Cơ Việt liếc qua chỗ 0509, quả nhiên nhìn thấy một quả cầu tròn có hình dạng giống hệt 1010, chỉ khác là có số hiệu hình sao chổi bốn cánh bên trên.
[Chủ nhân...]
Bộ dạng nó lẽn bẽn nhìn anh, giống như rất khó nói.
[Chủ nhân, ngài có thể đưa tôi tới gặp 1803 không?]
Đã gần hai nghìn năm nó chưa gặp được bạn đời của mình rồi.
Nhưng lời này nói ra lại vô thức gợi lên tiếng cười giễu cợt của 1010.
[0509 à, thà rằng cậu cứ để 1803 yên đi thì hơn, dù sao cậu cũng đâu có thật sự yêu bạn đời của mình
Người cậu yêu là 0707 cơ mà]
Nghe rõ loại mã số kia, 0509 giống như bị giật mình, tức giận hét lớn.
[Cậu câm miệng!
Đừng có tự tiện gọi tên cô ấy!!!]
Cơ Việt ở giữa, nghe thấy tiếng hét chỉ có thể lủi đi chỗ khác.
Sau cùng anh cũng chả thèm để tâm.
Chứ với cái bộ dạng tròn vo kia, anh thật sự không tin nổi chúng có thể yêu đương được.
Mà có yêu được thì con cái chui ra từ đâu???
Đợi tới khi hai bên cãi nhau xong thì cũng đã được vài ngày.
Thu thập dữ liệu ở Vũ trụ này xong rồi nên anh chẳng có việc gì làm cả.
Mà công nhận là do nơi này thuộc Vũ trụ trung tâm nên khá khó để có thể giữ được thông tin của bản thân không thất thoát ra ngoài khi số lượng kẻ tinh ranh và vượt trội cũng cao hơn mức bình thường.
Nhưng dù sao thì đây cũng là lần đầu anh làm việc tại Vũ trụ trung tâm nên có thể bỏ qua đi.
Đang dạo bước trong khu vực rừng rậm giáp ranh giữa lãnh thổ Bách Việt và Hoa Hạ, Cơ Việt bất chợt đứng lại, thở dài một hơi.
"Thầy thật sự bám dai đấy Tư lệnh."
Trước đây, để dễ dàng xâm nhập vào thủ phủ Bách Việt, anh mới cố gắng lôi kéo, đòi Tư lệnh 86 làm thầy của mình, sẵn tiện học vài thứ liên quan tới tình báo chuyên môn trên không gian mạng nhưng giờ nó giống hệt một cái gọng kìm vậy.
Quay đầu lại, Cơ Việt liền thu gọn vào mắt bóng dáng của Tư lệnh...
Không phải.
"Ngài là Israel?"
Đối phương nghe thấy cậu nói ra cái tên kia, khẽ mỉm cười, kí hiệu trên khuôn mặt cũng từ từ thay đổi, thật sự biến về trạng thái của chính chủ.
Năng lực sao chép hình dạng.
Israel nhìn "con mèo hoang" trong lời kể của Việt Nam, có chút đánh giá sơ bộ.
Nhìn vào kí hiệu và cái khuôn mặt đậm chất con lai Đông Á kia, gã cá rằng anh nhất định là một đoàn kì của một trong số các quốc gia Đông Á nhưng nếu như không phải thì chỉ có thể là của lãnh thổ Bách Việt ở một chiều không gian khác thôi.
Trong tòa cây tri thức mà gã đã từng xem qua, có một cuốn sách về các thời không.
Tại một chiều không gian khác sẽ luôn có thể tồn tại một kẻ giống gã và tất cả mọi người.
Mặc dù không biết tại sao tên