Chung Ly uống cạn chén trà sau đó lui ra, đi theo nàng còn có lục tiểu thư.
Nhìn đi theo phía sau xinh đẹp nữ tử, Chung Ly mở miệng hỏi:
" Kiều tiểu thư năm nay đã bao nhiêu xuân xanh?"
" Ta vừa tròn mười tám." Kiều Sơ Oanh đáp.
" Ngươi không có ý định gia nhập tông môn sao?"
" Trước đây có nhưng xảy ra chút biến cố ta liền ở tại phủ tu luyện.
Hơn nữa Sơ Oanh đã có vị hôn phu mẫu thân cũng không muốn ta gia nhập tông môn." Lục tiểu thư ủ rũ đáp.
Chung Ly nhìn nàng ấy có chút đáng tiếc nghĩ: Trẻ như vậy lại đã có vị hôn phu.
Tu tiên giới thịnh hành đính ước từ nhỏ sao?
" Ngươi căn cốt hảo tu luyện một đường làm chủ liền được.
Những chuyện khác biến nó thành phụ, không cần quá bận lòng."
" Ta sao có thể không bận lòng.
Châu gia là đại gia tộc, nội bộ đấu đá nhau không ngừng, ta vẫn luôn sợ hãi một ngày phải gả đến nơi ấy."
" Châu gia một trong tứ đại gia tộc?" Chung Ly nghe vậy hỏi.
" Là, ta vị hôn phu chính là tứ gia Châu Vĩ Ngân."
Chung Ly đi đến vỗ vỗ vai nàng ấy nói:
" Chúng ta thật có duyên.
Châu gia ta cũng quen biết một vị, sau này nếu có cơ hội còn có thể cùng nhau gặp lại."
Kiều Sơ Oanh hai mắt lấp lánh nhìn nàng:
" Nếu được gặp lại Chung Ly ta sẽ rất vui mừng."
Nhìn tươi cười mỹ nhân trước mắt, Chung Ly quyết định gác lại hôm nay tu luyện, cùng nàng ấy uống trà thưởng hoa.
———
Hôm sau, Chung Ly nhóm người không ở lại lâu, xin cáo từ thành chủ liền tiếp tục lên đường.
Kiều Sơ Oanh buồn bã tạm biệt Chung Ly sau đó trở về phòng gắng sức tu luyện.
Ngồi trên đại bát cơm nàng lại thở dài ngẫm nghĩ, xung quanh người ai cũng dần thay đổi.
Không biết sau này nếu gặp lại Kiều Sơ Oanh nàng ấy sẽ còn giữ được nét tính cách như bây giờ không.
Lấy ra một bọc chua ngọt omai chia cho hai đồng đội một ít, nàng liền nằm dài vừa ăn vừa suy ngẫm.
Cao Thế Lan đã thay đổi rất nhiều, bề ngoài thể hiện ra vẫn vậy nhưng nàng đã không còn có thể cảm nhận được thiện ý lúc trước.
Haizz dù sao ta trước đây gặp mặt Cao sư điệt cũng không có mấy, căn bản đã không hiểu người ta từ đầu.
Nhìn sang bên cạnh Cao Thế Lan, khuôn mặt xinh đẹp yêu kiều.
Kém nàng một tuổi nhưng đã hiện ra nét thành thục hơn hẳn.
Vậy vị này cướp đi ma chủng để làm gì? Muốn nuôi dưỡng cung phụng nó sao? Nội môn tiên tông đệ tử đến mức phải dùng thứ này? Tài nguyên hoàn cảnh tu luyện nhìn khắp Bắc Vực chính là đã thuộc đỉnh cấp đâu.
Nàng quan sát Cao Thế Lan cũng không dấu diếm nên bị nàng ấy nhìn lại căn bản không bất ngờ.
" Sư thúc tại sao nhìn ta chăm chú như vậy?"
" Ta xem ngươi ấn đường chuyển thành màu đen, gần đây ra ngoài nên cẩn thận."
Cao Thế Lan sửng sốt nghe xong, tay chạm lên trán hỏi:
" Sư thúc biết xem tướng sao?"
" Là,..."
" Đừng nghe nàng nói bậy, một trương miệng chỉ toàn lời lẽ nhăng cuội.
Cao sư điệt không phải đang ở cùng chúng ta, nếu gặp vận đen ngươi có thể tránh khỏi?" Tạ Ngọc một bên cắt ngang nói.
Chung Ly nghe được liền đi đến bên Tạ Ngọc khoác vai nói:
" Tạ công tử quân tử khiêm nhường ngày xưa đâu rồi.
Bây giờ ra khỏi miệng lời nói thật khiến người khác muốn tấu ngươi!"
