Tiến đến giao dịch trấn, trên người các nàng pháp y đã rách nát, trông chật vật khó tả.
Người qua lại đều đưa mắt nhìn sau đó nhanh chóng rời đi.
Chung Ly không ngại ánh mắt người khác, kéo theo đồng bạn tiếp tục lên đường.
Trải qua vài hàng quán, chủ sạp thấy các nàng mới ra khỏi rừng rậm liền mời chào bán lại chiến lợi phẩm tươi mới cho họ.
Chung Ly suy nghĩ một chút rồi lấy ra túi trữ vật, trong đó chứa không ít nguyên vẹn yêu thú thi thể.
Sạp chủ xem xét xong liền báo cho nàng một cái giá, còn rất phải chăng nhưng Chung Ly lại lắc đầu chỉ về phía trên bày bán Cửu Dư hậu kỳ thú:
" Ta muốn đổi lấy chúng nó."
Chủ quán ước lượng lại túi trữ vật lắc đầu nói:
" Không thể đạo hữu, ngươi muốn lấy sơ kỳ đổi lấy hậu kỳ thú ta sẽ không có lời."
" Lại không phải một con đổi một con, lão bản sao có thể mệt.
Ngài tính lại một chút đi, nếu không tại hạ sẽ không bán, tìm phía sau thành trấn sang tay đã có cái giá hơn hẳn ngài đưa ra."
Chủ quán ngẫm lại rồi đưa cho nàng hai đầu Cửu Dư hậu kỳ thú.
Chung Ly thu lại túi trữ vật liền rời đi, mặc kệ những lời chèo kéo xung quanh.
Hai người thuê một nhà trọ ở lại qua đêm, ngày mai sẽ lên đường đến thành trì gần nhất.
Thay đi rách nát pháp y, Chung Ly mới thở ra một hơi nằm xuống nghỉ ngơi.
Một đường chém giết bị thương không ngừng khiến nàng thể xác đến tâm thần đều mệt mỏi.
Ngồi trên giường khoanh chân tu luyện cảm nhận linh khí đã bắt đầu xúc động vách ngăn luyện khí năm tầng.
" Cũng đã đến lúc nên trở về đột phá."
Thu công lại phun ra một ngụm trọc khí nàng đã nghe thấy tiếng gõ cửa.
Cùng Ứng Nguyệt ra ngoài ăn sáng, đồ ăn khách điếm này còn rất tươi ngon, không hổ là sống dựa vào rừng rậm trấn.
Phía sau công việc đều suôn sẻ, hai người ngồi pháp thuyền đến Bàng thành.
Chung Ly xuống thuyền liền đi mua truyền tin cự ly xa vật gửi thư về Thanh Hà tiên tông báo lại Tần Xuyên tình hình.
Doãn Ứng Nguyệt bên này hỏi thăm tin tức còn trình lên thư cầu gặp mặt đến Quy Nhất tông Tần Nhiễm.
Rất nhanh Ứng Nguyệt đã được dẫn tiến Kiếm tông gặp mặt trên danh nghĩa vị hôn phu.
Chung Ly ở bên ngoài rảnh rỗi liền dạo phố sang tay lại vật tư các nàng chém giết được ở Tây rừng rậm.
Yêu thú và linh thảo thấp phẩm tuy giá trị không cao nhưng số lượng nhiều cũng thu về một mớ không nhỏ.
" Tổng cộng 1 vạn 2 ngàn linh thạch, khách quan có thể kiểm kê lại."
Chung Ly gật đầu tiếp nhận linh thạch sau đó xoay người rời khỏi quán.
Đi dạo một lúc liền chọn một tửu lầu sâu trong góc ngồi xuống.
Nàng vừa uống trà vừa ngẩn người, đối diện đã ngồi xuống một người.
Đặt trà trong tay xuống bàn, Chung Ly nhàm chán ngước nhìn người đối diện.
" Châu tiền bối không ngờ gặp lại ngài nhanh như vậy.
Để Chung Ly kính ngài một chén trà." Nói rồi thuần thục châm trà cho người đến.
Châu Vĩ Thành cũng không từ chối, cầm lấy trà hai mắt ý cười nhìn nàng.
" Chung tiểu hữu sau sự cố trên thuyền gặp lại ngươi thật khó, tạ lễ của ta ngươi có hài lòng."
