Bên kia, tại Quỳ Hoa tông lều trại...
" Sư tỷ, không phát hiện ra tung tích Cao Thế Lan."
" Quả nhiên nhu nhược người chỉ có thể dậm chân tại chỗ." Cao Ninh Hiên vuốt v e hộp gỗ trong tay không để ý bình phẩm.
" Là, cho dù may mắn tiến vào nội môn thì đã sao, đất sét vẫn sẽ mãi không thể trát tường." Nữ tu theo sau tiếp lời.
" Được rồi, nếu muội muội ta không xuất hiện ta cũng chỉ có thể tiếp theo tiến đến chào hỏi đám kia Thanh Hà tiên tông người." Cao Ninh Hiên mở ra hộp gỗ, lập tức có hai chỉ bướm lả lướt bay khỏi.
Hai chỉ bướm ra khỏi địa bàn của Quỳ Hoa tông liền phân ra thành hai hướng đi, một chỉ hướng về Thanh Hà, chỉ còn lại lựa chọn Quy Nhất kiếm tông bay đến.
" Bên phía Quy Nhất, có thông tin gì?" Đóng lại hộp gỗ Cao Ninh Hiên tiếp theo hỏi.
" Bạch Mặc Dịch bị thương đã khỏi, lần này Quy Nhất cử đi không ít cùng hắn thế hệ tinh anh."
" Lần đó để hắn trốn thoát quả nhiên là sai sót nghiêm trọng." Cao Ninh Hiên cau mày tựa vào ghế dựa.
" Sư tỷ, hắn lúc đó trúng độc căn bản không thể phát hiện ra người đánh lén, sư tỷ chớ lo lắng..."
" Đánh lén?" Cao Ninh Hiên chầm chậm cắt lời. Tay phải lại lặng lẽ gõ nhịp trên thành ghế tựa.
" Sư tỷ, là sư muội nói sai, cầu xin sư tỷ...bỏ qua." Nữ tu hoảng hốt cúi dập người, lời nói ra khỏi miệng lập tức có chút không thể kiềm chế.
" Được rồi, ta lại chưa trách phạt ngươi, hoảng cái gì?" Cao Ninh Hiên vuốt nhẹ chòm tóc chậm rãi nói chuyện.
" Lui xuống đi."
" Tạ ơn sư tỷ, sư muội cáo lui."
Nhìn bóng dáng vội vàng rời khỏi, Cao Ninh Hiên bật cười, tiếng cười mặc dù nhẹ nhưng vẫn có thể khiến xung quanh tất cả tỳ nữ run lên.
" Phải rồi chính là đánh lén nha, đánh lén còn thua, các ngươi xem ta vô dụng sao?"
" Chúng nô tỳ không dám. Xin chủ nhân bớt giận."
Cao Ninh Hiên nhàm chán phất tay, còn lại tỳ nữ trực tiếp nối đuôi ra ngoài.
" Một đám phế vật, mang theo các ngươi có ích lợi gì. Một chút chủ ý cũng không có."
" Ha, ta thật muốn xem lần này lại có thể xuất hiện đám thiên tài gì."
———
Thanh Hà lều trại dọn dẹp xong, Tần Xuyên liền không để tâm mà cùng Chung Ly ở chung một nơi.
" Chung sư muội mấy ngày này vì sao vẫn luôn phủ kín áo choàng, nguyên do có tiện chia sẻ cho ta?"
" Là để tránh nắng, sư muội mới lột da rất dễ bị tổn thương cho nên tận sức che chắn."
"... Ngươi lý do thật ra ngoài ta dự đoán."
Chung Ly nghe thấy liền tò mò hỏi:
" Sư tỷ suy đoán ta vì sao sư muội ăn mặc như vậy?"
" Ta suy đoán ngươi là muốn tránh ánh mắt của khắp nơi thế lực."
" Sư tỷ vì sao nghĩ như vậy?"
" Ta và ngươi tiến tông cùng lúc, danh sách xếp hạng mầm tốt lúc đó ta cũng biết đến. Ngươi chính là được đánh giá rất cao, biến dị linh căn quả nhiên vẫn luôn khiến người khác ghen ghét."
" Thật ra sư muội chỉ đơn thuần là muốn che chắn..." nàng vẫn chưa nghĩ xa đến như vậy đâu. Làn da tuy đã bớt đỏ nhưng toàn thân hồng hào vẫn sẽ khiến người khác ghé mắt.
" Sư muội đánh giá như thế nào về bí cảnh lần này." Tần Xuyên thấy câu chuyện đi vào ngõ cụt liền chuyển chủ đề.
