Thẩm Mặc và Thẩm Kỳ đi vào hội trường đấu giá, có lẽ Thẩm Kỳ là khách quen của hội đấu giá này nên được xếp vào hàng ghế đầu.
Thẩm Mặc nhìn tên của hội đấu giá này thì ngẩn người, đây không phải là hội đấu giá mà sư phụ hay liên hệ để bàn giao tác phẩm của cậu đi bán đấu giá hay sao.
Khởi đầu của buổi đấu giá luôn luôn những món trang sức quý báu, Thẩm Mặc nghe số tiền đấu giá không ngừng tăng lên, trong cậu còn mải đếm xem phía sau con số đầu tiên còn có bao nhiêu chữ số 0.
Sau đó sẽ đến lượt những món đồ cổ.
đặc biệt là gốm sứ luôn được yêu thích hàng đầu.
Mãi mà không thấy Thẩm Kỳ giơ bảng đấu giá, Thẩm Mặc tò mò anh muốn tặng cho cậu cái gì, mỗi lần có món đồ mới xuất hiện, Thẩm Mặc đều sẽ lén nhìn sang Thẩm Kỳ, xem xem anh có động tác gì không.
Thật sự trong đống đồ kia cậu rất thích một thứ, đó là một đôi vòng cổ có mặt dây bằng loại đá trong suốt, nghe nói là đồ cổ quý giá mà khi xưa một vị vua đã dùng đá từ thiên thạch tạo ra tặng cho người mình yêu, 2 chiếc vòng cổ, mỗi cái sẽ có mặt dây là một nửa hình tròn, bên trong khắc đồ án ngôi sao, khi ghép hai nửa lại với nhau sẽ tạo ra một đồ án hoàn chỉnh.
Để tiện cho khán giả quan sát, khán đài tắt đèn tối om, vị dẫn chương trình dùng đèn pin soi vào mặt đá chiếc lên mặt tường, phía trên mặt tường hiện lên đồ án chòm sao, còn tận tình giải thích, chòm sao được khắc trong mặt đá là chòm sao có viên thiên thạch rơi xuống năm đó được hoàng đế sử dụng.
Cách thức người xưa làm sao tạo ra được mặt dây chuyền tinh xảo này vẫn là một bí ẩn, tuy nhiên theo sách sử ghi lại, vị hoàng đề nói rằng, đó là công cụ giúp ngài tìm lại người mình yêu ở kiếp sau, sau nữa, mãi mãi không xa rời, dù có ra sao cũng sẽ tìm lại với nhau.
Thẩm Mặc nghe tới đây thì vô cùng cảm động vì tình yêu của vị hoàng đế đó, không biết sau này ngài có tìm lại được người mình yêu hay không, nhưng quả thực câu chuyện tình yêu này quá đẹp, khiến Thẩm Mặc đột nhiên rơi nước mắt.
Thẩm Kỳ để ý cậu, vì khán đài rất tối nên anh phải cúi rất gần mới nhìn thấy cậu " Em thích thứ này sao? Tôi mua cho em được không?".
Thẩm Mặc rất thích đôi vòng cổ này nhưng cậu biết nó nhất định rất đắt tiền, cậu không dám khiến anh tiêu nhiều tiền như vậy, cậu lắc đầu, nhưng Thẩm Kỳ nhìn ra cậu rất thích thứ đồ này, bởi những thứ trước đó anh để ý cậu còn ngáp ngắn ngáp dài.
Cho nên, Thẩm Kỳ lập tức đưa ra một cái giá trên trời ngay lần giơ bảng đầu tiên.
Thẩm Mặc sửng sốt, cậu muốn kéo tay anh lại nhưng nhà cái đã nhìn thấy nên thông báo tới toàn khán đài.
" Vị khách số 01 ra giá ...".
