Sáng sớm hôm sau Thẩm Hà tỉnh lại mỏi nhừ cả người, định động đậy một chút thì liền chửi thầm trong lòng, tên khốn kia vẫn chưa rút ra, để trong đó cả đêm.
Có lẽ người đàn ông kia ngủ rất sâu nên không để ý tới việc Thẩm Hà lén dịch mông khiến vật bên trong thoát ra rồi khọm lưng ngồi dậy, không muốn tiếp tục ở lại đây thêm một giây phút nào nữa.
Cậu ta vừa đứng dậy thì rất nhiều dịch lỏng màu trắng bị giữ lại bên trong đua nhau chảy ra, sau khi tạm thời lau đi bằng giấy thì Thẩm Hà đi ra ngoài cửa lén tìm cách mở cánh cửa hôm qua đã khóa cậu ta lại trong này.
Vô cùng sốt ruột lo lắng người đàn ông kia sẽ tỉnh dậy, sau 5 phút mày mò cuối cùng cũng tìm được cách, thì ra là cùng lúc vặn tay nắm cửa và ấn vào cái nút nhỏ bên dưới thì cửa sẽ mở ra, tối hôm qua quá hoảng hốt nên mới không để ý tới cái nút nhỏ này, chết tiệt thật.
Thẩm Hà với lấy túi quần áo hôm qua nhân viên để lại bên ngoài, nhanh chóng mặc vào rồi rời khỏi nơi quỷ quái này, trước khi đi cũng không quên lấy điện thoại của mình để ở trên bàn.
Rõ ràng hôm qua là cậu ta có ý tốt giúp đỡ người đàn ông kia khỏi bị lừa gạt vậy mà lại nhận lại một đống **** ****, đúng là chỉ có tên điên mới làm ra hành động như vậy, Thẩm Hà tự động bỏ qua vấn đề bản thân đã chọc tức đối phương ra sao mới gây ra cớ sự như này.
Ngủ với nhau một đêm thế nhưng đến tên của đối phương cậu ta cũng không biết, mặc dù tối qua anh ta cũng làm cậu ta cảm thấy rất sảng khoái nhưng chuyện này rõ ràng là lỗ vốn.
Đến khi người đàn ông kia tỉnh dậy không thấy người bên cạnh đâu thì tức giận, lập tức sai người đi điều tra tìm kiếm, anh ta đi vào nhà tắm lại phát hiện quần áo tối qua Thẩm Hà thay ra, lật chiếc áo lên, một cái bảng tên ghi Henry.
" Ha! Henry, được lắm, tôi xem em chạy được tới đâu?".
Ngày hôm ấy trong giới hắc đạo nước Mỹ có một thông cáo truy nã rất đặc biệt.
Khi Thẩm Hà phát hiện ra chuyện này thì cũng không kịp báo cho anh bạn Henry kia mà trốn lên máy bay về nước, vừa hay đang được nghỉ lễ.
Thẩm Hà thành công tránh thoát được sự truy lùng cho nên khiến cho người đàn ông kia rất tức giận.
Trong suốt mấy tháng trời anh ta cho người tìm khắp nước Mỹ cũng không tìm thấy được người cần tìm, khi phát hiện ra được thân phận thật của Thẩm Hà ở bên Mỹ, biết được Henry là bạn của cậu ta thì anh ta tức điên lên, lập tức đổi vị trí điều tra ra tới quốc gia quê hương của Thẩm Hà, quả thật không ngoài mong đợi, cậu ta không chỉ là thiếu gia nhà giàu nhất nước A mà còn rất nổi tiếng ở bên này, có hai người anh trai rất tài giỏi, Thẩm Kỳ? đây chẳng phải là người quen của anh ta hay sao?
......
Quay lại thực tại, tại bữa tiệc nhà họ Kỳ, Thẩm Hà trốn sau thân cây xem tin nhắn, không biết làm cách nào mà tên điên kia lại có được số điện thoại của cậu ta, còn gửi nhiều tin nhắn như vậy.
Điện thoại là do chương trình giữ trong thời gian quay, vốn cũng có rất nhiều người liên lạc với Thẩm Hà nên nhất thời đoạn tin nhắn này bị nhảy xuống dưới.
Lúc nãy cậu ta chính xác mở ra được là do tên điên kia lại vừa gửi một tin nhắn mới.
" Tìm thấy em rồi!".
Thẩm Hà cảm thấy sợ hãi anh ta trong vô thức nhưng nhớ tới đây là địa bàn của mình thì liền cảm thấy bình tĩnh hơn, cậu ta đi vào lại bên trong sảnh tiệc, nhìn thấy Thẩm Quân ở khá gần nên nhanh chóng muốn đi tới chỗ anh.
Gần như đúng lúc Thẩm Hà vừa bám vào tay áo Thẩm Quân thì tên điên kia cũng xuất hiện trước bọn họ, còn cùng Kỳ Gia Phóng chào hỏi, hình như là có quen biết.
Kỳ Gia Phóng giới thiệu bằng tiếng anh với tên kia " Đây là Thẩm Quân, vợ tương lai của tôi" sau đó lại nói tiếng mẹ đẻ với Thẩm Quân " Vợ, đây là người quen của anh, tên là Vincent".
Vincent với chiều cao vượt trội, cả làn da lẫn tóc đều là màu trắng, đôi mắt màu xanh nhạt vô cùng nổi bật trong đám đông, khiến ai cũng phải ngước mắt lại nhìn vì quá đẹp trai, giống như không có thật vậy.
Thấy ai cũng nhìn anh ta với ánh mắt ngượng mộ thì Thẩm Hà thầm xỉ vả, đằng sau gương mặt như thiên thần kia là một kẻ điên vô cùng nguy hiểm.
Cảm thấy không thể kéo Thẩm Quân đi nên Thẩm Hà định lén rời đi trước, nào ngờ lúc này Vincent tỏ ra không quen biết hỏi