Nam nhân trưởng thành bước nhanh trên hành lang dài rộng lớn, khuôn mặt nhăn lại thể hiện rõ ràng sự tức giận.
Rầm!
Cánh cửa lớn được mở mạnh ra, đôi mắt đỏ ngầu của nam nhân lại càng mãnh liệt khi ánh lên dáng vẻ của người trước mặt, tổ chức liên kết khu vực của bọn họ - ASEAN.
ASEAN nhìn dáng vẻ như muốn đem cả gia phả y đào lên nói chuyện mà thở dài một hơi chán nản.
Người kia nhận được dáng vẻ thờ ơ của y, tức giận dậm mạnh chân muốn khởi phát năng lực nhưng lúc này gã lại phát hiện ra bản thân vậy mà không có cách nào dùng được sức mạnh.
"M* kiếp! Thailand!!!"
"Vâng vâng, tôi ở đây. Không có trốn đi đâu đâu."
Thailand thản nhiên cầm tách trà hoa cúc của bản thân lên, tao nhã nhấp một ngụm nhỏ.
Nơi mà anh ta ngồi là nơi tiếp khách ở góc văn phòng nên khi xông vào gã mới không nhìn thấy.
"Vậy, cậu có chuyện gì mà lại tức giận nữa đây Martial Law?"
"Hah, sao ngươi không hỏi lão già chết tiệt đang ngồi ở kia chứ?! Cmn, ông ta vậy mà lại dám để đám ngoại lai chết tiệt kia tiến vào khu vực của chúng ta!!!"
Chỉ cần nghĩ tới những kẻ ngoại lai kia có thể đứng trên đất của mình, Martial Law liền cảm thấy ghê tởm tột cùng, tựa như đối việc này, gã thà chịu sự gặm nhấm của trăm ngàn loài giòi bọ dơ bẩn còn hơn.
"Đừng lo, nếu cậu không muốn tôi sẽ không để bọn họ bước chân lên lãnh thổ của cậu và Philippines đâu."
Martial Law với Philippines vốn dĩ là song sinh nhưng do một tai nạn trong quá khứ hay nói chính xác hơn là trong cuộc chiến tranh giành lãnh thổ những thế kỉ trước mà bọn họ đã buộc bản thân phải dùng chung một cái thân xác.
Cấy ghép cơ thể.
Cấy ghép linh hồn.
Cấy ghép sự sống!
Cơ thể của cả hai bọn họ đã được sử dụng cho một cái thí nghiệm kinh tởm về con người của Tây giới, khiến cho thân xác của Martial Law bị giòi bọ gặm nhấm tới không còn xương, khiến cho linh hồn của hai anh em họ không cách nào tách rời!
Hiện tại, linh hồn của Philippines đang trong thời gian tĩnh dưỡng sau thời gian dài nắm quyền cơ thể nên Martial Law mới phải xuất hiện thế này, chỉ là gã thật sự quá thiếu kiên nhẫn rồi.
"Martial, chuyện này cũng không thể là chúng ta tự mình quyết định được. Trước khi đồng ý với những người bên ngoài tôi cũng đã hỏi qua ý kiến của Nhân giới rồi, bọn họ hoàn toàn đồng ý."
Nhu cương đúng lúc, chậm rãi và cẩn trọng.
Thailand đã không ít lần cùng Vietnam tới khu họp thường niên trước kia, hiển nhiên cũng hiểu được tầm quan trọng của nó, thậm chí đôi khi Philippines cũng từng nói với anh rằng nếu như bọn họ cũng có một nơi như vậy ở khu vực thì thật tốt.
Bởi vì khu họp thường niên không chỉ là nơi để mọi người tụ tập vào thời điểm linh khí yếu ớt đó mà còn là nơi để mọi người có thể cùng nhau trao đổi thông tin, thúc đẩy kinh tế phát triển và quảng bá đất nước.
Vậy nên sẽ thật