Đêm khuya không khí tĩnh lặng, thi thoảng có tiếng côn trùng kêu, Chung Ly ôm kiếm trước ngực canh gác.
Tần Xuyên và Doãn Ứng Nguyệt đều đang khoanh chân tu luyện, nàng thi thoảng nhàm chán liếc nhìn rồi quay đi ngẫm nghĩ:
Thật nhớ A Lân và Tử Đằng, bình thường nghe hai cái lải nhải có chút phiền nhưng những lúc yên tĩnh thế này nếu có người ríu rít bên tai thật tốt.
Tiếng côn trùng dần dần nhỏ lại, đêm dài lắm mộng, nàng cũng bắt đầu có chút buồn ngủ, dựa lên kiếm từ từ nhắm mắt lại.
...
" Đã ngủ hết rồi chứ?" Một nam nhân mũi tẹt thì thầm với mắt ti hí đồng bạn vừa mới quay lại.
" Tất nhiên, dị hương của ta không chỉ khiến người trúng chiêu đi vào mộng đẹp mà khi tỉnh dậy còn cảm nhận chân tay bủn rủn."
" Vậy tốt rồi, trận pháp xung quanh trực tiếp phá huỷ đi.
Nhị cẩu ngươi đi làm." Lần này là một nam nhân mặt sẹo có vẻ như là cầm đầu chỉ huy bên cạnh người.
Bọn chúng đã theo dõi này ba con cừu non từ giao dịch trấn, nhiều năm ánh mắt có thể xác định đây đều là dê béo cho dù Chung Ly các nàng đã rất cẩn thận thay đổi bình thường y phục.
Một tiếng nổ vang, trận pháp đã bị phù chú phá huỷ.
Đống lửa bị tác động có chút lập loè sau đó lụi tắt.
Không khí yên tĩnh mang theo mùi cháy khét, nhóm đạo tặc đã bắt đầu hoạt động.
Trong bóng tối giác quan nhanh nhạy của con người giảm bớt cho dù là tu tiên người tai thính mắt tinh.
Dẫn đầu đạo tặc tiến đến chém thẳng vào bóng dáng ôm kiếm đang khoanh chân ngồi.
Đầu trực tiếp rơi xuống đất nhưng không có máu tanh vẩy ra.
Hắn giật mình biết đã bị lừa liền hét lớn:
" Trúng kế, huynh đệ mau hợp lại."
Lúc này đáp lại hắn là vài tiếng kêu đau đớn, mùi máu tươi bây giờ mới thực sự lan toả trong không khí.
Dẫn đầu mặt sẹo đạo tặc biết đã không ổn vội vận khí, một nóng rực hoả cầu lao đến phía đang chém giết ba người.
Hoả cầu soi sáng cả một vùng, dưới đất là hai xác chết, chính là tên mắt ti hí và mũi tẹt tu sĩ.
" Nhị cẩu, tứ cẩu hợp lại Thiên La võng." Nghe tiếng chỉ huy của mặt sẹo, hai tên đang chiến đấu vội vàng móc ra mỗi người một mặt lưới ném đến các nàng.
Lưới tung lên không trung nhanh chóng biến lớn, Chung Ly muốn tránh đi bỗng bị một lực hút mạnh mẽ kéo dần về trung tâm.
Nàng dồn hết sức lực vận công cắm kiếm xuống đất ổn định thân hình, lưới võng đã sắp rơi xuống đầu.
Lúc này Tần Xuyên tung ra một lớp màng thuỷ bao lấy trên đỉnh đầu mọi người.
Chung Ly cảm nhận hấp lực đã biến mất vội nhân cơ hội này lăn mình tránh thoát.
Tiếng pháp bảo rơi xuống trầm đục kèm theo còn có thuỷ văng ra ngoài.
Phía sau tóc gáy chợt dựng, chưa ổn định thân mình Chung Ly lại tránh đi một lần hoả cầu đâm đến.
Hoả hoa văng tung toé phá huỷ nàng một ống tay áo.
Chung Ly vội đứng dậy lùi về sau, nắm chặt kiếm xác định chính xác trước mắt đối thủ.
Mặt sẹo dữ tợn nhìn nàng, còn thè lưỡi liếm vết máu bắn trên má nói:
" Dám giết ta huynh đệ, ta sẽ xé xác ngươi ném cho cẩu ăn."
Hai tay hắn lúc này đỏ rực, nắm đấm mang theo lửa cháy lao thẳng về phía Chung Ly.
