Nhìn Ôn Đà quản sự lui xuống, Chung Ly đi quanh phòng xem xét.
Nàng ở một trắc điện riêng nằm cạnh chủ điện của sư phụ, còn có sân độc lập.
Đi xem xét gia tương lai sẽ lâu dài ở một chút, quay lại đã thấy có hai tạp dịch đệ tử đứng chờ.
Chung Ly đi đến hai người liền cúi chào trình lên pháp y còn có một túi trữ vật:
" Sư thúc, chúng ta là sai vặt đệ tử của người, phục sức và khen thưởng của thân truyền đệ tử chúng ta đã thay người lĩnh."
Chung Ly nhận lấy, gật đầu cảm ơn hai người rồi trở về phòng tu luyện.
Bên kia Nguỵ Trạch chân quân đã nhận được thân thế tối giản của Chung Ly, từ lúc xuất hiện ở Triết Viễn thành đến lúc tiến vào thành Tây Dương tuyển chọn.
Mỗi vị thân truyền đệ tử thân thế đều phải rõ ràng nhưng Chung Ly lý lịch trước mười tuổi lại hoàn toàn không có, tông môn suy đoán nàng xuất thân phàm nhân giới.
Nguỵ Trạch lại không cho là vậy, đồ đệ hắn xuất thân chắc chắc là tu chân giới, thân thế hẳn cũng không tầm thường.
Thanh kiếm trên lưng tiểu đồ đệ nhưng không phải phàm vật.
Chung Ly về phòng mở ra khen thưởng.
Đầu tiên phục sức của thân truyền đệ tử cũng là màu tím, chỉ là ký hiệu từng phong sẽ khác nhau.
Trên y phục thân truyền của nàng có thêu một cây trúc ký hiệu cho Minh Duyệt phong.
Bên cạnh còn có lệnh bài thân truyền khắc ba chữ "Minh Duyệt phong", phía dưới có tên nàng.
Túi trữ vật tạm thời để một bên, nàng cũng không có lập tức thay phục sức mà lôi ra dẫn khí công pháp đọc.
Nghiền ngẫm trong đó khẩu quyết nhiều lần, Chung Ly liền trực tiếp khoanh chân vận dụng công pháp.
Nhắm lại hai mắt, thế giới xung quanh chỉ toàn một màu đen, nàng thả lỏng tâm thần niệm khẩu quyết, chờ một lát bỗng có ánh sáng xuất hiện trong bóng đêm.
Từng điểm sáng nhỏ xuất hiện ngày càng nhiều, mang theo rất nhiều màu sắc.
Vài đốm sáng rụt rè đảo quanh nàng nhưng nghiễm nhiên không có một cái dám tiến vào.
Chung Ly không vội mà bình tĩnh đợi chúng nó to gan hơn, đến khi có một điểm sáng màu tím lại gần giữa mày, nàng bỗng thở mạnh một nhịp.
Linh khí hoàn toàn không nể tình mà chạy mất, ánh sáng xung quanh cũng chợt tan biến để lại chỉ là không gian đen tối.
Còn đả toạ người lúc này đã sớm ngủ ngon trên giường vì kiệt sức.
———
Sáng hôm sau cảm thấy trên mặt ngứa ngứa, Chung Ly liền tỉnh.
Tử Đằng vươn ra dây leo gãi nhẹ hai má nàng.
Tóm lấy dây đằng không để nó tiếp tục nghịch ngợm mới nhớ ra hôm qua nàng chưa báo cho sư phụ về hai tiểu đồng bọn.
Nàng muốn A Lân và Tử Đẳng có thể thoả sức chạy nhảy trong phong thì phải có được sự cho phép của sư phụ.
Đến trước đại điện hét lớn:
" Sư phụ a, đồ nhi có thể tiến vào sao."
Cửa lớn tự động mở ra, Chung Ly thò đầu vào xem xét, thấy đại điện chính không một bóng người liền thắc mắc.
