Quay lại Thanh Hà lều trại, vài người liền chia nhau trở về.
Tần Xuyên cùng Doãn Ứng Nguyệt đều chọn ở chung lều với Chung Ly.
" Thật giống nhiệm vụ năm đó. Lần đầu tiên ta rời tông cũng là tổ đội này." Doãn Ứng Nguyệt vui mừng nhớ lại.
Tần Xuyên theo đó tiếp lời:
" Trở về tông ta sẽ tiếp nhiệm vụ mới, các ngươi nếu có rảnh chúng ta liền tổ đội."
Chung Ly cũng gật đầu sau đó cùng hai người bàn chuyện đến khuya.
....
Mấy ngày tới Thanh Hà đệ tử thay phiên nhau canh gác.
" Chung Ly đi thôi, hôm nay liền đến lượt chúng ta."
Chung Ly phủ thêm áo choàng nhanh nhẹn theo sau Tần Xuyên. Sắc trời bên ngoài đã trở lên tối tăm, bắt đầu có thể thấy được những ngôi sao trên bầu trời.
" Tần sư tỷ, mỗi ngôi sao là một thế giới đúng không?"
" Đúng vậy, chúng ta chỉ là cỡ trung thế giới, bên trên còn rất nhiều đại giới. Ngươi xem ngôi sao đằng kia không phải rất lớn rất sáng sao?"
Chung Ly bật cười:
" Là, chắc hẳn nó ở gần chúng ta nhất~"
Tần Xuyên cũng tươi cười, đưa tay chạm lên ngực nóng hổi. Mặt gương đang toả ra nhiệt lượng ấm áp truyền đến trái tim nàng, giống như muốn thôi thúc nàng rời khỏi thế giới này.
" Chung Ly, ngươi có muốn rời khỏi Nguyên Thuần giới?"
Chung Ly bất ngờ nhìn Tần Xuyên, sau đó nhẹ nhàng đáp:
" Tất nhiên, cho dù có thể phi thăng hay không ta cũng muốn rời khỏi này giới. Bên ngoài kia không phải rất lớn sao."
" Vậy thì hãy cùng nhau chăm chỉ tu luyện, chúng ta bây giờ vẫn quá nhỏ bé đâu."
" Sư tỷ, ngươi đột nhiên đa sầu đa cảm như vậy là có tâm sự sao?"
Tần Xuyên lắc đầu:
" Không, chỉ là đột nhiên cảm thấy muốn xem thế giới bên ngoài kia."
Chung Ly yên lặng bước chậm lại, khi đi đến một cọc gỗ nàng dừng lại nói:
" Sư tỷ có thấy điều gì kỳ lạ?"
Tần Xuyên cũng đi đến tò mò hỏi:
" Là điều gì?"
" Đã là ban đêm, còn có thể xuất hiện nhan sắc rực rỡ ngần này điệp?"
Tần Xuyên nghe lời cũng nhìn về phía đang đậu trên cọc gỗ một chỉ bướm. Đúng vậy, nó quả thật xinh đẹp đến lạ thường, không giống như sẽ bay nhảy trong đêm đen.
" Ban đêm bướm đen thường sẽ hoạt động, màn đêm chính là địa bàn của chúng. Nhan sắc quá rực rỡ bướm tất sẽ lui về nơi ẩn nấp." Chung Ly nói thêm.
" Là vậy sao? Chẳng nhẽ chỉ điệp này có trá?" Tần Xuyên cau mày đánh giá.
" Có trá hay không thử không phải sẽ biết." Nói rồi Chung Ly vung lên kiếm. Kiếm khí chém đến điệp liền bị nuốt hết. Chỉ điệp vẫn yên ổn đậu trên cọc gỗ, đôi cánh còn thi thoảng rung động.
" Này, đây là thứ gì lại có thế nuốt đi ngươi kiếm khí!" Tần Xuyên giật mình chứng kiến.
Chung Ly thu về kiếm cũng theo sau nhíu mày, nàng cảm giác đòn đánh vừa rồi hoàn toàn trôi vào hư không. Giống như cách sinh vật kia chính là lạch trời, muốn chạm đến nó phải phá tan khoảng cách dài đằng đẵng này.
Tần Xuyên trên tay kết ấn, trong miệng lẩm bẩm chú ngữ, một làn thuỷ uốn lượn mang theo hơi lạnh tiến về chỉ điệp vẫn đang an ổn đậu. Nước chầm chậm bao bọc lấy xung quanh bướm, muốn giam cầm nó trong thuỷ cầu. Nước kết nối với nhau, thuỷ cầu đã có thể thành hình nhưng lúc này Tần Xuyên lại đột nhiên bật thốt:
" Thật kỳ lạ, ngươi xem chỉ bướm kia thế mà lại vẫn ở bên ngoài."
