Tử Giang Thế Cô
Tác Giả : Tuyệt Độc Độc
Văn án
Trường Đại Học Trung Sơn ở Quảng Châu, Quảng Đông có cổng lớn kiểu cổ, ngăn cách thế giới ồn ào bên ngoài, có một truyền thống lịch sử lâu đời: Đại học Trung Sơn do chính Tôn Trung Sơn, nhà cách mạng dân chủ vĩ đại của Trung Quốc sáng lập vào năm 1924.Đại học Trung Sơn có một lực lượng hùng hậu. Thực lực tổng hợp của đại học Trung Sơn thuộc vào một trong những trường đại học hàng đầu của Trung Quốc, với một cơ cấu chuyên ngành toàn diện, gồm : 29 học viện, 97 chuyên ngành đại học, 251 chuyên ngành đào tạo thạc sỹ và 180 chuyên ngành đào tạo tiến sỹ. Và hiện có tổng số là 70.000 sinh viên, 13.000 giáo viên và giáo công. Trường được phân chia thành rất nhiều khoa ngành đa dạng, trong đó có khoa Học viên khoa học nhân văn : ngữ văn Trung Quốc, lịch sử, triết học, nhân loại học, khảo cổ học với số lượng sinh viên ít nhất nếu so với những khoa còn lại.
Khuôn viên của trường rất rộng, ký túc xá ở đây được xây dựng ở một khoảng của trường với đầy đủ tiện nghi, sinh viên trong nước và ngoài nước muốn thi vào trường này cũng không phải là mức học lực bình thường. Từ nhỏ đến lớn thì Mạc Khúc Hồ đã sống trong tu viện cùng các sơ ở tòa thánh Đài Bắc, nhờ vào mức học bổng vì đạt học sinh giỏi các năm nên cô không phải lo lắng về việc học hành, một năm trước, lúc Mạc Khúc Hồ vừa tốt nghiệp bậc trung học thì cô được một người đàn ông tuổi tầm 50 đến xin nhận làm con nuôi, các sơ ban đầu có ý nghi ngại linh tinh không muốn cho cô đi nhưng do cô đã thi đậu vào Đại Học Trung Sơn nên các sơ đành để cô rời khỏi quê nhà và lên đó tiếp tục việc học, và hiện tại thì Mạc Khúc Hồ là con gái nuôi của nhà tài phiệt Mạc Nhậm bấy giờ, tuy mang danh là con gái nuôi nhưng cô chưa một ngày được một ngày nào mà ngồi ăn chung một bữa cơm cùng ông ấy, ông ấy quá bận, bận đến nỗi không thể trở về nhà khi cô đang nghỉ đông và ở nhà chờ ông về.
Nhưng cô không buồn, mỗi người mỗi suy nghĩ, đâu thể vì yêu cầu của bản thân mà đòi hỏi ông tức tốc về nhà, ông không quên ngày sinh nhật của cô, bằng chứng là năm nào ông cũng gửi quà từ nước ngoài khi ông đang đi công tác về cho cô cùng với lời xin lỗi. Lúc cô mới chân ướt chân ráo lên đây, ông vẫn chưa giàu có như bây giờ nên thời gian đó là hạnh phúc nhất, cô cảm nhận được tình thương của người cha của Mạc Nhậm đối với cô. Mọi người nhìn vào thì ai cũng trầm trồ ngưỡng mộ cô, nhưng cô thật sự không muốn như thế này nữa, ngồi học những tiết lịch sử truyền thống đối với cô đúng là đau đầu, không phải cô không muốn học nhưng Giáo sư Cố làm cô đau đầu quá, ông ta cứ nói đi nói lại những câu chuyện về các nhà của Trung Quốc, sinh viên cả lớp cô đều gật gà gật gù nghe giảng :
-Chúng ta có thể tóm tắt như thế này,“Nhà Hạ : thì không có nhiều tài liệu nói về triều đại sơ khai này . Chủ yếu vẫn là trong truyền