Tứ Giới Lục Thần - Bốn Thế Giới - Sáu Vị Thần [Countryhumans]

Chương 31


trước sau


WHO đứng trước đống bình linh khí trong kho, đôi mắt hiện lên chút mệt mỏi khó tả.

Mỗi chiếc bình linh khí đều có kích thước tương tự như một chiếc bình Oxi nhưng lại có khả năng lan rộng và bao chùm cả một khu vực rộng lớn.

Vậy nên chỉ cần kích hoạt một cái thôi.

"Khởi phát."

Âm giọng của anh vừa dứt, một luồng khí trắng dày đặc liền thoát ra từ chiếc bình, cơ thể của anh cũng lập tức khỏe lại.

Vậy là xong rồi, giờ chỉ còn đợi nó lan rộng ra toàn bộ nơi này là xong.

Nhưng anh không thể để đống bình linh khí này ở đây nữa.

"1803, thu nó vào trong không gian giúp ta."


Vừa nói, WHO vừa đưa tay che miệng lại, ho vài tiếng, mà lúc này, trước mắt anh, vô số những hố đen được mọc ra cùng với vài cánh tay trắng dài ngoằng ngoẵng đang bắt lấy những chiếc bình linh khí, kéo vào trong hố đen.

Hệ thống không gian số 1803, hệ thống độc nhất chỉ làm mà không nói.

Mặc dù đã sở hữu nó từ rất lâu, WHO cũng chỉ nghe thấy 1803 nói chuyện với anh một lần, và đó là khi anh kí kết khế ước với nó nhưng không sao, anh cũng chả thiết tha gì việc phải nói chuyện với nó.

Cuối cùng thì cả hai chỉ đang cố cộng sinh với nhau thôi.

1803 cần anh để tiếp tục tồn tại trong Vũ trụ này, anh cần nó để bảo vệ những điều mình trân quý trước những kẻ điên.

Vậy là được rồi.

Rầm!

Đột ngột, âm thanh vỡ nát của nền sàn vang lên khiến anh giật mình quay đầu lại.

Không rõ từ lúc nào, WIPO đã hồi phục và một trong những cánh tay kia đã tấn công gã.

Gã.. là nguy hiểm cần loại trừ.

"1803, đừng giết hắn. Ngài UN sẽ ghét ta mất."

Vẫn như thường lệ, không có tiếng đáp lại nhưng động tác của những cánh tay đã có phần dịu đi.

WIPO nhìn chăm chú vào từng chuyển động của nó, dường như có chút không tin nổi.

"Làm thế quái nào em lại có được thứ này thế WHO? Nó căn bản không thuộc về Vũ trụ của chúng ta."

"Phải, dĩ nhiên ta biết rồi. Không cần tên khốn như ngươi phải giảng giải đâu."


WHO thản nhiên đáp lại, ngay sau khi chắc rằng mọi chiếc bình linh khí đều đã được thu vào không

gian mới thở phào.

"Em không thoát được đâu. Nếu em bước ra khỏi đây không sớm thì muộn cũng sẽ bị nhiễm phóng xạ thôi."

"Ai nói ta sẽ bước ra khỏi đây chứ?"

"Cái?!.."

Ngay trước mắt gã, WHO nở một nụ cười chế giễu cùng khinh bỉ, đằng sau anh là chiếc hố đen quen thuộc cùng những bàn tay kia.

"Tạm biệt và không hẹn gặp lại."

WIPO hoảng loạn muốn chạy nhanh tới chỗ anh nhưng ngay lúc gã tưởng chừng như sắp chạm tới thì một bức tường kí tự đã ngăn chặn hắn.

Tường bảo vệ mà gã đã luôn sử dụng để tránh khỏi nguy hiểm, nó chỉ kích hoạt khi xuất hiện một nguy hiểm gã không thể nhận ra.

Giây phút ấy, gã chợt nhận ra.

Thứ đó từ trước tới nay, chỉ chấp nhận chủ nhân của nó bước vào.

......

"1803, đưa ta tới chỗ của ngài UN."

Không có tiếng đáp lại, không gian cũng không có động tĩnh.

Lời đề nghị bị từ chối rồi?

Nhưng 1803 trước giờ chưa từng làm hại anh, nên khả năng cao nơi mà ngài UN ở hiện tại chỉ sợ vô cùng nguy hiểm.


"Vậy hãy đưa ta tới nơi an toàn. Sau đó ta sẽ tự lo liệu."

WHO vừa dứt lời, ngay lập tức một cánh tay đã xuất hiện, kéo mạnh anh xuống hố.

Cơ thể anh nhanh chóng được thả ra từ trên không.

Khoan, đây là bên trong xe mà!!

"Cẩn thận!!"

Tiếng hét lớn vang lên, sau đó cảm giác đau đớn mà anh tưởng tượng cũng không xuất hiện, thay vào đó là cảm giác hơi cưng cứng của bụi cây.

"WHO?"

Nghe thấy tiếng gọi ,WHO liền liếc mắt qua bên phải.

"Ngài China?!!!"

=====

Tôi xót OTP vl ra nên tôi quyết định thay thế nhân vật giãy đành đạch.

*Thuyen moi dong van da bị dem ra drop test :))*



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện