gật đầu rồi lại lắc đầu nói:
" Không đến mức đi nhưng ta vẫn cảm thấy bản thân làm chưa đủ tốt, không hoàn thành được kỳ vọng của bà bà."
" Bà bà ngươi kỳ vọng hẳn là muốn ngươi sống tốt phải không? Có từng nói ngươi nhất định phải đạt được vị trí cao trong tuyển chọn tông môn không?" Chung Ly nhìn thẳng vào hắn hỏi.
" Không..đi.."
" Tốt, vậy ngươi hổ thẹn cái gì? Ngươi mới sống được bao lâu?"
Hắn lắc đầu lắp bắp nhìn nàng, Chung Ly thấy vậy bỗng hỏi:
" Ta doạ sợ ngươi sao?"
" Không có."
" Vậy ngươi run cái gì, nam tử hán đại trượng phu phải thẳng thắn sống lưng, còn có nhìn thẳng vào ta nói chuyện!"
Bấy giờ Bùi Đoạn Nam mới nhìn thẳng vào nàng, vẫn còn chút rụt rè nhưng đã không lảng tránh.
Nàng đi đến vỗ vai hắn:
" Nếu đã vào được Tư Không môn phải tu luyện cho tốt, ngươi không cần sống quá chân thành chỉ cần cảm thấy không thẹn với bản thân liền hảo.
Nhớ kỹ!"
Nói xong nàng trở về phòng nghỉ ngơi, hai ngày nữa đều không muốn ra khỏi.
Hôm sau cửa phòng bị gõ vang, Bùi Đoạn Nam