Chung Ly nghe lời vòng ra sau quan sát, quả nhiên chỉ điệp vẫn an ổn lấp sau thuỷ cầu, thuỷ hoàn toàn không thể giam cầm nó.
" Không lẽ thứ này là ảo giác?" Nàng lên tiếng.
" Ta cảm thấy nó rất chân thật đâu, dưới mí mắt của hai vị kim đan chân nhân, nào dám có kẻ bày ra ảo trận." Tần Xuyên lắc đầu đáp.
" Không, không phải là trận pháp mà bản thân chỉ điệp này chính là ảo ảnh." Chung Ly suy đoán nói.
" Thứ này ta trước nay chưa từng thấy. Chung Ly, ngươi biết nó?"
Chung Ly lắc đầu sau đó tiến lại gần chỉ điệp, Tần Xuyên căng thẳng nhắc nhở:
" Ngươi cẩn thận chút."
Nàng gật đầu sau đó lấy ra một lá hoả phù ném đến điệp. Lần này như vậy mà lại thành công, điệp cảm nhận phù bốc hoả liền vỗ cánh bay lên.
" Nó sợ hoả!" Tần Xuyên suy đoán.
" Không phải, mà là chủ nhân của nó kêu gọi trở về." Dứt lời, kiếm mang kích động lao đến bao trùm xung quanh điệp. Kiếm khí ngút ngàn dùng ra ngày càng lấp đầy khoảng cách. Kiếm mang liên tục phân tán, rát mỏng để tăng tối đa số lượng. Bướm lúc này vỗ cánh có chút đảo điên trên không trung, nó đã bắt đầu bị dòng khí tác động.
Chung Ly khẽ cười sau đó bật lên không trung chém một kiếm xuống. Điệp bị hắc kiếm chém qua liền lập loè, giống như không có thật thể nhưng may mắn nội bộ vẫn chưa bị tan rã.
Điệp nhanh chóng phất cánh muốn rời khỏi Thanh Hà khu vực. Lúc này lại có một bước tường nước hiện lên chặn ngang. Nó một chút cũng không sợ muốn lao vụt qua bức tường thuỷ nhưng lại đột nhiên rơi xuống đất biến mất.
Tần Xuyên khó hiểu vôi chạy đến xem xét, chỉ điệp đã hoàn toàn biến mất trong thiên địa.
" Chung Ly, theo muội chuyện này là sao?"
Chung Ly thu kiếm cũng đi đến bên cạnh Tần Xuyên nhìn mặt đất đáp:
" Hẳn là một loại pháp bảo, mang một chút đặc tính không gian. Cũng may không gian chứa đựng không lớn cho nên sư muội kiếm khí cuối cùng cũng có thể tiếp cận được nó." Đúng vậy nàng kiếm mang liên tục bành trướng cho dù đã yếu ớt rất nhiều nhưng để giải quyết một chỉ bướm vẫn là dư dả.
" Ta cũng nghĩ như vậy."
Tần Xuyên gật đầu sau đó phá tan bức tường thuỷ, hơi nước phả vào mặt mát lạnh khiến Chung Ly bất giác rùng mình.
" Sư tỷ pháp thuật đã có thêm thuộc tính?"
" Đúng vậy, thuỷ không phải đa dạng hình thái nhất sao cho nên ta vẫn luôn thử biến đổi nó."
" Vậy chúc sư tỷ thành công."
Tần Xuyên cười nhẹ sau đó vỗ vai Chung Ly nói:
" Chỉ điệp kia là có người cố tình thả vào. Ngươi nghĩ mục đích của hắn là gì?"
" Để theo dõi đi, chỉ là không biết kẻ nào to gan như vậy."
Tần Xuyên gật đầu:
" Ta sẽ báo cáo lại hai vị kim đan chân nhân. Chung Ly ngươi trước canh gác một lát."
" Tốt, sư tỷ cẩn thận."
Chung Ly nhìn bóng lưng rời đi của Tần Xuyên liền tiếp tục đi lại quanh Thanh Hà nơi chiếm địa tạm thời.
...
Bên kia Quỳ Hoa tông lều trại, một bàn tay đột nhiên dùng sức đập tan ghế tựa bên cạnh.
Cao Ninh Hiên đen mặt lấy ra hộp gỗ, bên trong một viên tinh thạch đã ảm đạm. Nàng ta cắn răng nói:
" Là bên phía Thanh Hà, kẻ nào dám phá huỷ ta pháp bảo?!"
Đang tức giận vô cùng thì bên phải viên tinh thạch còn lại cũng đột nhiên vỡ vụn. Mảnh vụn văng tung toé sượt qua má Cao Ninh Hiên để lại một vệt máu dài.
" A, khốn khiếp!"
Cao Ninh Hiên tức giận ném nát