Tạ Ngọc bên cạnh thấy vậy cũng quan tâm hỏi:
" Chung Ly đoán trúng rồi đúng không? Chúng ta đều là bằng hữu nếu có phiền muộn cũng không cần giấu một mình trong lòng."
Chung Ly nhấp thêm một ngụm trà nói tiếp:
" Theo ta được biết, Tuyết Tử chân nhân tại nội môn giữ cương vị trưởng lão đã lâu, môn nhân đệ tử cũng vô số.
Ngươi là thứ mười một thân truyền đệ tử tân nhập môn."
Tạ Ngọc nghe nàng nói cũng bắt đầu suy đoán:
" Tuyết Tử trưởng lão trong nội môn không có chức vị thực quyền khó tránh khỏi thu nhập cũng có thể không cao.
Dưới trướng người lại không ít, e rằng muốn đồng đều đối xử giữa các đệ tử là không dễ."
Nghe hai người suy đoán bấy giờ Doãn Ứng Nguyệt mới thở dài nói:
" Đều là chút việc nhỏ nhặt, là ta không sảng khoái mới tự làm mình phiền não.
Bên trên ta có vài vị sư huynh sư tỷ đang ở luyện khí hậu kỳ, trước mắt trúc cơ sắp tới tài nguyên tất nhiên phải đi tranh giành."
Chần chờ một chút lại nói tiếp:
" Ta mới chỉ là luyện khí một tầng tiểu tân nhân, nguyệt linh hàng tháng cũng đã đủ cho ta tu luyện.
Cảm ơn hai người đã lo lắng."
Chung Ly, Tạ Ngọc nghe vậy cũng không cố gặng hỏi nữa chỉ mỉm cười lôi kéo Ứng Nguyệt cùng nhau uống trà kể lại tu luyện thú sự.
Thấy Doãn Ứng Nguyệt mặt mũi cuối cùng cũng mang ý cười, giữa mày đã dãn ra, Tạ Ngọc liền nhắc đến nàng nói:
" Ứng Nguyệt ngươi không biết đâu, Chung tiểu thư một tháng qua tu luyện nhưng rất thú vị."
" A là như thế nào?"
Chung Ly liếc Tạ Ngọc, chỉ cười ngâm ngâm không nói chuyện.
" Mỗi ngày đều liên tục leo từ dưới chân núi lên đỉnh núi đến tối muộn.
Đi ngang qua đệ tử mỗi ngày đều xem ra đặc sắc."
" Vậy A Ly thật cố gắng đâu, ta cũng phải nhanh chóng theo kịp.
Một tháng qua tu luyện vẫn luôn tìm không ra cơ hội đột phá luyện khí hai tầng." Doãn Ứng Nguyệt nghe xong liền nằm bò ra bàn nói.
" Ngươi tích luỹ chưa đủ liền không cần vội vàng đột phá.
Giai đoạn đầu luyện khí muốn rèn luyện chính là căn cơ." Chung Ly trả lời.
Ba người tâm sự đến khi sắc trời không còn muộn liền chia tay nhau, hẹn lần sau gặp lại.
Nhìn Ứng Nguyệt Bạch ra về trước, Chung Ly lấy cớ muốn thu giữ trà tốt của Tạ Ngọc liền ở lại chờ hắn đi lấy.
Tạ Ngọc mang ra cho nàng vài lạng tốt lá trà nói:
" Ở lại là muốn dặn dò ta thứ gì?"
Chung Ly nhận lấy linh trà mới nói:
" Ngươi có thể tra xét thân thế của Ứng Nguyệt, ta muốn biết chuyện vừa rồi là thế nào!"
" Ngươi không nói ta cũng sẽ đi tra, có tin tức liền sẽ gửi thư cho ngươi, yên tâm về tu luyện đi."
" Tốt, vậy ta về trước."
Chung Ly phía trước đã gửi hạc giấy gọi Hồng Nhi đến đón.