" Châu tiền bối vẫn là có phong phạm người, trên người tại hạ còn vài bộ trận bàn, ngài có muốn giữ lại ném chơi?" Chung Ly gõ ngón tay xuống mặt bàn hỏi.
" Ta chỉ hứng thú với trận bàn ngươi dùng ra lần đó ở gần chiến đấu khu vực, Chung tiểu hữu nhưng có thể bỏ xuống được thứ yêu thích để lại cho ta?" Châu Vĩ Thành khoanh hai tay trước ngực đáp lại.
Chung Ly nghe xong híp mắt đánh giá hắn sau đó bụm mặt ngơ ngác cười, sư phụ tặng cho trận bàn, người khác mắt thèm nàng cũng không bất ngờ.
" Không thể nha, tiền bối mơ ước người khác vật như vậy là không tốt."
Nhìn tiểu cô nương mười một mười hai tuổi trước mắt, hắn không tin dáng vẻ ngờ nghệch giả ngốc này là thật.
Nhưng đối phương trả lời như vậy hắn cũng không tiện nói thêm gì, Châu Vĩ Thành hắn vẫn chưa đến mức bắt nạt một tiểu hài tử.
Chuyển chủ đề nói sang lần trước tai nạn:
" Chung tiểu hữu còn nhớ lần trước thuyền trưởng cùng hắn kẻ thù?"
" Tất nhiên có nhớ, ngài đã phát hiện hành tung bọn họ?"
" Ta phát hiện ra một điều thú vị, lần đó trên pháp thuyền họ Hắc trưởng thuyền mang theo một thiếp thất.
Không may ta đã tra được người thiếp thất đó thân phận không đơn giản." Châu Vĩ Thành rót một ngụm trà nói tiếp.
Chung Ly nghe được mùi ngon vội kéo ghế ngồi bên cạnh hắn ánh mắt chăm chú lắng nghe, nàng thích nhất là nghe chuyện xưa.
Châu Vĩ Thành tươi cười nhìn nàng hành động, lại tiếp tục nói chuyện:
" Họ Tương nữ tu vào Hắc gia thời gian mới gần đây, nguyên do được cho là lọt mắt xanh của Hắc Tuỵ chính là tên họ của lão thuyền trưởng kia.
Nàng này là có câu chuyện người, tiến vào Hắc gia chính là để trả thù Hắc Tuỵ"
" Chẳng nhẽ lần đó là nàng ta cấu kết với kẻ thù của Hắc Tuỵ nội ứng ngoại hợp tiêu huỷ pháp thuyền?" Chung Ly vừa lúc nói ra suy đoán.
Châu Vĩ Thành đưa đến cho nàng một chén trà lắc đầu nói:.
Truyện Huyền Huyễn
" Không phải, làm vậy nếu không giết được họ Hắc, sẽ chỉ làm hắn nghi ngờ.
Kẻ thù là của chính Hắc Tuỵ, hại nhiều luyện khí người như vậy cho dù giết không chết hắn cũng muốn huỷ hoại Hắc gia danh dự."
Chung Ly bất ngờ nghe xong:
" Hại một gia tộc danh dự đã hiến tế nhiều người như vậy?"
" Gia tộc đấu đá, thủ đoạn bẩn thỉu nào cũng có thể bày ra." Châu Vĩ Thành nói xong quan sát Chung Ly.
Thấy nàng vẫn không ngừng nhíu mày liền hỏi thêm:
" Chung tiểu hữu không xuất thân từ gia tộc?"
" Tiểu nữ chỉ là bình dân áo vải, gia tộc câu chuyện đối với ta vẫn còn mới lạ.
Ngài mau mau kể tiếp..."
Châu Vĩ Thành không tin tưởng thân phận Chung Ly bịa ra nhưng vẫn chiều ý nàng tiếp tục kể chuyện.
" Hắc Tuỵ đã chết, nhưng không phải chết dưới tay kẻ thù mà do chính mình thiếp thất mưu hại."
" Hắn xứng đáng, thân là tu vi cao nhất người bảo hộ pháp thuyền nhưng lại để kẻ thù giết hại vô tội khách nhân.
Hắn khi đấy cũng chẳng hề có định ra tay cứu