Hoảng sợ tột cùng, Khúc Hồ vội đứng dậy lùi ra sau vài bước, Trác Ngiêm Đắc Dụ thu tay lại, nhưng sau đó liền dùng một tay siết chặt cổ Khúc Hồ. Bị chèn ép gần như là sắp chết nhưng Khúc Hồ vẫn có phản kháng, dùng cả hai tay giữ lấy tay Trác Ngiêm Đắc Dụ muốn đẩy ra nhưng không tài nào làm được. Hắn nhìn những ngón tay nhỏ nhắn trắng tinh khiết nhưng đầy vết trầy trụa do dùng cung thì đột nhiên hơi giảm lực tay đang siết cổ nữ nhân lại, ném cô vào mộc dục rồi quay lưng rời đi, Khúc Hồ được giải thoát nên ho khan ngay vài tiếng, cổ cô đau điếng như có ai dùng lửa đốt.
Sáng hôm sau, đang nằm ngủ thì Khúc Hồ nghe tiếng huyên náo phía dưới, cô liền choàng tỉnh và mặc vội y phục chạy xuống dưới xem thế nào, ra là đám người của Dụ Vương đang chuẩn bị rời đi, cô đứng ở đầu cầu thang. Ngay sau đó thì giọng của Trác Ngiêm Đắc Dụ vang lên sau lưng :
-Chuẩn bị về phủ, đừng nghĩ chuyện trốn đi.
Cái tên khốn này, Khúc Hồ chạm vào cổ mình và tự mắng gã nam nhân này trong đầu, Tam Tịnh và Nhị Tịnh cũng xuất hiện ngay sau đó, họ nhìn cô rồi nói :
-Chưa chết sao tiểu cô nương ?
-Chưa chết được, hai người và hai người kia xưng hô thế nào ? – Khúc Hồ bĩu môi rồi hỏi.
-Ta là Nhị Tịnh, đây là Tam Tịnh, người đang dẫn Xích Thố và Ô Vân là Nhất Tịnh, còn gã hay im lặng kia là Tứ Tịnh, còn ngươi tên gì ? – Nhị Tịnh xông xáo trả lời.
-Mạc Khúc Hồ.
Ngay khi đó Nhất Tịnh giơ tay ra hiệu xuất phát, hai gã này liền nhanh chân chạy đi, Khúc Hồ vừa bị uy hiếp tâm hồn vừa bị uy hiếp thân xác leo lên lưng Ô Vân và rời đi, hi vọng Bá Tông và Tử Triệt đã an toàn đến hoàng cung. Trác Ngiêm Đắc Dụ đã hạ lệnh cho bốn thân tín đi xung quanh trấn xem có truy ra hành tung của những kẻ đi chung Khúc Hồ không nhưng hình như bọn chúng đã đã cao chạy xa bay. Quay về phủ xem xét kỹ lưỡng trước khi khởi binh, Đông hầu đã tự động giao nộp quân sĩ dưới trướng cho hắn thì xem ra lần xuất binh này phải thắng hoàn hảo.
Bá Tông cùng Tử Triệt thành công trà trộn vào hoàng cung, Hạ Mãn Bạo Uy bị cô lập gần như hoàn toàn với người bên ngoài cung, những bề tôi trung thành với vua thì bị Trác Ngiêm Đắc Dụ thẳng tay lấy thủ cấp treo trước cổng thành như một lời cảnh