Lâm Miên bất đắc dĩ đành phải để Tạ Đình vào nhà của mình. Tạ Đình vừa mới bước qua cửa đã ngửi thấy mùi đồ nướng thơm phức, hắn còn tưởng mình vẫn có thể giống như trước kia mà chi phối cuộc sống của Lâm Miên, giọng điệu mang theo bất mãn nồng đậm:" Ai cho phép em ăn mấy thứ đồ rác rưởi này ?"
"Chắc là anh không biết. " Lâm Miên đã ăn sắp xong, bê đồ vứt vào thùng rác, sau đó nhếch môi cười:" Đời trước tôi là cái thùng rác, không ăn cái đó thì ăn cái gì?"
Lông mày Tạ Đình nhíu chặt, thừa dịp Lâm Miên đến bên vòi nước rửa tay hai mắt đảo nhanh quan sát căn phòng một lượt, diện tích nhỏ đến không bước nổi chân, trống rỗng không có một thứ gì, so với phòng tắm ở nhà hắn còn nhỏ hơn. Tạ Đình không thể hiểu nổi, Lâm Miên đã quen sống trong biệt thự hai năm sao có thể cam tâm tình nguyện nhét mình trong cái ổ gà thế này. Chờ đến khi Lâm Miên rửa tay xong, Tạ Đình liền mở miệng ra lệnh:" Về nhà với tôi."
Lâm Miên chớp chớp mắt:" Về làm gì?'
Đương nhiên là làm em.
Tạ Đình kiềm chế không thốt ra lời trong lòng, lông mày đã dãn ra không ít, giống như đang nhìn một đứa trẻ bốc đồng:" Rốt cuộc em muốn làm loạn cái gì?"
Hắn còn chưa tìm Lâm Miên tính sổ, Lâm Miên lại còn làm bộ làm tịch với hắn, Tạ Đình nhiều năm qua chưa từng bị khiêu chiến như vậy, sự bất mãn hiện rõ ràng trên khuôn mặt anh tuấn.
Lâm Miên chậm chạp phát hiện mình và Tạ Đình dường như không cùng sóng não, cậu mang theo ý thăm dò, hỏi:" Là anh bảo tôi cút."
Lẽ nào cậu hiểu nhầm rồi?
Tạ Đình thoáng nhớ lại một chút, quả thật lúc ở bệnh viện hắn có hơi nóng nảy, lời nói ra cũng khó nghe, nhưng hắn thật sự không ngờ Lâm Miên lại nghe lời như thế, ngay lập tức thu dọn đồ chạy tới đây. Tạ Đình tức giận đá đá chân:" Tôi bảo em cút về nhà, ai cho em tự động cút đến đây!"
Lâm Miên lúc này mới phát hiện mình đã hiểu sai ý của Tạ Đình, cậu nhìn chằm chằm Tạ Đình, trong lòng thiên ngôn vạn ngữ, chắc chắn sẽ có một ngày nào đó cậu phải rời bỏ Tạ Đình, sớm một chút hay muộn một chút cũng nhue nhau, chi bằng đâm lao rồi cứ theo lao, mặc dù cậu có chút không nỡ với khuôn mặt này của Tạ Đình, Lâm Miên vẫn căn cắn môi, nói:" Nhưng em tự muốn cút."
Lời vừa ra khỏi miệng, bầu không khí lập tức trùng xuống, Lâm Miên nhìn thấy biểu tình trên mặt Tạ Đình cứng lại trong nháy mắt, cậu đột nhiên có chút đau lòng, như vẫn nói cho hết:" Hai năm qua anh đối xử với tôi rất tốt, nhưng tôi không thể mãi mãi làm tình nhân của anh được, mẹ và em gái tôi vẫn chưa biết chuyện tôi làm, nếu như để họ biết, mẹ tôi nhất định sẽ cầm chổi đuổi tôi ra khỏi nhà." Nhưng thật lòng cậu muốn nói là: Được rồi, thật ra tôi chỉ muốn kiếm đủ tiền, không muốn làm con cún cả ngày vẫy đuôi quanh chân anh nữa.
Tạ Đình lẳng lặng nghe cậu nói, Lâm Miên ngửa mặt lên, biểu tình nghiêm túc, dường như không phải nói đùa.
"Nếu anh cảm thấy tôi chỉ động chia tay làm anh mất mặt thì bây giờ tôi cho anh mở miệng trước, tôi cũng không ngại." Lâm Miên thuận thế lắc đầu một cái, biểu đạt sự thành khẩn của mình.
Làm người phải làm cho đến nơi đến chốn, cậu làm tình nhân của Tạ Đình hai năm qua, cái gì cũng nghe theo Tạ Đình, lúc này cậu chi có thể phát huy đạo đức nghề nghiệp cuối cùng của mình, cho Tạ Đình một lối thoát.
Cậu nói xong, mở to mắt cẩn thận nhìn Tạ Đình chờ hắn nói một câu chia tay, lại phát hiện Tạ Đình vậy mà không làm gì cả, thậm chí ánh mắt nhìn cậu còn mang theo một chút cưng chiều. Lâm Miên hoài nghi bản thân mình bị hoa mắt, Tạ Đình sao có thể nhìn cậu bằng ánh mắt ôn nhu như vậy chứ?
Lâm Miên đột nhiên nhớ ra, gương mặt của mình và Lý Viên có vài phần tương tự, rất nhanh đã hiểu, vậy thì dứt khoát làm nốt trách nhiệm cuối cùng đi. Cậu mở miệng thăm dò hỏi:" Hay là Tạ tổng muốn làm một trận trước khi chia tay?"
Tạ Đình vốn bị lời nói của Lâm Miên làm cho cảm động, nhưng cảm động không quá ba giây, Lâm Miên lúc này còn có tâm tình cung hắn lên giường, nhất thời vừa tức giận lại vừa buồn cười:" Là em muốn làm hay tôi muốn làm?"
Lâm Miên nhớ lại vóc dáng của Tạ Đình, nghĩ đến cơ bụng và tuyến nhân ngư của hắn không tự chủ được nuốt một ngụm nước miếng:" Cái này, phải xem ý của ngài..."
Lời còn chưa dứt, Tạ Đình đã nắm lấy tay cậu, vốn là muốn hôn một cái, nhưng trước mắt lại hiện lên đôi môi đầy dầu mỡ từ cánh gà, đành phải hắng giọng một tiếng, sau đó kéo