" Nhân tài hội tụ, khí vận ngập thiên." Chung Ly kéo đến đ ĩa điểm tâm nghe lời bày tỏ quan điểm.
" Thanh Hà, Quy Nhất, Quỳ Hoa, Đan Lạc, Trần Bình. Ngũ đại tông môn sau bí cảnh này liệu có thể một lần nữa sắp xếp lại thứ tự?" Tần Xuyên thở dài.
" Sư tỷ vẫn đánh giá rất cao Quỳ Hoa tông?"
" Phải, cùng chúng ta nhập môn có một nữ tu cùng ngươi tề danh không phải sao?"
Chung Ly nhìn Tần Xuyên khuôn mặt lắng đọng, nếu chỉ phán đoán bên ngoài chắc hẳn rất bình thường. Chỉ là nàng trước nay luôn có trực giác rất tốt, cảm thấy Tần Xuyên sau khi nhắc đến người này liền rất không vui, nàng cẩn thận gật đầu:
" Có, nếu sư muội nhớ không sai, người này tên gọi Cao Ninh Hiên - đệ tử Quỳ Hoa tông, linh căn phẩm chất hiếm có, đã đạt đến hoàn mỹ."
" Hoàn mỹ linh căn a, lại không phải biến dị linh căn, có thể lợi hại đến mức nào?" Tần Xuyên gõ gõ bàn nhìn vào khoảng không nói chuyện.
Chung Ly yên lặng chờ một lát sau đó trả lời:
" Ít nhất tu luyện một đường sẽ đặc biệt thông thuận. Chỉ là không biết người này chiến lực ra sao?" Đợi một chút nàng lại lắc đầu nói tiếp:
" So với Quỳ Hoa tông ta lại càng có hứng thú với Quy Nhất tông. Kiếm tu Bạch Mặc Dịch nghe nói rất nổi tiếng."
Câu nói của nàng đã kéo về suy nghĩ của Tần Xuyên. Nàng ấy gật đầu đáp lời:
" Là rất lợi hại, chiến tích từ lúc bắt đầu tu luyện đến hiện giờ đã không ít, là kẻ chăm chỉ."
" Nếu ở trong bí cảnh có thể kết minh với người này sẽ tốt hơn trở thành hắn kẻ thù."
" Quy Nhất và Thanh Hà mang danh tiếng đối chọi hay gắt nhưng nội bộ lại thân thiết hơn người ngoài suy tưởng. Đúng vậy như ngươi nói, so với Quỳ Hoa thì Quy Nhất đáng giá để kết giao hơn rất nhiều."
...
Hai người ngồi cùng nhau đánh giá một lượt thế lực sau đó Chung Ly như sực nhớ ra điều gì đột nhiên hỏi:
" Sư tỷ nhiệm vụ năm đó ngươi bị truyền tống đi cùng Cảnh Bác Văn, sư tỷ còn nhớ rõ?"
Tần Xuyên khó hiểu nhìn nàng sau đó theo ý gật đầu nói:
" Còn nhớ, sư muội nhắc đến chuyện này là vì sao?"
" Ta cảm thấy sư tỷ so với năm đó phức tạp cảm xúc đã giảm đi rất nhiều."
"...Lúc đó ta rõ ràng như vậy?" Tần Xuyên nghe được liền chán nản gục xuống bàn.
Chung Ly bật cười thành tiếng đáp:
" Ít nhất nha đầu Ứng Nguyệt là nhận không ra, sư tỷ yên tâm ta cũng chỉ là mơ hồ đoán được."
" Vậy ngươi còn nhắc đến hắn? Là muốn chọc ta sao?"
" Sư phụ ta từng nói, Diệt Thần các tại tứ vực nổi tiếng. Cảnh công tử tại Diệt Thần Các thân phận hẳn không thấp, sư tỷ có từng nghĩ thế lực này cũng sẽ chen một chân vào bí cảnh?"
" Nơi này rộng lớn, quét vài vòng cũng không thế nhận hết người. Hắn ở nào một góc ta sao có thể biết."
" Nếu sư muội đoán không sai, rất có thể sư tỷ sẽ gặp lại người này."
"?!Vì sao nghĩ như vậy?"
" Với tu vi hiện giờ hiểu rõ nhân quả là không thể. Nên sư muội chỉ có thể lờ mờ cảm nhận được giữa hai người có một sợi dây liên kết rất chắc."
" Mắt thường có thể thấy sao?" Tần Xuyên ngơ ngác hỏi lại.
" Sư tỷ không phủ nhận, vậy Chung Ly đã đoán không sai. Tất nhiên nào có nhân quả xem qua được mắt thường. Hai người cùng tiến vào bí cảnh