Tất cả khách khứa ở đây đều biết vị khách số 01 là ai cho nên đều không dám tranh giành, dù sao tiếc một chút đồ yêu thích còn hơn gây sự với người có thể khiến công ty bọn họ chao đảo chỉ bằng lời nói.
" Lần 1,...!Lần 2..., Lần 3...!Thành giao!! Món đồ số 39 thuộc về vị khách số 01, xin chúc mừng ngài!".
Thẩm Mặc không nghĩ tới lại đơn giản như vậy, nãy giờ trải nghiệm cảnh mấy người nhà giàu kia tranh nhau sứt đầu mẻ trán, độn giá gấp bội cho nên tưởng rằng còn phải tăng giá vài lần, nào ngờ...!thì ra danh vọng của Thẩm Kỳ đã vượt xa sự tưởng tượng của cậu.
Thẩm Mặc trong đầu hình dung một câu, người giàu trong đám người giàu gán lên người anh.
Có điều một lần vung tay liền một đống tiền như vậy cậu thấy hơi xót xa cho cái ví của Thẩm Kỳ.
Thẩm Kỳ quay sang cậu, nói nhỏ vào tai, giọng anh trầm ấm, lại có hơi thở nhột nhột khiến Thẩm Mặc rùng mình " Có phải em đang nghĩ tôi rất ngầu không?".
Thẩm Mặc khẽ gật đầu, tư bản nói gì cũng đúng.
Thẩm Kỳ lại thổi gió bên tai cậu " Em nói xem tôi tặng em món đồ giá trị như vậy, có phải nên đưa một chiếc dây chuyền trong đó cho tôi hay không?".
Thẩm Mặc nghĩ, tiền của anh, anh nói sao thì là như vậy " Được ạ".
" Ngoan" Thầm Kỳ xoa đầu cậu một cái.
Ngay sau đó qua vài món đồ thì cuối cùng món đồ mà anh muốn tặng cho Thẩm Mặc cũng xuất hiện.
Người dẫn chương trình giới thiệu " Đây là tác phẩm của một nghệ nhân mà ai cũng biết, Mặc gia! đặc biệt là đây là tác phẩm độc quyền của ngài làm cho một vị khách, nhưng hiện tại vị khách kia đã giao bán lại cho chúng tôi, cho nên đây là cơ hội ngàn vàng có một, mọi người đã chuẩn bị chưa?".
Thẩm Mặc sừng sốt tròn mắt, Mặc gia? là nghệ danh của cậu mà.
Ngay sau đó người dẫn chương trình lật tấm vải đỏ lên, lộ ra bên trong là một chiếc hộp nhạc gỗ hình chữ nhật, dài 1 mét, cao tới đầu gối người trưởng thành.
Người dẫn chương trình vặn dây cót, chiếc hộp tự động mở ra, bên trong xuất hiện hình nhân của cô bé mặc áo ấm, đốt lên một que diêm, sau đó có những hình ảnh khác nhau xuất hiện, kèm theo đó là tiếng nhạc ting ting rất dễ chịu.
Từ đầu tới cuối bản nhạc thì các hình nhân và khung cảnh trong chiếc hộp gỗ cũng thay đổi như đang kể một câu chuyện buồn.
Để làm ra tác phẩm bằng gỗ như vậy yêu cầu người thợ vừa phải có tính nghệ thuật vừa phải có tay nghề vô cùng giỏi mới có thể làm ra.
Thẩm Mặc tròn mắt ngơ ngác, cậu nhớ đây là một trong những tác phẩm cậu đã được đặt làm riêng vào 3 năm trước cho một vị khách, không ngờ có ngày cậu gặp lại được tác phẩm của mình vào hoàn cảnh như vậy.
Thẩm Kỳ để ý thấy trong phòng Thẩm Mặc có rất nhiều đồ thủ công bằng gỗ, lại nhớ hồi nhỏ cậu nhóc này từng tặng anh một món quà sinh nhật là búp bê gỗ cậu