" Chung đại tiểu thư, ta vẫn đang điều khiển pháp bảo, ngươi xác định muốn tấu ta bây giờ?"
Cao Thế Lan một bên nhìn hai người cãi nhau qua lại liền trầm ngâm.
Trong đầu một giọng nói vang lên: Chung Ly này có thể đã phát hiện ra ngươi tìm kiếm ma chủng.
Trên đường nếu có cơ hội diệt sát nàng ta cũng đừng bỏ lỡ.
Ta đánh không lại, hơn nữa bên cạnh còn có một Tạ Ngọc.
Ta phía trước rất cẩn thận, nàng ta chắc hẳn cũng chỉ là đang suy đoán! Cao Thế Lan truyền âm đáp lại.
Còn nữa, trọng điểm bồi dưỡng đệ tử của Thanh Hà tiên tông sao có thể muốn giết là giết.
Lão già ngươi bớt đưa ra ngu ngốc chủ ý đi. Cao Thế Lan nói thêm một câu liền ngăn cách thần thức.
Nàng lúc sau hành động cần cẩn thận hơn, cũng không thể đắc tội hai người này.
Phía sau họ chính là có nguyên anh chân quân chống lưng.
Chung Ly đùa giỡn với Tạ Ngọc nhưng vẫn luôn quan sát Cao Thế Lan.
Người này dù hoàn cảnh nào cũng đều yên tĩnh đến kỳ lạ.
———
Nhóm người tiếp theo dừng lại ở một toà cỡ trung thành trì.
Tạ Ngọc tự tin hắn pháp bảo tốc độ liền không muốn cùng ngồi pháp thuyền với người khác.
Chung Ly chiều ý hắn chia nhỏ hành trình, quả thật pháp thuyền vẫn có một chút tâm lý ám ảnh với nàng.
Lần này hành trình tương đối xa, Linh Lung trấn nằm ngoài phạm vi quản hạt của tông môn cho nên họ có thể ngồi truyền tống trận.
Chung Ly vạch ra lộ trình, di chuyển khoảng mười ngày nữa mọi người có thể đến gần nhất truyền tống khu.
Nghỉ ngơi dưỡng sức tròn một ngày, nàng đã lôi theo Tạ Ngọc tiếp tục lên đường.
Cao Thế Lan không thể đơn lẻ hành động, tâm trạng vẫn luôn xuống dốc đi theo tổ đội.
Mới ra khỏi thành mọi người đã cảm nhận có người theo sau.
Tạ Ngọc bình tĩnh điều khiển pháp bảo, để lại cho hai nữ tu đảm nhận phần còn lại.
Rời khỏi càng xa người tới càng lộ liễu, căn bản không có ý định che dấu.
Lúc này một mũi tên kim loại xé gió lao đến.
Xung quanh pháp bảo loé lên ánh sáng, đòn tấn công đã bị ngăn lại bên ngoài.
Cảm nhận theo sau người đã bắt đầu tăng tốc tản ra, đây chính là tiết tấu muốn bao vây.
Cao Thế Lan lấy ra trong túi mũi tên bộ, là cao giai linh khí bắn về phía vừa ra đòn đánh lén người.
Chiến đấu trên không quá nguy hiểm, Tạ Ngọc đợi cho Cao Thế Lan bắn ra liên tiếp vài mũi tên liền hạ xuống mặt đất.
Không đợi lâu bao vây đạo tặc cũng nhanh chóng hiện ra.
Xuất hiện có bốn nam tu hai nữ tu, tu vi cao nhất người đã luyện khí chín tầng.
Mọi người nhìn nhau đều yên lặng, không khí căng chặt.
Phát hiện có một người nam tu đã bị Cao Thế Lan mũi tên đánh trúng đang căm tức che lại đổ máu vai, Chung Ly liền lắc lắc kiếm dẫn đầu mở miệng:
" Các vị đây là...cướp đường?"
" Chúng ta là đòi công bằng.
Các ngươi làm bị thương ta đồng bạn có cảm thấy nên bồi thường?" Một nam tu mặt hắc chỉ bị mũi tên xuyên cánh tay nam tu nói.
" Phải, là nên bồi thường, các vị ra giá đi." Chung Ly gật đầu đáp.
" Để lại toàn bộ túi trữ vật và cầm cung tên nữ tu, các ngươi có thể rời đi." Bị thương nam tu lên tiếng.
" Được, nhưng chúng ta bị tổn thương tâm linh cũng cần các ngươi bồi thường." Nàng giơ lên mũi tên kim loại đánh lén lúc đầu nói.
" Bồi thường? Không biết tự lượng sức." Một nữ tu mặt mày túc sát kinh bỉ.
" Sao vậy ngang giá trao đổi thôi, lúc này ta lại muốn các ngươi bồi thường tính mạng." Nói xong