Lúc này một âm thanh trực tiếp vang vọng đại điện:
" Đến ta nhã phòng."
Nàng nghe được vội vàng tiến đến bên trái đại điện phòng, Nguỵ Trạch chân quân đang ngồi thưởng thức trà.
Thấy nàng chỉ nâng nhẹ mí mắt rồi kêu nàng tiến đến ngồi xuống.
" Tu luyện có vấn đề?"
" Sư phụ, không phải, đồ nhi tu luyện cả đêm cũng chưa thể dẫn khí nhập thể nhưng con sẽ tiếp tục cố gắng."
Thẩm Thế Thuỵ nghe vậy cũng không nâng đầu nói:
" Có chuyện mau nói, ta còn có việc chuẩn bị rời tông.
Mấy ngày tới ngoan ngoãn tu luyện, sớm ngày dẫn khí nhập thể."
" Sư phụ đồ nhi muốn xin phép ngài cho con hai tiểu đồng bạn ở lại Minh Duyệt phong." Nói rồi vỗ vỗ Tử Đằng, nàng ấy lần này thực sự rụt rè căn bản không dám hoá hình nhưng dưới sự cổ vũ của Chung Ly cũng rời khỏi nàng tay biến thành một tiểu nữ hài tám tuổi.
Đây là hình dạng hoàn mỹ nhất của Tử Đằng sau khi củng cố linh thể.
A Lân thấy Tử Đằng xuất hiện cũng nhảy ra khỏi linh thú túi rúc vào lòng Chung Ly.
Thẩm Thế Thuỵ nhìn một cái Đằng thụ, còn một cái yêu thú giả dạng liền vẫn yên lặng không nói chuyện.
Chung Ly mở miệng giới thiệu:
" Sư phụ hẳn người cũng nhìn ra.
Nàng ấy là hoá thân Tử Đằng linh thụ." Sau đó lại vớt lên tiểu miêu trong lòng nói:
" Còn đây là đồ đệ từ nhỏ đã theo bên mình linh thú, nó danh gọi A Lân."
Bấy giờ Thẩm Thế Thuỵ mới lên tiếng:
" Huyết mạch kỳ lân? Tuy có chút loãng nhưng phát triển lên thật không thể hạn định.
Bất quá nó giả dạng liếc mắt một cái ai cũng có thể nhìn ra."
Chung Ly nghe sự phụ nói liền tóm lấy A Lân đưa lên trước mặt:
" Sư phụ a vậy người giúp nó che giấu một chút, nó vẫn luôn muốn ra ngoài chạy nhảy đâu."
" Minh Duyệt phong vẫn luôn thiếu linh thú thủ vệ, liền để nó làm đi, không ai nhưng dám động đến bổn toạ dưới toà linh thú."
A Lân nghe vậy run lên thân mình biến về chân thân tiểu kỳ lân, có chút tự đắc nhìn nàng:
Ta đã thành nguyên anh chân quân dưới toà thủ vệ đâu, xem ai dám mạo phạm bổn thần thú.
Sư phụ nàng chỉ cười nhìn nó, điểm hoá một chút, hai luồng ánh sáng liền nhập vào người A Lân và Tử Đằng.
Từ bây giờ hai cái có thể tự do ra vào kết giới ở Minh Duyệt phong.
Chung Ly có chút tiếc nuối nhìn A Lân, nó biến về chân thân rồi nàng lấy đâu ra miêu để vuốt ve nữa, tay sẽ thật nhàn rỗi.
Nhưng giả dạng thời gian lâu như vậy hẳn nó cũng rất khó chịu đi, nàng không thể quá ích kỷ.
Giải quyết xong nàng hai đồng bọn vấn đề, sư phụ cũng rời khỏi tông có việc, nàng liền thành Minh Duyệt phong lớn nhất người.
Để Tử Đằng và A Lân đi chơi, Chung Ly ra sau điện đi đến bên