Những vị quan thần bấy giờ trong đại sảnh cũng vội vã đi ra chào hỏi ái phi của Dụ Vương, đúng là không đẹp như những mỹ nhân sắc nước hương trời nhưng lại có khuôn mặt thánh thiện vô cùng, dáng dấp cũng nhỏ nhắn không mấy quyến rũ, nhưng tại sao lại được nhân gian đồn đại đến mức như vậy ? Tây Khư Tề thì lại thấy đây là một nữ nhân xinh đẹp, thoạt nhìn thông minh hơn người, nhưng phải quan sát thêm. Khúc Hồ cũng vội vàng hành lễ cho đúng phép rồi liền viện cớ mệt trong người do đi đường xa phải về phòng nghỉ ngơi.
Nhưng khi đêm xuống thì Tây phủ lại tổ chức yến tiệc linh đình, Khúc Hồ trở thành nhân vật chính miễn cưỡng, tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn lên người cô, tại sao chứ, vì cô là người Dụ Vương chọn để làm phi thì nhất định không tầm thường. Tứ Tịnh và Nhất Tịnh đứng phía sau lưng Khúc Hồ mà cũng đâm ra khó chịu khi những người kia cứ nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống phu nhân của Dụ Vương. Đến tận khuya thì yến tiệc mới tan, những vị quan thần đều lũ lượt kéo nhau ra về, Tây Khư Tề ra tiễn từng người, Khúc Hồ cũng vội xin phép lui về phòng nghỉ, cô định ngày mai sẽ cải trang thành dân thường vào tìm hiểu đời sống hằng ngày ở đây như thế nào rồi mới tìm cách tiếp cận.
Trở lại Dụ phủ, Nhị Tịnh vừa từ bên ngoài trở về và báo cáo tình hình đoàn người của Khúc Hồ đã đến Tây phủ an toàn, Trác Nghiêm Đắc Dụ im lặng một hồi rồi mới lên tiếng :
-Việc chế tạo thứ phát nổ đó thế nào rồi, Khương Phản đã nghĩ ra chưa ?
-Khương Phản đang cố tìm những thứ có thể gây cháy nhanh và mạnh, thuộc hạ vẫn đang theo dõi nhưng hi vọng có vẻ rất thấp. – Nhị Tịnh nói.
-Lập tức truyền lệnh xuống cho Khương Phản nếu không thể tìm ra thì đừng cố quá, ta không muốn nhìn y phát điên. – Trác Nghiêm Đắc Dụ nói, hắn quá hiểu tính khí của Khương Phản, người quân sư đắc lực mà hắn tin tưởng đã theo phò trợ hắn suốt từ nhỏ đến lớn.
-Tuân lệnh Vương Gia.
Những mưu lược do Trác Nghiêm Đắc Dụ và Khương Phản nghĩ ra và áp dụng khiến đối phương đều không ngờ đến, Khương Phản do đi lại không tiện nên đành ngồi trên ghế, dần dần về sau thì nảy sinh vài ý muốn di chuyển liền chế tạo bánh xe thêm vào ghế. Trác Nghiêm Đắc Dụ cũng thường xuyên lui tới địa đạo bí mật của bọn họ, được xây dựng phía sau hoa viên, nằm dưới mặt đất trong vườn anh đào rộng lớn của phủ, lối đi bí mật thì chỉ có Trác Nghiêm Đắc Dụ và bốn thân tín nắm rõ.
Trác Nghiêm Đắc Dụ trở về ngự phòng, hắn không thích người khác chạm vào hắn nên hầu như