Nàng tránh đi đòn tấn công trực diện muốn ra kiếm, bỗng lúc này hai chân bị một gốc dây leo cuốn lấy.
Gai nhọn mọc ra vậy mà đã đâm thủng nàng da thịt, đau đớn khiến Chung Ly phản xạ chậm một nhịp, đỏ rực nắm đấm đã lao đến trước mắt nàng.
Chung Ly đồng tử phóng đại, trong mắt phản chiếu nắm tay đã gần đến nơi, bên chân bị đinh lại gắt gao, nàng nhịn đau đổ rạp người sang phải khiến gai nhọn đâm tiến càng sâu.
Đòn tấn công của mặt sẹo cuối cùng chỉ đánh trúng nàng vai trái.
Chung Ly bị đánh bay ra xa đập gãy liên tiếp ba gốc cây.
Cổ chân cùng vai trái đau đớn khiến đầu óc nàng bỗng tỉnh táo.
Trên vai đã lõm xuống một mảng, may mắn chưa gãy xương.
Luyện thể một tầng đứng trước thể tu chính tông vẫn là không chịu được một đòn.
Cầm kiếm chống dậy thân mình, mặt sẹo có chút khó tin nhìn nàng vẫn còn hành động năng lực.
" Sao có thể? Một đòn của ta lại không thể đánh gãy ngươi bả vai!"
Đáp trả hắn là một đạo kiếm khí ầm ầm lao đến.
Chung Ly cũng không đợi kiếm khí đánh trúng liền vận ra sát chiêu mạnh nhất của nàng bây giờ: Kiếm đạo cảnh giới tầng thứ hai - Kiếm quang.
Nhanh như chớp kiếm quang lao thẳng về mặt sẹo.
Hắn khó khăn tránh đi đạo kiếm khí thứ nhất mới ngẩng đầu dậy đã thấy dòng khí sắc bén khác đến ngay trước mắt.
Sau đó là tiếng da thịt bị gọt bỏ kèm theo tiếng hét đau đớn.
Chung Ly lê theo đôi chân máu thịt đầm đìa nhảy lên không trung, Phong Phiêu kiếm pháp nhanh mang theo tốc độ gió đâm tiến kẻ thù trái tim.
Nhìn sang chiến đấu các đồng bạn, Tần Xuyên đang đánh với một tên cầm đao, gần đó Ứng Nguyệt đang bị dây gai cuốn lấy khó khăn chiến đấu với tên còn lại.
Nàng cũng không chần chừ vội tiến lên giúp đỡ.
Tay phải nắm lấy kiếm chém ra bụi gai bảo vệ xung quanh tên đánh lén nàng vừa rồi.
Hắn thấy nàng tiến đến liền hoảng sợ, dưới chân lại đâm lên vài dễ cây.
Chung Ly lần này đã đề phòng, nhảy lên không trung tránh đi mộc hệ pháp thuật.
Phía dưới đất là chi chít gai nhọn đang vùng vẫy đâm đến, nàng bình tĩnh vận dụng kiếm quang quét sạch xung quanh trướng ngại rồi nhẹ nhàng hạ xuống đất.
Linh khí trong thân thể bắt đầu khô kiệt vì nàng đã vận dụng liên tiếp hai lần sát chiêu.
Tuy vậy Chung Ly vẫn sắc mặt không hoang mang nói:
" Đánh lén vừa rồi rất không tồi, đáng tiếc ngươi cầm đầu người đã bị ta giết."
Ứng Nguyệt lúc này tránh thoát được quấn quanh dây leo liền tức giận xông lên.
Trong tay từng con rắn nhỏ từ thuỷ nhanh nhẹn lao đến tặc tử.
Hắn vội vàng ném ra dây leo muốn chặn lại những vẫn bị thuỷ xà linh hoạt tránh khỏi.
Pháp thuật đâm đến hắn thân thể liền tạo ra từng đạo lỗ thủng, máu tươi phun ra không ngừng.
Nhân lúc này Chung Ly đã tiến đến, mũi kiếm loé lên liền đã tước đi đầu đối thủ.
Bên kia Tần Xuyên gặp gỡ đao tu tương đối khó chơi nhưng tu vi tương đương pháp tu giai đoạn đầu cũng rất có lợi thế.
Trên cơ thể tên đạo tặc cuối cùng này đã chi chít vết thương sức cùng lực kiệt, bị Tần Xuyên một kiếm đâm đến kết liễu.
Ba người mệt mỏi kết thúc chiến đấu, trong người còn có thương thế liền