Xuống đến chân núi đã thấy nàng ấy đứng chờ.
Trở về Minh Duyệt phong ngâm mình trong nước thuốc.
Công thức lần này đã tăng mạnh dược lực, nàng cố gắng kiên trì đến khi nước thuốc trong suốt mới ngất xỉu.
———
Tu luyện tiếp tục ngày qua ngày, Chung Ly luyện thể đã có chút thành tựu.
Hai tháng qua không ngừng tắm nước thuốc bản nâng cấp đã khiến nàng tiến vào hoàn mỹ tầng thứ nhất luyện thể.
Leo núi công việc hiệu quả đã không còn dựng sào thấy bóng, nàng cũng dừng lại được hơn một tháng.
" Phong Phiêu kiếm pháp tầng thứ 11 đại thành."
Trên tay kiếm đã hiện ra tàn ảnh mang theo tiếng gió rít gào lao đến Bích La trúc.
Chung Ly chém xong liền thu kiếm đứng thẳng, một cơn gió thổi qua, phía sau lưng đã đổ xuống hàng chục thân trúc.
A Lân vác theo Tử Đằng không biết từ đầu ló ra gào thét:
" A Ly, ngươi lại phá của nữa.
Ngươi luyện kiếm hai tháng qua đã muốn trụi lủi khu vực này Bích La trúc."
Phá gia chi tử, Bích La trúc hai mươi năm mới có thể mọc đến độ cao này.
Nghe hai cái tiểu đồng bọn lên án, Chung Ly nhìn quanh một vòng cũng có chút hổ thẹn vội lảng tránh:
" Ta đi tu luyện, các ngươi tiếp tục chơi đi."
Nói xong đã biến thành một cơn gió lao đi mất.
Xuất hiện lại đã ở trong tu luyện phòng, nàng vài tháng này ngoại trừ luyện kiếm tắm thuốc cũng chỉ có tu luyện.
Tầng thứ ba ngạch cửa nàng đã sắp chạm tới.
Lại một đêm tu luyện không ngừng dẫn nhập linh khí cô đọng nó trong đan điền.
Lá chắn đột phá luyện khí ba tầng đã có chút xao động liền bị Chung Ly đè ép xuống.
Luyện khí trung kỳ muốn trôi chảy thì ở sơ kỳ tốt nhất vẫn nên củng cố mật độ linh khí."
Sáng hôm sau tỉnh dậy mang theo kiếm tiếp tục tu luyện, nàng đã bị A Lân và Tử Đằng chặn lại, không cho phép tiếp cận rừng trúc.
Chung Ly bất đắc dĩ liền đi đến thác nước sau điện luyện kiếm.
Luyện tập lại toàn bộ mười một thức kiếm trong Phong Phiêu kiếm pháp bộ, ra đến chiêu thức thứ mười hai nàng vẫn luôn gặp trúc trắc.
" Chiêu thức vẫn chưa đạt đến tốc độ đỉnh liền vẫn luôn không thành bộ."
Nàng nhắm mắt lại cảm nhận từng cơn gió thổi qua, gió mang theo từng giọt nước thấm vào y phục.
Lúc này một chiếc lá theo phong rơi xuống đầu nàng.
" Phong phiêu diệp lạc?" (Gió thổi lá rụng)
Nàng nhảy qua dòng nước tiến đến trước một tán cây rộng, cũng không vội luyện tập mà nhắm mắt cảm nhận động tĩnh của lá cây.
" Ta khó có thể nắm bắt được phong động tĩnh nhưng phong mang theo diệp đã có thể dễ dàng hơn."
Đón gió cả một ngày nàng đã có thể tay không chuẩn xác bắt lấy từng mảnh diệp cuốn theo chiều gió rơi xuống.
Cắm kiếm một bên, Chung Ly nằm dựa lưng vào gốc đại thụ ngẫm nghĩ:
" Gió chỉ cuốn lá một nửa liền bỏ lại, lực gió càng mạnh càng có thể